Chuyện còn , cố lên.”
“Sư .” Kim Kiếm Đồng Tử mặt cảm xúc: “Huynh chỉ khuyên cô thôi.”
“Ta cố gắng lắm , thậm chí còn bằng lòng chi tiền.”
Yên Vô Song hết sức chân thành, Kim Kiếm Đồng Tử lạnh lùng đầu, rút kiếm giữa thắt lưng cơ thể bảy tám tuổi của y: “Cứ đợi đấy, Sơn trang Cự Kiếm chúng chờ khôi phục!”
Nói xong, sân thi đấu vang lên một trận hoan hô.
Tần Uyển Uyển lộn mèo một cái, xinh đáp xuống sàn đấu.
Nhóm Giản Hành Chi bên xúc động vỗ tay, còn đánh bắt đầu cuộn nắm đấm, kêu lên: “Hay! Đẹp lắm!”
Tần Uyển Uyển kính cẩn thi lễ, đầu tu sĩ mù đối diện, thành thạo giơ tay: “Vị đạo hữu đây, mời.”
***
【 Vở kịch nhỏ 】
Tần Uyển Uyển: “Aaaaa!!! Sao thể nghĩ Giản Hành Chi hôn ! Ta thể tha thứ cho !!!”
38: “Vì thể tha thứ cho ?”
Tần Uyển Uyển: “Người – chó khác biệt! Không thể chung đường!!!”
Tu sĩ mù thấy lời Tần Uyển Uyển, nhúc nhích lỗ tai: “Xin chào cô nương.”
Người thể đấu tới bán kết đều loại tuyển thủ kỳ quặc thi đấu lúc .
Tu sĩ mù rút một thanh trường kiếm mảnh từ cây gậy trúc xanh, gậy trúc xanh thì cầm bên tay trái.
“Là song kiếm.”
Tạ Cô Đường lên tiếng.
Giản Hành Chi khoanh tay , đáp lời: “Gậy trúc mới là kiếm, y thuận tay trái.”
Giọng của bọn họ cách xa, vùi lấp trong đám đông.
Người xung quanh dâng tràn nhiệt huyết, trận còn bắt đầu hô cố lên.
Tần Uyển Uyển tập trung tinh thần, quan sát kiếm tu mù.
Đối phương bất động, nàng cũng nhúc nhích.
“Cô nương.” Đối phương thấy nàng tay, bèn lên tiếng : “Mạo phạm .”
Dứt lời, đối phương phóng lên như bóng ma, tay quét quang kiếm như mưa, tay trái chỉ dùng đón đỡ.
Mấy ngày qua, Tần Uyển Uyển đều khổ luyện với Tạ Cô Đường, giống như đầu tiên chính thức tỉ thí.
Đối diện với thế công như , nhưng nàng vẫn điềm tĩnh.
Kiếm đối phương càng ngày càng nhanh, Tần Uyển Uyển vẫn duy trì trạng thái phòng thủ thành thạo.
Giản Hành Chi và Tạ Cô Đường xuống , siết một nắm mồ hôi lạnh vì nàng.
“Hình như nhận y thuận tay trái.”
Tạ Cô Đường lo lắng, Giản Hành Chi cũng thầm phát hoảng trong lòng.
y cảm thấy đây là Tịch Sơn nữ quân, chắc chắn là nàng đang giả heo ăn thịt hổ.
Đôi bên đánh qua đánh , trông Tần Uyển Uyển yếu thế.
Thúy Lục cũng lo lắng: “Tiếp tục nữa, chắc thể lực Uyển Uyển thể sánh bằng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-291-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Không .”
Giản Hành Chi vô cùng tự tin: “Nàng Xuân Sinh.”
Những cái khác dám cam đoan, chỉ riêng chuyện , y tin Tần Uyển Uyển chắc chắn thể .
Dẫu đánh ngủ nghỉ trong sa mạc một tháng cũng chẳng công cốc.
Mà Tần Uyển Uyển cũng thật sự dự định như thế, tiên yếu thế, tùy thời hành động.
Rõ ràng đối phương khá nôn nóng đối với việc phòng thủ kín kẽ của nàng.
Đánh qua đánh hai mươi mấy chiêu, Tần Uyển Uyển thấy đối phương lộ sơ hở, pháp trận mũi kiếm bùng phát.
Cùng lúc đó, gậy trúc xanh tay trái đối phương c.h.é.m mạnh tới!
38 hết hồn hét lên: “Bên trái!”
Tần Uyển Uyển nghiêng để gậy trúc c.h.é.m mạnh qua, pháp trận mang theo linh lực ở mũi kiếm đột ngột đánh văng đối phương!
Thắng bại phân.
“Hay lắm!” Giản Hành Chi thấy kết quả , hào hứng khoe: “Ta chắc chắn nàng !”
Nàng đúng là Tịch Sơn nữ quân!
Giản Hành Chi sự tin tưởng vượt xa thường đối với Tần Uyển Uyển.
Thúy Lục , nhíu chặt mày: “Muội thắng khiên cưỡng.”
“Yên tâm .” Giản Hành Chi vô cùng tự tin: “Đây đều là chút tài lẻ.”
Dứt lời, vị kiếm tu thứ hai lên.
Vị kiếm tu vác một thanh trọng kiếm(*), lưỡi kiếm đ.â.m xuống đất, mặt đất cả trường đấu đều rúng động.
(*) Kiếm nặng
Tần Uyển Uyển mặt y, hiện lên vẻ vô tội, nhỏ bé, đáng thương.
Tần Uyển Uyển tò mò vị tu sĩ , lời nào, trực tiếp tay.
Đối phương nặng nề, nàng bèn đánh chiêu thức linh hoạt, chiếm cứ vị trí lợi, duy trì cách với đối phương giống như thả diều, liên tục quấy rối.
Kiểu tiêu hao thể lực tốn thời gian.
Tròn một buổi chiều, rốt cuộc nàng mới ép cạn sức lực của tu sĩ , khiến y nhận thua.
Mê Truyện Dịch
Tu sĩ trọng kiếm nhận thua xong, Tần Uyển Uyển gặp kẻ địch cuối cùng của trận bán kết.
Kim Kiếm Đồng Tử mặc áo choàng, cầm kiếm bước lên.
Trông y bình tĩnh, lạnh lùng hờ hững giống như .
Kiếm của y giắt giữa eo, trông cực kỳ mảnh.
Tần Uyển Uyển quan sát y, dám khinh địch.
Kim Kiếm Đồng Tử ngước mắt nàng: “Này, sư bảo khuyên cô một cuối cùng.”
“Cái gì?”
Tần Uyển Uyển hiểu, Kim Kiếm Đồng Tử lạnh nhạt : “Quân tử kiếm thứ cô nên lấy.
Khoản tiền thưởng , chúng lấy chắc .”