“Ừ.” Thúy Lục móc một danh sách khỏi tay áo: “Đây là cũ ở Ninh phủ hơn một trăm năm , đa phần là phàm nhân, mấy còn sống, còn là vài tên kỳ Trúc Cơ, vẫn còn ở Ninh phủ, e rằng cạy miệng họ, chỉ thể hỏi vài tán tu rời khỏi Ninh phủ.
Chúng chia …” Thúy Lục Giản Hành Chi, Nam Phong, Tạ Cô Đường: “Hôm nay hỏi thăm tin tức thử?”
“Mọi .” Tần Uyển Uyển thấy lời , lập tức lên tiếng: “Tạ Cô Đường .”
“Vì y ?”
Giản Hành Chi ngay về phía Tạ Cô Đường, ánh mắt y tính áp bức, nụ của Tạ Cô Đường gượng gạo: “Ta… bảo vệ Uyển Uyển.”
“Vậy ở hơn ?”
Giản Hành Chi cau mày, khó hiểu.
Nam Phong nhận bầu khí bất thường, cúi đầu cuộn .
Thúy Lục lướt qua mặt đám , dường như đột nhiên hiểu cái gì, vội ngăn Giản Hành Chi : “Uyển Uyển Tạ đạo quân thì là Tạ đạo quân, thể ngang ngược như , những tên đều là cây đinh cứng…” Thúy Lục giơ tay vỗ lên danh sách kiếm tu mặt Giản Hành Chi: “Cậu .”
“Phải, .” Tần Uyển Uyển thấy Thúy Lục chuyện giúp nàng, vội lên tiếng: “Sư phụ, hôm nay ngoài dạo một lát, lợi cho sức khỏe.”
“ đó, đúng đó…” Nam Phong thấy chủ nhân chuyện, vội hát đệm: “Đạo quân, cũng lâu ngài dạo phố, ngoài mua đường hồ lô .”
“Tạ Cô Đường.” Giản Hành Chi thấy chung một chiến tuyến, mắt lạnh Tạ Cô Đường: “Cậu thấy ?”
Tạ Cô Đường cố vẻ bình tĩnh uống nước, đầu cửa sổ: “Ta cũng .”
Mê Truyện Dịch
Giản Hành Chi , y nhóm xung quanh, rốt cuộc quyết định hỏi hệ thống của : “666, cô , bảo vệ Uyển Uyển hơn Tạ Cô Đường ?”
“Ơ…” 666 đắn đo, nhỏ giọng nhắc nhở: “Thật cảm thấy nữ chính cần bảo vệ.”
Cái nàng cần là tình yêu.
Nghe thế, Giản Hành Chi đau lòng .
Y ảo giác bản chống cả thế giới, ngay cả hệ thống cũng về phía y.
Y tóm lấy danh sanh, dậy: “Được, điều tra, con nghỉ ngơi cho khoẻ .”
Nói xong, y rời khỏi đại sảnh tiên.
Y , đưa mắt .
Nam Phong cầm lấy trang giấy ít tên nhất: “Vậy cũng đây…”
Thúy Lục chậm rãi uống hớp : “Các từ từ hưởng thụ niềm vui tuổi trẻ , việc.”
Nói xong, trong phòng chỉ còn Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-265-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Tạ Cô Đường nhẹ nhõm hơn nhiều, lòng y lo lắng: “Hình như tiền bối thích .”
“Không gì …” Tần Uyển Uyển an ủi y: “Sư phụ chẳng thích ai cả.”
“Vậy hôm nay chúng tìm Yên Vô Song ?”
“Ừm.” Tần Uyển Uyển gật đầu: “Bên trong Hoang Thành cấm ẩu đả, chúng bắt Yên Vô Song, nhất dụ y ngoại thành.
Hôm nay, chúng tìm y , dụ y đó.”
“Làm dụ?”
“Tạm thời quan sát .”
“Vậy bây giờ ?”
Tạ Cô Đường hỏi , Tần Uyển Uyển trầm mặc, nàng cố tỏ vẻ trấn tĩnh uống một hớp , cảm giác khí tức Giản Hành Chi vẫn xa, mặt cảm xúc đáp: “Đợi lát nữa , bảo Nam Phong tìm , tìm xuất phát.”
Giản Hành Chi lượn một vòng bên ngoài phủ, xác nhận Tần Uyển Uyển ngoài, rốt cuộc yên tâm hơn nhiều, cảm thấy Tần Uyển Uyển thật sự ở phủ dưỡng thương thì mới rời tìm .
Người Thúy Lục giao cho y là kiếm tu, mặc dù nhân nhiều nhưng đa phần đơn giản.
Y phóng uy áp, đám kiếm tu lập tức lóc như gặp kiếm tiên, hỏi gì đáp nấy.
Có điều đám kiếm tu đều chỉ là hộ vệ ngoại viện trong Ninh phủ năm đó, vốn thông tin quan trọng nào, chỉ miêu tả rằng: “Hơn một trăm năm cũng chẳng chuyện gì lớn, lớn nhất lẽ là… Yên Vô Song của Sơn trang Cự Kiếm đột nhiên xông Ninh phủ, lão tổ bắt thê tử của y.
chuyện ?”
Kiếm tu bật : “Lúc , Yên Vô Song là tử đầu Sơn trang Cự Kiếm, sắp sửa kế vị chưởng môn kế nhiệm, phu nhân y cũng chẳng thiên tiên, cần cướp ? Chắc chắn là hiểu lầm.”
“Sau đó thì ?”
Giản Hành Chi hỏi thăm, kiếm tu nhớ : “Không nhớ rõ lắm, dù cũng chẳng giải quyết gì.
Qua một thời gian thì Yên Vô Song mang phu nhân y trở về, nhưng bệnh nặng hết, chăm sóc mười năm thì .”
Nói xong, kiếm tu bùi ngùi: “Y cũng là kẻ si tình.”
Giản Hành Chi gật đầu, ghi nhớ tin tức tìm khác.
Bận rộn hồi lâu, bỗng nhiên từng tiếng vang “leng keng” giòn tan đột ngột phát trong đầu Giản Hành Chi.
【 Chúc mừng, điểm tích lũy tài khoản +5.
】
Giản Hành Chi sững , lập tức sản sinh nôn nóng khó tả trong lòng.