Chờ nhà tới đón, lập tức ngay, sẽ phiền chư vị.
Hơn nữa, mặc dù gia đình tại hạ chỉ là thương nhân, nhưng tiền tài thiếu…”
“Đừng nhảm nữa.” Thúy Lục giơ tay ném một con chim truyền âm cho Quân Thù: “Bảo nhà ông nhanh tới đón ông cút .”
Quân Thù nhận giọng điệu mất kiên nhẫn của Thúy Lục, nhẫn nhịn, nhận lấy chim truyền âm, hành lễ giống như bình thường: “Đa tạ nữ quân.”
“Vị đạo hữu thương nặng, là nghỉ sớm .”
Tạ Cô Đường nhận Thúy Lục ý kiến với Quân Thù, bèn lên tiếng xoa dịu.
Thúy Lục hừ một tiếng, Tần Uyển Uyển nháy mắt với Nam Phong.
Nam Phong bèn buông bỏ cánh gà, vội dậy: “Lão gia gia, dẫn ông .”
Lão gia gia!
Vừa thấy từ , Quân Thù cảm thấy sôi máu, khỏi tăng thêm oán hận đối với Thẩm Tri Minh hút linh khí của .
Hắn kiềm chế cảm xúc, theo Nam Phong lều bạt bên cạnh.
Đợi Quân Thù , thấy hết chuyện để hóng, bèn giải tán trở về lều bạt từng nghỉ ngơi.
Tần Uyển Uyển mới lê thể mệt mỏi bước về lều của , ngả xuống giường, chợt cảm giác xếp bằng bên cạnh.
Nàng hoảng hốt co rụt sang một bên, lúc mới thấy rõ là Giản Hành Chi.
“Sư phụ?”
Tần Uyển Uyển mù mờ: “Người đây gì?”
“Tới mưu tính đại sự với con.”
Giản Hành Chi một cách nghiêm túc.
Tần Uyển Uyển hai chữ “đại sự” chấn kinh, lập tức thẳng lưng: “Mời sư phụ .”
“Người tối nay…” Giản Hành Chi cân nhắc: “Đợi ông khôi phục tu vi, phỏng chừng dáng vẻ…”
“Không cần .”
Tần Uyển Uyển lập tức giơ tay lên, ngừng lời Giản Hành Chi: “Trong lòng , ông định hình .”
Lần đầu tiên gặp mặt là ông cụ trăm tuổi, Tần Uyển Uyển cảm thấy bản thật sự khó lòng yêu nổi đàn ông .
Mê Truyện Dịch
“Không chút cơ hội nào ?” Giản Hành Chi còn vớt vát chút gì, Tần Uyển Uyển nhanh nhẹn lắc đầu.
Nàng suy nghĩ: “Không chỉ chỗ cơ hội, lùi một bước mà , dù cho chỗ vấn đề, e rằng chỗ của ông cũng cơ hội.”
“Nói là ?”
“Người nghĩ xem, hôm nay kẻ thù nghiền xương thành tro trong miệng ông là ai?”
Tần Uyển Uyển nhắc nhở, Giản Hành Chi sực nhớ.
Tần Uyển Uyển lấy ví dụ cho y: “Ta so sánh thử cho thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-226-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Bây giờ, quan hệ giữa chúng và Vô Danh giống như… là Giản Hành Chi, là Tịch Sơn nữ quân, chúng đều ở chỗ .”
Nghe thế, Giản Hành Chi trợn mắt, cảm giác nghẹt thở xộc mặt.
Tần Uyển Uyển nghiêm túc : “Ví dụ như chúng cùng phận , ở bên một thời gian.
Người cảm thấy Tịch Sơn nữ quân thể yêu , thể yêu Tịch Sơn nữ quân ?”
“Tuyệt đối thể!”
“ .” Tần Uyển Uyển gật đầu: “Có thể bằng hữu là khoan dung độ lượng, còn yêu , dễ ?”
Kiểu so sánh khiến Giản Hành Chi hiểu triệt để, y gật đầu: “Con đúng, xem chúng vứt bỏ tuyến tình cảm .
Vậy chúng hộ tống ông trở về, gì cũng 500 điểm tích lũy đấy.”
“Chỉ đành quan sát , điều sư phụ…” Tần Uyển Uyển nhớ tới: “Ông thật sự tự hủy tu vi ?”
“Nói bừa.” Giản Hành Chi nhạo: “Có hủy thành như ? Mới đầu.”
“Tu vi của ông là gì?”
“Nguyên Anh.” e b o ok t r u y en.
v n
“Vậy loại nào mới thể hút sạch tu vi Nguyên Anh như thế?”
Tần Uyển Uyển nhíu mày, Giản Hành Chi suy nghĩ: “Hai trường hợp, trường hợp một là đối phương thừa dịp ông đề phòng, loại thì bất cứ ai cũng thể.
Trường hợp khác là tu vi kẻ đó quá cao, tình huống một Nguyên Anh sức phản kháng nhưng vẫn thể hút lấy tu vi, ít nhất Hóa Thần trở lên.”
“Vậy hộ tống ông …”
Tần Uyển Uyển chần chờ, khỏi lo lắng.
nghĩ đến hiện tại chỉ đơn giản là nhiệm vụ, thế giới liên quan mật thiết đến cha nàng, nhiệm vụ của những hệ thống giống như một dạng chỉ dẫn, nàng liền dám từ chối.
Giản Hành Chi thấy nàng lo lắng, vỗ vai nàng: “Đừng lo, Độ Kiếp mà tới, sư phụ cũng đánh .”
“Sư phụ.” Tần Uyển Uyển khổ: “Đừng sử dụng thần thức nữa, lo tu luyện cho .”
“Con khinh thường ?”
Giản Hành Chi lộ vẻ mặt chấn kinh: “Ta cho con , đây ở Tiên giới…”
Lời còn dứt, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Giản Hành Chi bất giác ngậm miệng, xuống ngừng hô hấp, là đang trốn cái gì.
“Uyển Uyển.”
Tiếng Tạ Cô Đường truyền từ ngoài , Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi .
Giản Hành Chi hất cằm phía ngoài, Tần Uyển Uyển nhanh chóng dậy khỏi lều: “Tạ đại ca?”
Hỏi xong, nàng thấy Tạ Cô Đường ở cửa, cầm một hộp thức ăn.