Tạ Cô Đường nhíu mày: “Cô nương ở ?”
Ninh Huy Hà lấy lạ, chỉ bên ngoài: “Thì dán ở cửa, tờ giấy lớn nhất đó.”
“Đó lá bùa ?” Thúy Lục nghi hoặc: “Ta tưởng nó dùng để trấn áp?”
Sắc mặt Ninh Huy Hà mấy, nàng thở dài: “Xem hiểu thì thôi, hình như ngoại trừ đồng nghiệp, chẳng ai xem hiểu cả.”
Nói xong, Ninh Huy Hà nhớ : “Hôm nay đều hết chuyện, các còn gì hỏi ?”
“Ta .”
Giản Hành Chi lập tức giơ tay, Ninh Huy Hà vui vẻ sang: “Ta lúc bọn họ ép Ngôn Chi gì.”
“Không .” Giản Hành Chi lắc đầu: “Ta ngoài.”
Vẻ mặt Ninh Huy Hà cứng đờ: “Cậu câu chuyện của Lận Ngôn Chi ?”
“Không .” Giản Hành Chi đáp dứt khoát: “Ta ngoài.”
Ninh Huy Hà trầm mặc.
Nàng bình tĩnh Giản Hành Chi, hồi lâu mở miệng: “Ừ, nếu chuyện quá khứ, sẽ cố gắng cho .
Lúc thật Ngôn Chi độ hóa Tà Thần thành công, vốn dĩ Tà Thần còn tồn tại.
Ninh thị giấu giếm tin tức , tuổi thọ lão tổ Ninh thị tận, ông cướp cơ thể Ngôn chi mượn xác hồn.
Nếu như ông cơ thể mạnh nhất, việc phi thăng trong tầm tay.
Ngôn Chi công đức hộ thể, thần hồn mạnh mẽ, Tà Thần đều chẳng thể ăn mòn, huống chi lão tổ? Cho nên ông lấy con tin, khống chế Ngôn Chi.
thể trơ mắt vì mà chết, bèn tự sát mặt .”
“Tà Thần lấy tà niệm con nguồn sống.
Ngay khoảnh khắc chết, mối hận của Ngôn Chi khiến tro tàn Tà Thần bùng cháy trở .
Đệ chủ động chấp nhận Tà Thần, Tà Thần nuốt chửng , hợp hai thành một.
Lúc , hai vị tiên nhân kịp thời chạy tới, ngăn cản Tà Thần đại khai sát giới, cưỡng chế phong ấn, đó đặt hồn phách tại đây.
Hồn phách dược bồi bổ chỗ , nhưng ngoài sẽ hóa thành tro bụi.”
“Cho nên…” Giản Hành Chi trầm giọng, ngẩng đầu nàng: “Rốt cuộc ngoài.”
Ninh Huy Hà lẳng lặng Giản Hành Chi.
Hai một lúc, nàng đột nhiên nổi sùng, tóm lấy bình bên cạnh ném tới, gì ném đó!
“Các nghiêm túc lắng ! Ta đang chuyện trọng đại như ! Ta đang bí mật mà cả đời cũng thể từ miệng khác! Cậu chỉ ngoài! Ra ngoài! Ra ngoài! Cậu tôn trọng khác hả?! Đầu óc ?! Không phân biệt nặng nhẹ ?! Cậu tên gì?!”
Giản Hành Chi né ngược né xuôi, cuối cùng đón bình hoa nàng ném tới, thò đầu : “Giản Hành Chi(*).”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-321-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
(*) Có n ghĩa là “đơn giản thẳng về ”
Ninh Huy Hà thấy cái tên , chán nản xuống, giơ tay đỡ trán.
“Đổi tên .” Nàng đau khổ : “Tên cũng là một kiểu lời nguyền, phụ mẫu đặt tên coi thầy ?”
“Tên của gì ?”
Giản Hành Chi thẳng bất mãn.
Tần Uyển Uyển thấy Ninh Huy Hà siết chặt nắm đấm, vội hoà: “Ninh cô nương, cô mặc kệ y, tiếp .”
“Tên của do sư phụ đặt, cô dựa ?”
Giản Hành Chi bức xúc.
Ninh Huy Hà định cảm xúc, khiến chính cố gắng bình tĩnh , gượng gạo nở nụ lịch sự với Giản Hành Chi: “Là xúc động, tên , năng lực hành động mạnh, chỉ thiếu hụt trí tuệ, nhưng cũng chẳng đại sự gì.”
Nói xong, Ninh Huy Hà đầu về phía Tần Uyển Uyển bằng lòng nàng chuyện: “Vị cô nương , cô là?”
“Ta tên Tần Uyển Uyển.”
Ninh Huy Hà sang nhóm Tạ Cô Đường, Thúy Lục, Nam Phong.
Mọi lượt báo tên, Ninh Huy Hà gật đầu.
Tần Uyển Uyển thấy Ninh Huy Hà bình tĩnh , vội hỏi: “Vậy hai tiên nhân ?”
“Ta .”
Ninh Huy Hà lắc đầu: “Họ mang Ngôn Chi , bảo ở chỗ , là bồi bổ hồn phách, đợi sẽ cứu .
đợi ở đây hai trăm năm, trừ ở mười hai cửa sinh tử, chấp niệm của gặp các thì cảm nhận , ngoài còn gặp nào khác.”
“Vậy là họ gạt cô !”
Giản Hành Chi kích động tổng kết.
Tần Uyển Uyển lập tức phản bác: “Người bậy!”
Giản Hành Chi sực nhớ hai khả năng là cha Tần Uyển Uyển, vội thêm: “Ta bậy, chắc chắn họ sẽ gạt cô.”
Lời càng kỳ quặc hơn.
“Vậy khi họ để manh mối hướng liên quan ?”
Tần Uyển Uyển để ý Giản Hành Chi, chỉ tò mò hỏi tiếp.
Ninh Huy Hà lắc đầu: “Tình hình lúc đó khẩn cấp, họ nhiều cái gì, chỉ bảo ở đây đợi rời .”
“Vậy đó?” Tần Uyển Uyển cau mày: “Trước đó, cô từng gặp họ ?”