“Sư ! Huynh đánh thảm quá!” Cậu nhóc bò qua, lóc thảm thiết, gào tím ruột tím gan: “Chỉ vì liếc y mà y đánh hộc máu, gãy xương , đời còn thiên lý ? Còn Vương pháp ?!”
Giản Hành Chi thấy những lời thì nghệch mặt .
Không đợi y lên tiếng, chợt thấy một tiếng quát lớn, kiếm tu xông lên lầu giơ lệnh bài.
“Tuần bổ xử án, tránh .”
Nói xong, kiếm tu đầu sang Giản Hành Chi: “Người báo án trong thành ỷ lớn h**p nhỏ, gây hấn sinh sự, là ngươi ?”
“Cái gì?”
Giản Hành Chi ngớ .
Y đầu Yên Vô Song, thấy Yên Vô Song dựng một ngón tay trong góc khuất:
“100 linh thạch.” Một giọng rơi tai Giản Hành Chi: “Ta lập tức lên.”
Đây là cái gì?
Giản Hành Chi đờ .
Kiếm tu thấy Giản Hành Chi , nhíu mày: “Có ngươi đánh ? Thành trì chính của Hoang Thành cấm lén lút ẩu đả, ngươi ?”
“Cả thành các đầy rẫy kiếm tu…” Giản Hành Chi giải thích thế, khó tin hỏi: “Vậy mà cấm ẩu đả?!”
Kiếm tu , trợn mắt: “Trong thành đều là kiếm tu, nếu cho phép đánh , còn sống ?”
Nói cũng lý, Giản Hành Chi cạn lời.
Kiếm tu thấy y , lôi một dây khóa tiên : “Không thì tức là thừa nhận, dẫn !”
“Đợi !”
Giản Hành Chi bừng tỉnh, y Yên Vô Song đất lén lút liếc , lập tức mở miệng: “Là y tay .”
“Đại nhân!” Yên Vô Song sấp đất, mặt mày đáng thương: “Ngài khả năng của thế nào, thể chủ động gây sự?”
Kiếm tu chần chờ chốc lát, Giản Hành Chi trái , hề lưỡng lự, lén lút đánh một chưởng, thụt lùi té xuống đất, miệng phun máu.
“Đại nhân!” Giản Hành Chi tựa lên mép bàn, nôn máu: “Ngài xem y đánh thế nào , nội thương !”
Yên Vô Song , của Sơn trang Cự Kiếm sửng sốt sang.
Mê Truyện Dịch
Vẻ mặt Giản Hành Chi lẫm liệt lúc nãy giờ yếu đuối vô lực, dựa mép bàn: “Bọn họ đông như , dám gây chuyện chứ? Bọn họ đánh thành thế , thế mà là h**p yếu ?”
“Ngươi …”
Kiếm tu Giản Hành Chi, đang do dự định hai câu vì Giản Hành Chi, bỗng một tiếng “Á!” vang lên.
Đám đông sang Yên Vô Song.
Yên Vô Song giơ bàn tay gãy một ngón lên: “Đại nhân, ngón tay của cũng đánh gãy .”
“Á!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-256-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Giản Hành Chi cũng kêu to một tiếng, đám đông sang, thấy Giản Hành Chi giơ một bàn tay lên lắc lư giữa trung: “Tay cũng đánh gãy .”
“Giỏi.” Yên Vô Song bèn hít sâu một , nghiêng đầu, chòng chọc Giản Hành Chi: “Ngươi lắm, để cho ngươi thấy cái gì gọi là chuyên nghiệp.”
Giản Hành Chi bộ dạng của Yên Vô Song, vung vẫy bàn tay gãy: “Nào, ngươi tới !”
Yên Vô Song hề lưỡng lự, bẻ “răng rắc” một tay và một chân của , nhóc hét lên: “Sư gãy một cánh tay, một chân, một ngón tay !”
Yên Vô Song kiêu ngạo sang.
Còn lên tiếng, bỗng nhóc tiếp tục hét lên: “Hai chân nam sủng đều gãy hết !”
Giản Hành Chi thản nhiên ngước mắt lên, cất tiếng: “Tới !”
Yên Vô Song rùng : “Được lắm, ngươi đủ tàn nhần.
Ta xem thử ngươi thể tàn nhẫn đến mức độ nào!”
Nói xong, Yên Vô Song giơ tay lên đập xương đùi, gương mặt tái nhợt, thở hồng hộc ngẩng đầu: “Bây giờ, hai chân một tay, một đầu ngón tay của đều gãy .
Ngươi còn so với ?!
“Có gì thể?”
Giản Hành Chi hề lưỡng lự, bẽ gãy hết mười ngón tay, đó sử dụng xương tay gãy hất mạnh xương tay lành lặn, tiếng răng rắc giòn vang, y ngẩng đầu khẩy: “Tứ chi của đều phế hết , mười ngón tay gãy hết , ngươi thắng , chỉ còn một chỗ thôi.
Ngươi tay ?”
Yên Vô Song nên lời.
Y nuốt nước bọt, run run, cúi đầu về phía nửa th.ân .
Kim Kiếm Đồng Tử biến sắc, túm lấy tay Yên Vô Song, hoảng hốt : “Sư , thể !”
“Đạo hữu!” Kiếm tu ở bên cạnh vẫn luôn xem diễn rốt cuộc lên tiếng: “Không cần, thật sự cần thế , tin các .”
“Đại nhân!”
Yên Vô Song rưng rưng ngẩng đầu: “Ngài đúng là Thanh Thiên…”
“Ta tin đầu óc hai vấn đề.
Người !” Kiếm tu gọi : “Khiêng hết về nha môn, bảo nhà tới đón!”
“Khoan !”
Yên Vô Song cuống cuồng : “Đại nhân, chúng là hại, chúng cũng …”
“Mấy ngày kiếm tu tố cáo, bảo nhóm gây án lừa đảo, khá giống tình huống hôm nay…” Kiếm tu nghiêm túc : “Đi một chuyến .”
Nói xong, kiếm tu gọi : “Khiêng hai tên hết!”
Giản Hành Chi và Yên Vô Song khiêng ngục, bọn họ tàn phế nên đặt cùng một phòng giam.