Không cần mở, nàng loáng thoáng cảm giác thứ trong hộp dường như đang triệu hồi nàng.
Loại cảm giác quen thuộc khiến nàng hề nghi ngờ, chỉ ngước mắt lên hỏi: “Sao đạo quân mang thứ quý trọng như đến đây sớm ?”
“Mặc dù Ngọc Linh Lung quý trọng nhưng và phụ cũng cần, giữ nó chỉ dẫn đến tai họa tranh đoạt…” Ninh Bất Ngôn ho khan mấy tiếng, hít thở chậm , tiếp: “Mọi giúp Ninh thị nhiều như , vốn dĩ nên bày tỏ chút gì.
Mọi biện pháp kiểm tra ma chủng cũng , … thật vẫn sẽ đưa Ngọc Linh Lung.”
Đã đến nước , Tần Uyển Uyển thể từ chối.
Nàng đầu sang Giản Hành Chi.
Vốn định bảo Giản Hành Chi đưa phương thuốc, nhưng thấy y nàng nhướng mày, mặt hống hách “Lại cần giúp ?”
Tần Uyển Uyển khựng , ánh mắt nhanh chóng lướt qua Giản Hành Chi, dừng mặt Thúy Lục, nhẹ nhàng : “Thúy Lục tỷ tỷ, tỷ đưa phương thuốc cho bọn họ .”
Nụ mặt Giản Hành Chi cứng đờ.
Nam Phong liếc trộm Giản Hành Chi, Giản Hành Chi giả vờ bình tĩnh ngoài.
Không để ý thì thôi.
“Phương thuốc mà cũng …” Thúy Lục chẳng quan tâm Giản Hành Chi và Tần Uyển Uyển mày qua mắt , hừ một tiếng, ném phương thuốc cho Ninh Bất Ngôn: “Ninh gia đúng là ngủ quên quá lâu .”
“Không ngủ quên quá lâu…” Ninh Bất Ngôn nhận phương thuốc, mỉm : “Năm đó, Hoang Thành xa xôi, từng ma chủng liên lụy, khác Quỷ Thành quá nửa bách tính nhập ma.”
“Không vô lễ!”
Thúy Lục chẳng chẳng rằng, giơ tay quét qua mặt Ninh Bất Ngôn, Ninh Bất Ngôn giơ tay ngăn cản Thúy Lục, nụ mặt hề tắt: “Thành chủ Thúy Lục chớ nóng giận, Bất Ngôn xin cáo từ.”
Nói xong, Ninh Bất Ngôn cầm phương thuốc, thi lễ với bọn họ xoay rời .
Đợi khi Ninh Bất Ngôn , Thúy Lục đ.ấ.m một cú lên bàn, tức giận mắng: “Đám kiếm tu khốn kiếp!”
Kiếm tu tại đó đồng loạt về phía Thúy Lục.
Thúy Lục sực nhớ gì, khẩy: “Đừng tưởng các như !”
Nói xong, Thúy Lục cứng nhắc dậy, xoay bỏ .
Tạ Cô Đường thấy Thúy Lục , suy nghĩ, thi lễ với hai : “Tông môn gọi mở cuộc thương nghị về chuyện ma chủng, về nghỉ .”
Nói xong, Tạ Cô Đường cũng dậy rời .
Trong phòng chỉ còn Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi, hai .
Giản Hành Chi , Tần Uyển Uyển bèn thúc giục y bằng giọng điệu của chính y: “Cũng chẳng sư phụ , ì trong phòng gì?”
“Vậy đây.”
Giản Hành Chi dậy, ngẫm nghĩ, vui buồn, chỉ : “Dù cũng là cuối cùng.”
Tần Uyển Uyển sững , nàng chẳng hiểu lời , chợt thấy Giản Hành Chi vui vẻ cửa, còn chu đáo đóng cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-342-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Y…” Tần Uyển Uyển sợ: “Y thế?”
“Mặc kệ .” 38 nhắc nhở nàng: “Tranh thủ cất Ngọc Linh Lung nào.”
Tần Uyển Uyển thấy lời mới sực nhớ, để ý Giản Hành Chi nữa.
Nàng cầm Ngọc Linh Lung bàn, khoảnh khắc mở hộp , âm thanh máy móc của 38 kèm theo tiếng hoan hô lạnh lùng vang lên trong đầu:
“Chúc mừng ký chủ thành trọn vẹn 【Nhiệm vụ 4: Đại chiến Hoang Thành】.Điểm tích lũy +2000.
Điểm tích lũy hiện : 8053.
Mở khóa quyền hạn cấp cao, tặng Trại tập huấn kiếm tu đặc biệt, mời tìm cướp đoạt Giản Hành Chi nhận lấy.”
Trại tập huấn kiếm tu đặc biệt?
Người cướp đoạt Giản Hành Chi?
“Có ý gì?”
Tần Uyển Uyển mô tả , nhất thời ngây ngốc.
38 rít một thuốc, phả khói mù mịt trong đầu Tần Uyển Uyển, sầu muộn : “Nghĩa là phần thưởng vốn dĩ của cô Giản Hành Chi cướp .”
“Chuyện xảy lúc nào?!”
Tần Uyển Uyển sửng sốt, chẳng những y cướp đồ của khác, ngay cả của nàng cũng cướp?
“Trong mộ.” 38 nhắc nhở nàng: “Ảo cảnh huấn luyện mà một canh giờ bên ngoài bằng một tháng bên trong , nó vốn là phần thưởng, kết quả y tháo hết tường mộ thất, bỏ túi Càn Khôn vác chạy .”
Nhắc đến mộ thất , Tần Uyển Uyển bất giác nhớ tới nụ hôn .
Nàng bỗng nóng mặt, cảm thấy nên.
Đều là chuyện bất đắc dĩ để khỏi mật thất, tu sĩ song tu cũng thể nhẹ nhàng như gió, hững hờ như mây.
Nàng thể quá để tâm chuyện .
Tần Uyển Uyển trấn an bản , tìm chút chuyện di dời sự chú ý, bấy giờ mới phát hiện sương khói lượn lờ trong đầu, bèn bắt lấy cơ hội quát 38: “Dập điếu thuốc cho !”
“Ha, thể bắt dập thuốc chỉ bà xã thôi.” 38 khinh thường.
“Ta sẽ ghi hình hút thuốc, sẽ gửi cho bà xã .”
Tần Uyển Uyển uy h**p, 38 lập tức nhận thua.
Y tắt điếu thuốc, nghĩ vẫn phục: “Không mang tâm trạng dám đối diện với bản xả lên .”
“Nói nhiều quá.”
Mê Truyện Dịch
Tần Uyển Uyển trừng nó.
Nàng in ấn ký thần thức của lên Ngọc Linh Lung, niêm phong cất giữ xong, biến một sợi dây chuyền đeo ngực, nhét trong quần áo.