Nàng ngẩng đầu độ dài thời gian tu luyện mà hệ thống đặt , dựa đó bắt đầu nhắm mắt tu luyện.
Học tập là một loại thói quen.
Sau một tháng đánh bất kể ngày đêm trong sa mạc với Giản Hành Chi, chẳng do hiệu quả của bộ công pháp động cơ vĩnh cửu , đối diện với yêu cầu biế.n thái mỗi ngày tu luyện mười hai giờ những lúc chấp hành nhiệm vụ, bỗng nhiên nàng cảm thấy ——
Chỉ mười hai giờ ít ỏi, nàng dư sức!
Nàng vận hành tâm pháp, nhắm mắt nhập định.
Thần thức bắt đầu quan sát từ ngoài trong, từ bắp thịt đến mạch máu, gân mạch, linh căn đến viên Kim Đan trong bụng .
Kim Đan của nàng bao bọc một lớp màu xanh nhạt, thần thức của nàng vờn quanh Kim Đan, dần dần mất ý thức.
Đợi khi khung cảnh xuất hiện trong đầu nữa, nàng phát hiện bản đang ở một nơi đen như mực.
Dường như cả nàng đều cắm ống, m.á.u huyết chảy theo đường ống từ nàng ngoài.
Nàng mở mắt nhưng cảm giác thể thấy rõ xung quanh.
Dường như nàng trong một cỗ quan tài.
Quan tài lớn, bên ngoài quan tài hình như là một hang động rộng rãi, thể lờ mờ thấy tiếng nước nhỏ giọt.
Ống dẫn nàng xuyên qua quan tài, c*m v** động đá vôi, giống như liên tục vận chuyển m.á.u huyết cho hang động rộng lớn .
Có tiếng tim đập kỳ lạ vang lên ngừng.
Thịch, thịch.
Vừa lớn rõ ràng.
Đi kèm với tiếng tim đập, mặt đất chấn động nhịp điệu.
Tần Uyển Uyển hoang mang tại chỗ, rốt cuộc đang mơ là hồn phách rời khỏi cơ thể, cẩn thận quan sát bốn phía.
Đang suy nghĩ, nàng bỗng thấy tiếng rồng gầm gừ, gọi nàng: “Cố Bắc Thành.”
Đầu nàng đau nhói, mở choàng mắt, thấy Giản Hành Chi mặt, một tay ấn đỉnh đầu nàng, vẻ đắc ý: “Nhập định mà đến mức thần hồn bất , nếu nhờ một chưởng của vi sư, hồn phách của con bay ngoài .”
“Vậy thật sự cảm ơn .”
Đầu Tần Uyển Uyển chấn động đến đau ong ong.
Nàng kiềm chế cơn giận, gạt tay Giản Hành Chi , ôm đầu nghỉ ngơi.
Giản Hành Chi đầu nàng đau dữ dội, y ngẫm nghĩ, bèn giơ tay đặt hai bên đầu nàng.
Một luồng linh lực trong lành mát mẻ tràn đầu Tần Uyển Uyển, cơn đau lập tức đỡ hơn nhiều.
Nàng cảm động trong lòng, đang định cảm tạ, bỗng Giản Hành Chi hào hứng reo: “Quả nhiên điểm! Bắc Thành, đầu còn đau ? Nếu đau, đánh thêm cái nữa?”
Cảm động còn sót chút gì, chỉ kích động muổn bùng nổ.
Tần Uyển Uyển nên tính toán thời khắc , nàng cuộn chặt nắm đấm, kể ảo cảnh nãy cho Giản Hành Chi: “Hình như cảm giác Ngọc Linh Lung .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-173-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Nói thử xem.”
Giản Hành Chi thấy hứng thú: “Con thấy cái gì?”
Mê Truyện Dịch
“Một cỗ quan tài, một cái động lớn, cái động tiếng tim đập.”
Tần Uyển Uyển miêu tả đơn giản, Giản Hành Chi ngẫm nghĩ: “Hang động rộng lớn tiếng tim đập… Ta từng gặp thứ .”
“Người từng gặp?” Tần Uyển Uyển kinh ngạc.
Giản Hành Chi gật đầu: “Có một loại yêu thú tên là Mê tàng(*), nó thể biến hóa bề ngoài theo ý , khi biến thành một bông hoa, một ngọn cỏ, khó phát hiện nó.
Trái tim của nó là một động phủ cực lớn, thể chứa đựng tu sĩ, cho nên nhiều tu sĩ sẽ lấy Mê tàng linh thú của , giấu động phủ trong trái tim Mê tàng.
Một khi gặp nguy hiểm, y sẽ trốn tim Mê tàng, tìm y khó.”
(*) Mê tàng: câu đố ẩn giấu
“Cho nên ảo cảnh đang ám thị cho Ngọc Linh Lung đang ở trong tim Mê tàng?”
“Có lẽ.”
Giản Hành Chi gật đầu, Tần Uyển Uyển nhíu mày: “Làm tìm Mê tàng?”
“Ta từng đuổi g.i.ế.c một ma tu trốn trong Mê tàng.”
“Làm tìm ?”
Tần Uyển Uyển nổi lên hứng thú, Giản Hành Chi nhớ : “Ma tu tội ác chồng chất, đánh thắng nên định chạy.
Khoảnh khắc trốn Mê tàng, lập tức phong bế núi.”
“Sau đó?”
“Ta c.h.é.m thẳng một kiếm khí, cây cối cả núi đều ngã, chỉ còn , c.h.é.m thêm một nhát, c.h.ế.t luôn.”
Tần Uyển Uyển: “…”
Được , nàng hiểu , chẳng bất cứ ý nghĩa tham khảo nào.
Tần Uyển Uyển suy nghĩ, gõ bàn: “Ngày mai, hỏi thăm xem tu sĩ nào trong Quỷ Thành linh thú là Mê tàng.”
“Ta cũng hỏi.”
Hai bàn bạc xong xuôi nghỉ ngơi.
Đợi đến sáng hôm , hai thảo luận kết quả bàn bạc tối qua với Tạ Cô Đường.
Bốn bèn chia hành động, thăm dò tin tức.
Giản Hành Chi tìm Thúy Lục, Tạ Cô Đường tán gẫu với những nam sủng khác trong viện, Nam Phong tìm hạ nhân, Tần Uyển Uyển mượn cớ lấy cơm đến phòng bếp hỏi.
Tần Uyển Uyển thăm dò đại khái phòng bếp một vòng, nơi đều là bình thường, vốn từng Mê tàng gì cả, chỉ khuyên Tần Uyển Uyển ăn nhiều một chút, mập lên mới đáng yêu.