Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ - Chương 235: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Cập nhật lúc: 2025-09-06 03:51:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời hỏi khiến Giản Hành Chi ngây , đầu ngón tay cô nương thấm thuốc mát lạnh bôi lên miệng vết thương.

Miệng vết thương đau lắm, nhưng nơi đầu ngón tay nàng lướt qua chút mềm, chút ngứa.

Bỗng nhiên Giản Hành Chi nên gì.

Nhớ tới những lời mà Tần Uyển Uyển mắng cho khác lúc tưởng y c.h.ế.t tại Quỷ Thành, tính sư phụ như y đúng là ích kỷ ngang ngược, để ý đến cảm giác của nàng, cứ đánh nàng.

Có điều nếu như , y cũng sống chung với Tần Uyển Uyển thế nào, một thầy .

Y cũng chút chuyện khiến Tần Uyển Uyển vui giống như Tạ Cô Đường, ví dụ như khen nàng múa , đưa nàng đồ ăn.

mỗi nghĩ tới những chuyện , y đều sẽ nghĩ huấn luyện thể chất nàng thật , nhanh chóng thu gom điểm tích lũy đưa nàng phi thăng, trở về Tiên giới, hai họ mới thật sự là thầy trò.

Mê Truyện Dịch

Y thể thăm cha nàng, cải thiện môi trường sống của nàng, để cha nàng khỏi cần bán hồ lô ngào đường nữa…

Y cúi đầu, nhất thời dám chuyện.

Tần Uyển Uyển bôi thuốc cho y xong, lấy băng vải trong túi Càn Khôn : “Sao chuyện?”

“Thì… giờ vẫn luôn một , từng nghĩ những chuyện .” Giản Hành Chi một cách gian nan: “Sau… , như nữa, sẽ nghĩ tới con nhiều hơn.”

Nghe thế, Tần Uyển Uyển sững sờ.

Nàng từng nghĩ Giản Hành Chi thể trả lời như , khỏi chẳng .

Nàng cảm thấy Giản Hành Chi đúng là tai họa, nào cũng chuyện , nhưng khiến khác đành lòng trách móc.

Rõ ràng ban đầu đập c.h.ế.t y, ngờ đến hiện tại

Lại lo lắng cho y.

Cảm giác giống như nuôi một con Husky hoạt bát tăng động, láo ngáo quậy lật trời, cuối cùng ngoắc cái đuôi về tranh công, đập c.h.ế.t nó hầm canh chó, cảm thấy…

Thôi , tính toán với con ch.ó gì?

Tần Uyển Uyển bất lực cột băng vải cho y, tự cầm thuốc đến một khối đá bên cạnh: “Ta bôi thuốc.”

“Ừ.”

Giản Hành Chi nàng tiện để y bôi thuốc, gật đầu, bỗng nhiên mất mát.

Cảm thấy nếu học trò là nam thì hơn, y cũng thể bôi thuốc cho nàng .

Lòng y thoáng rối rắm.

Tần Uyển Uyển phía tảng đá bôi thuốc những nơi thể, nhưng với tới vết thương lưng.

Nàng nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc lên tiếng: “Sư phụ.”

“Ừ?”

“Ta… với tới vết thương lưng.”

Giọng Tần Uyển Uyển khẽ: “Người giúp một chút ?”

Giản Hành Chi , tim đập nhanh một nhịp.

y lập tức thóa mạ chính , mặt thầy thuốc phân nam nữ, nếu y cảm thấy kiêng kỵ thì mới là quỷ trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-235-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]

Y điềm tĩnh đáp “Ừ” , giơ tay xé một đoạn tay áo, buộc lên mắt, dậy tảng đá.

“Con đừng lo.” Y cảm nhận vị trí Tần Uyển Uyển mà qua, quỳ một gối xuống Tần Uyển Uyển: “Ta thấy gì cả.”

“Ừm.” Tần Uyển Uyển luôn yên tâm về Giản Hành Chi, lòng y tạp niệm, bèn cởi áo, xoay , để lộ lưng trần mặt Giản Hành Chi.

“Thuốc ở bên tay trái .”

Tần Uyển Uyển nhắc nhở.

Giản Hành Chi cầm bình thuốc, nàng chỉ dẫn: “Vết thương thứ nhất vai ba tấc.”

Giản Hành Chi đáp lời, vươn tay thấm thuốc bôi lên lưng Tần Uyển Uyển.

Y thấy gì, thứ đều dựa cảm nhận, xúc giác bỗng trở nên nhạy bén dị thường.

Ngón tay dừng lưng cô gái, y mới phát hiện xương nhỏ xinh, giống với y; làn da cũng nõn nã, êm mượt như nhung, giống với y.

Dù cho y đánh đ.ấ.m rèn luyện nàng như thế, hình như nàng hề luyện thể rắn chắc của kiếm tu.

Nàng vẻ mềm mại?

Đột nhiên ý nghĩ ngày nổi lên, tay Giản Hành Chi khỏi run một cái.

Tần Uyển Uyển khó hiểu: “Sư phụ?”

“Không… gì.”

Giản Hành Chi lắp bắp: “Vết thương tiếp theo ở ?”

“Bên trái vết thương một tấc.”

Tần Uyển Uyển tiếp tục chỉ dẫn.

Giản Hành Chi dám lên tiếng.

Tạp niệm sinh, khó lòng loại trừ, nhưng dừng nửa đường thì vẻ quá ngượng ngập.

Dung nham xung quanh ùng ục nổi bọt, nhiệt độ nóng nực khiến khác cảm thấy khó chịu.

Hình như Mị cốt trùng phát tác .

Giản Hành Chi suy nghĩ, đầu óc cứng đờ, nghĩ tất cả khả năng.

Hay do thức hải bất , tạo thành tâm ma biến dị?

Y nghĩ tới nghĩ lui, đầu ngón tay thấm thuốc lướt qua lưng Tần Uyển Uyển.

Đầu ngón tay y mang theo vết chai, nhẹ nhàng như lướt trêu, Tần Uyển Uyển khỏi rùng .

Giản Hành Chi luống cuống: “Ta đau con ?”

“Không.”

Tần Uyển Uyển vội lên tiếng, hoảng hốt về cảm giác tới đột ngột : “Ta… Đột nhiên thấy nóng.”

“Ừ.”

Giản Hành Chi gật đầu, yên tâm hơn, khàn giọng tán đồng: “ nóng.”

Loading...