Yên tâm, sư phụ ở đây, cái gì cũng dạy .”
Dứt lời, Giản Hành Chi thấy Tần Uyển Uyển ôm sách tốn sức, bèn giơ tay chuyển đống sách cao bằng , nâng bằng một tay tới cửa, bày sách lên quầy, lệnh: “Đóng gói.”
Sau đó đầu Tần Uyển Uyển: “Trả tiền.”
Tần Uyển Uyển: “…”
***
Tần Uyển Uyển cam chịu tính tiền, hai cùng trở về sân viện.
Giản Hành Chi về phòng xem sách nghỉ ngơi, Tần Uyển Uyển luyện kiếm trong sân.
Nghỉ ngơi một ngày, hôm Thúy Lục tới gọi bọn họ, cùng lên đường.
Hôm nay, Thúy Lục là Thành chủ.
Sau khi tiếp quản Quỷ Thành, nàng chọn một đáng tin tạm thời quản lý Quỷ Thành, dẫn cùng khỏi thành.
Thân là một Thành chủ, Thúy Lục xuất hành cực kỳ khí thế, rốt cuộc Giản Hành Chi cũng cưỡi linh thú, Tần Uyển Uyển cũng xe ngựa.
Mê Truyện Dịch
Nàng lên xe lâu, Giản Hành Chi nhảy lên theo.
Tần Uyển Uyển ngây , linh thú bên ngoài: “Sư phụ, gì?”
“Ta thứ dạy con.”
Mặt Giản Hành Chi nghiêm túc: “Đoạn đường , con tập trung học theo .”
Tần Uyển Uyển ngơ ngác gật đầu.
Giản Hành Chi rút một quyển sách , đặt mặt Tần Uyển Uyển: “Đây là tinh hoa rút khi khổ công bí tịch yêu đương đêm qua.
Hôm nay, con nhiều thứ học, vi sư dạy con.”
“Người thể dạy cái ?”
Tần Uyển Uyển kinh ngạc, Giản Hành Chi gật đầu: “Không sai, vi sư biến con thành một nữ tu gặp đều yêu.”
“Ta cảm thấy…” Tần Uyển Uyển suy nghĩ: “Ta dùng Thiên diện biến gương mặt , hẳn thành vấn đề.”
“Con đừng nông cạn như thế.” Giản Hành Chi khoát tay: “Con , thể chỉ xem mặt, cuối cùng sẽ đánh mất linh hồn.
Ví dụ con , trông ?”
“Đẹp.” Tần Uyển Uyển thành thật gật đầu, Giản Hành Chi hỏi: “ con sẽ yêu kiểu tâm hồn như ?”
Tần Uyển Uyển lắc đầu lia lịa, nàng cuồng chịu ngược.
Giản Hành Chi vui vẻ: “Thấy , chỉ dựa mặt sẽ trở thành ‘mở miệng là đột quỵ’.”
“Người thật hiểu bản .”
“Cho nên dạy con trở thành một yêu nữ.
Con trúng nào, đó sẽ thích con!”
Giản Hành Chi một cách quả quyết, đó sực nhớ: “Chúng thành chuyện trong năm ngày.
Năm ngày , chúng sẽ đến vách núi Mỹ Nhân.”
“Sau đó?”
“Ở đó một đàn ông chỉ nhan sắc 90 đợi con, thể chinh phục.
Nếu như con mắt y, chúng mỹ ngay từ đầu gặp mặt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-218-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Tần Uyển Uyển hiểu ý, gật đầu hỏi: “Nếu như mắt thì ?”
“Vậy con bảo lưu những nội dung tập huấn , chúng cứu đưa trở về cho cha y, thành niệm vụ.”
Tần Uyển Uyển đáp: “Ta hiểu .”
“Chúng học kỹ năng đầu tiên của yêu nữ, liếc mắt đưa tình.”
Giản Hành Chi lật sách , đó Tần Uyển Uyển: “Ta nghiên cứu cả một đêm, đại khái là thế .
Đầu tiên, con nheo mắt .
Cái gọi là liếc mắt, đó là mắt nhỏ.”
Tần Uyển Uyển đơ .
Giản Hành Chi híp mắt, nhíu mày: “Sau đó động tác ‘đưa tình’ là đưa trắng trợn, sẽ hàm súc, con dồn sức mới thể khéo léo biến đổi bất ngờ.”
Tần Uyển Uyển ngây , Giản Hành Chi hất cằm về phía Tần Uyển Uyển: “Cuối cùng ‘phóng’ ngoài.
Thế nào, quyến rũ lắm ?”
Tần Uyển Uyển: “…”
Quyến rũ thì , nhưng trông ngu đần là thật.
“Con thử xem.”
Giản Hành Chi bảo nàng.
Tần Uyển Uyển suy nghĩ chốc lát: “Sư phụ, chắc chắn liếc mắt đưa tình vấn đề chứ?”
“Con nghi ngờ ?” Giản Hành Chi nhướng mày: “Con liếc , xác minh thử cho con xem, dù chỉ đàn ông hiểu rõ đàn ông.”
“Vậy…” Tần Uyển Uyển do dự: “Sư phụ, mạo phạm nhé.
Ta thử cái cho là liếc mắt đưa tình .”
“Ha, con tưởng con thể chuyên nghiệp hơn ? Tối qua, hết sách .”
Giản Hành Chi khoanh tay tựa lên vách xe, tràn đầy lòng tin: “Tới .”
Tần Uyển Uyển gật đầu.
Nàng cúi mặt, đó chậm rãi nâng mắt, một đôi mắt điềm tĩnh Giản Hành Chi tựa như trời quang ngày thu, nước trong gợn sóng, chan chứa tình cảm, thôi.
Giản Hành Chi lẳng lặng đôi mắt , cảm giác tim đập nhanh hơn.
Ngoài mặt, y cố vẻ trấn tĩnh.
Một lát , y nhắc nhở: “Con liếc .”
Tần Uyển Uyển: “…”
Lẽ nào khả năng hiểu của nàng vấn đề thật?
Nàng bắt đầu hoài nghi bản .
Giản Hành Chi thúc giục: “Mau liếc mắt .”
“Ta liếc xong , thử cách sư phụ dạy nhé.” Tần Uyển Uyển suy nghĩ, nhớ lời Giản Hành Chi.
Đầu tiên nheo mắt, đó giật lông mày, phóng.
Động tác hết sức tiêu chuẩn, nàng mở mắt , mong đợi Giản Hành Chi: “Sư phụ, thế nào?”
“Rất chính xác!” Giản Hành Chi khen nàng: “Học nhanh lắm, cứ như , đều sẽ thích con liếc mắt đưa tình, là vui vẻ.”