Một tình cờ lan can, nàng yêu đàn ông ngẩng đầu phố.
Người đàn ông mặt mũi, chẳng gì cả, nhưng phụ nữ đó yêu như si như cuồng.
“Ồ, tên đểu cáng.”
Thúy Lục quả quyết nhận xét, Tần Uyển Uyển gật đầu: “Tên đểu cáng.”
Nhóm về phía , xem.
Trên bức tranh, dường như đàn ông đuổi giết, tạm thời trốn ở chỗ , phụ nữ đó bèn chứa chấp .
Người đàn ông đòi hỏi nhiều, nào là uống bạch lộ hàng đầu, mặc vân tơ tằm(*), phụ nữ dốc hết tiền bạc thỏa mãn yêu cầu của .
(*) Một loại vải tổng hợp từ vân tơ và tơ tằm.
Nàng cho rằng đây là yêu .
Về , đàn ông rời một .
Vì để thoát khỏi thanh lâu, nàng tự hủy dung mạo, mất hết tiền tài.
Sau đó nàng mang thai một bé gái, một sinh con.
“Đây…” Tần Uyển Uyển nhíu mày, suy đoán: “Là Ninh Huy Hà ?”
“Có lẽ .”
Vẻ mặt Giản Hành Chi lạnh nhạt.
Y khung ảnh: “Dù gì thì đây cũng là mộ của Lận Ngôn Chi.”
Mộ của Lận Ngôn Chi, thứ đều liên quan đến y.
Trong tranh, bé gái lớn lên, đến ba tuổi liền bộc lộ thiên phú phi phàm.
Người phụ nữ phát hiện chuyện , nhưng nàng nghèo khổ, thể tạo điều kiện cho đứa bé, chỉ đành dẫn bé gái thiên phú phi phàm bán hoành thánh ở đầu phố.
Nguyên Tiêu năm nọ, con hai đang bán hành thành phố, một đàn ông dẫn theo tiên nữ cao quý, ôm con ngang phố xá sầm uất.
Hắn mua một xâu bánh ngọt cho con trai , bước tới quầy của phụ nữ.
Khoảnh khắc phụ ngẩng đầu, hai đều kinh ngạc sững sờ.
Người đàn ông bé gái băng ghế cạnh nàng giúp đỡ, gì nhiều.
Đợi đến ban đêm, đàn ông tới tiểu viện, dẫn phụ nữ và bé gái trở về.
Người phụ nữ bằng lòng, đàn ông để gia bài, bảo nếu nàng gặp chuyện gì thể tìm .
Sau đó lâu, bé gái bệnh nặng.
Thầy thuốc bình thường thể chữa trị tu chân, phụ nữ bèn đến cổng nhà đàn ông.
Người đàn ông chịu mở cửa, nàng ôm đứa bé khổ sở cầu xin, cuối cùng đàn ông mới .
Nàng trở thành tình nhân ai tới của đàn ông, để trao đổi, rốt cuộc bé gái cũng cứu.
Lúc , nàng mới đàn ông là Thiếu chủ thế gia tu tiên, chẳng qua lúc kẻ thù đuổi giết, tình cờ trốn xuống nhân gian, tạo thành một cuộc gặp gỡ lẽ nên .
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-315-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Bé gái là thuần linh căn hệ Mộc, thiên tư cực cao.
Sau khi trở thế gia tu tiên, tu vi tiến triển nhanh.
Nàng và con gái sống nương tựa lẫn , vợ Cả sự tồn tại của nàng nhưng nàng chẳng tình nhân duy nhất của thanh niên, thậm chí thật trong nhà thanh niên đến vài , bởi vì phận nàng thấp kém nên đến cũng thể .
Vì nàng ảnh hưởng tới vợ Cả, cho nên vợ Cả luôn chẳng quan tâm, bảo nàng sống một với con gái tại tiểu viện ở ngoại ô.
Người đàn ông tìm nhiều chăm sóc nàng, mỗi ngày đều uống một chén thuốc.
Nàng thuốc là gì, nhưng nàng lựa chọn, bắt nàng uống, nàng chỉ đành uống.
Cuộc sống như thế trôi qua tới nửa năm, một ngất xỉu tỉnh , nàng phát hiện nàng mang thai .
Người đàn ông giường, vô cùng vui vẻ.
Sau đó, mỗi ngày nàng vẫn uống thuốc như cũ.
Cùng lúc , nhiều cảnh tượng c.h.é.m g.i.ế.c xuất hiện gián cách giữa các bức tranh.
Tần Uyển Uyển quan sát những bức tranh , phát hiện tu sĩ vẽ hoa nở n.g.ự.c c.h.é.m và móc Kim Đan.
Từng viên Kim Đan thu gom , mài thành bột.
Một bên tranh là năm tháng yên ả của phụ nữ, một bên tranh là m.á.u chảy thành sông.
Tần Uyển Uyển càng xem càng hiểu, cho đến bức họa cuối cùng, đàn ông mang những Kim Đan tinh luyện thành thuốc, đưa cho hạ nhân.
Lúc , Tần Uyển Uyển mới bừng tỉnh.
“Đó thuốc.”
Giản Hành Chi rét lạnh mở miệng.
Tần Uyển Uyển đầu, thấy đáp án từ mắt Giản Hành Chi.
Nàng hoảng sợ lên tiếng: “Thứ cô uống là Kim Đan của tu sĩ.”
Hai im lặng, bức tranh đều dừng bước.
Tần Uyển Uyển dự cảm bức tranh phía là gì, bỗng nhiên nàng dời bước nổi.
Nàng kiềm Giản Hành Chi.
Giản Hành Chi ngưng mắt bức tranh, vẻ mặt điềm tĩnh.
“Trên đời may mắn vô duyên vô cớ, thứ dều căn nguyên.”
Giản Hành Chi giơ tay lên chạm hoa sen n.g.ự.c những tu sĩ .
“Đi thôi.”
Dứt lời, y đầu bước về phía .
Tần Uyển Uyển yên tại chỗ.
Thật lâu , nàng mới định tâm trạng, đuổi theo bước chân Giản Hành Chi.