Tần Uyển Uyển lấy lạ vì kiểu chọn lộ tuyến của họ, nhưng còn mở miệng hỏi, nàng thấy tiếng hỏi khe khẽ cách đó xa: “Sư , đều vị trí , cứ xông thẳng lên ?”
Tần Uyển Uyển khựng .
Giọng do nàng thăm dò bằng thần thức, nếu là tu sĩ bình thường thì chắc chắn , nhưng nhóm Giản Hành Chi và nàng chắc chắn thấy.
Nàng Giản Hành Chi bên cạnh, Giản Hành Chi hất cằm về phía âm thanh phát , Tần Uyển Uyển lập tức hiểu ngay.
Giản Hành Chi đang gậy ông đập lưng ông, đợi lũ chuột sa lồng.
Nàng lên tiếng, giả vờ thấy đám gà mờ bên cạnh đang chuyện.
Một giọng nữ khàn vang lên, dường như dự định trong lòng, kế hoạch : “Không , chúng báo thù với tổn thất thấp nhất thì lên đồng loạt, đặt trọng tâm lên một .
Bọn họ đả thương Nhị sư của , chúng cũng bắt một trong bọn họ trả giá đắt!”
Nàng một cách tự tin, giống như xông lên một lượt là thể thắng .
Mê Truyện Dịch
“Thế…” Giọng một nhóc vang lên: “Chúng tay với ai?”
Câu hỏi, nhóm Tần Uyển Uyển lập tức vểnh tai lên, chờ bọn họ lựa chọn.
Yên Vô Song ngẫm nghĩ, mở miệng: “Tạ Cô Đường…”
Nghe thấy câu , tất cả về phía Tạ Cô Đường, lập tức Yên Vô Song tiếp: “Không , cận kề Hóa Thần, dễ bắt.”
“Sư phân tích đúng.” Nghe Yên Vô Song còn chút lý trí, đám Sơn trang Cự Kiếm đồng loạt gật gù: “Tạ Cô Đường .
Tạ Cô Đường pass, bắt đầu để ý tới bản , kế tiếp thấy nhóc : “Cái bà già cắm lông chim thì ?”
“Đàn ông thể ăn h**p phụ nữ.” mạch suy nghĩ của Yên Vô Song quái gở: “Hơn nữa, bộ dạng của bà phú thì quý, khí thế phi phàm, hai mắt hẹp dài, mặt mày hung dữ, là kẻ dễ chọc, thôi .”
Tần Uyển Uyển , cúi đầu Thúy Lục đang siết chặt nắm đấm, đồng thời mặc niệm cho Yên Vô Song, khỏi cảm thấy phê bình đúng thật.
“Vậy… cứ trực tiếp tìm xe lăn, chính cô đánh Nhị sư , chúng tìm cô báo thù!”
Cậu nhóc nghĩ tới nghĩ lui, đề xuất phương án.
Yên Vô Song tiếp tục phủ nhận: “Không , kiếm ý cô phi phàm, chúng giảm thương vong thì tìm kẻ yếu nhất.”
“Kẻ yếu nhất?”
Cậu nhóc nghi hoặc.
Nhóm Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi cùng về phía Nam Phong.
Tạ Cô Đường, Thúy Lục, Tần Uyển Uyển đều loại trừ, còn chỉ Giản Hành Chi và Nam Phong.
Ai mạnh ai yếu, một cái…”
“Cái tên trông xinh .” Yên Vô Song quả quyết .
Thúy Lục lảo đảo, kiềm chế sự ngạc nhiên và thương hại trong lòng, Yên Vô Song nghiêm túc phân tích: “Đệ xem, rõ ràng là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng tham gia thi đấu ăn gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-254-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Các thử là vì ?”
“Vì ?”
Mọi đều hỏi.
Yên Vô Song một cách mạch lạc: “Điều chứng minh, tu vi của y là do thuốc bồi đắp, căn bản chịu nổi một đòn.”
Đám đông bừng tỉnh, cảm thấy lý.
“Thêm nữa y trông xinh như .” Yên Vô Song tiếp tục phân tích: “Tên đó mỗi ngày theo bên Tần Uyển Uyển.
Đệ xem, kiếm ý Tần Uyển Uyển phi phàm, thanh kiếm trong tay cô là thần binh.
Người như , tất nhiên xuất từ đại môn đại phái.
Một tên đàn ông xinh vô dụng theo bên cạnh cô , các xem đàn ông phận gì?”
“Thân phận gì?”
Cậu nhóc hỏi.
Yên Vô Song liếc Giản Hành Chi, gằn từng chữ khẳng định: “Nam sủng.”
Dứt lời, y còn quên cường điệu: “Nam sủng mà Tần Uyển Uyển yêu.”
Nhóm Giản Hành Chi: “…”
Mà Yên Vô Song càng nghĩ càng thấy lý: “Y là của Tần Uyển Uyển, cho nên nhục đàn ông tức là nhục Tần Uyển Uyển.
Y mảnh mai xinh , chắc chắn trải qua sóng gió gì.
Chúng bắt y tới, dọa đại một trận, y sợ hãi sẽ lập tức cầu xin, mặc chơi đùa!”
“Sư đúng.” Đám Sơn trang Cự Kiếm tưởng tượng đến cảnh Giản Hành Chi lóc cầu xin chủ nhân cứu, ồ ạt khen ngợi Yên Vô Song: “Không hổ là Đại sư của chúng !”
“Vậy hiện tại chỉ còn một vấn đề.”
Cậu nhóc hờ hững mở miệng: “Bọn họ đều cùng , bắt?”
Vừa , Giản Hành Chi lập tức lên tiếng: “Ấy, nhớ mua ít đồ, các .”
Mọi , Giản Hành Chi đơn độc ở , khi gật đầu, Tần Uyển Uyển vẫy tay: “Vậy chúng trở về .”
Nói xong, xoay rời .
Giản Hành Chi giả vờ mua đồ, một ở trong hẻm nhỏ.
“Y lạc bầy !”
Đệ tử bên cạnh thấy Giản Hành Chi lẻ bầy, lập tức hào hứng: “Chúng mau bắt .”