Hắn nhịn hỏi thêm một câu: “Đạo quân, hôm nay ngài chuyện quan trọng ?”
“À.” Giản Hành Chi thế, cảm thấy vui vẻ: “Có ông cũng cảm thấy hôm nay tuấn ?”
“Hả…” Quân Thù gật đầu, đố kị đáp: “ .”
“Hôm nay sắp hẹn hò với Uyển Uyển.”
Giản Hành Chi kiêu ngạo, vẻ mặt Quân Thù cứng đờ.
Giản Hành Chi xoay vẫy tay: “Đi đây.”
Đợi Giản Hành Chi xoay rời , Quân Thù hít sâu một , đầu lấy mười con linh điểu, luôn mười : “Cha, tới nhanh lên, con g.i.ế.c !!!”
Nói xong, y nhỏ m.á.u lên linh điểu, thả bọn chúng bay ngoài.
Quân Thù cúi đầu, cầm chổi lên nữa, bắt đầu vận công quét rác.
Lá rụng bay tán loạn, lá cây rơi xuống cũng bay lả tả.
Ông lão trong đình viện ngập tràn sát khí.
Hắn Trúc Cơ nữa.
Đợi cha đến, lấy linh đan diệu dược bồi , sẽ nhanh chóng khôi phục mỹ mạo Quân thiếu chủ của ! Đến lúc đó, nhất định mang Uyển Uyển !
Hắn quét xong đình viện liền thấy một con quạ ngậm thư bay , đáp lên vai .
Hắn vội vàng mở , chỉ thấy bên hai chữ bằng chu sa:
Đến ngay.Giản Hành Chi đưa linh điểu cho Quân Thù xong thì đến vườn hoa hôm qua hẹn với Tần Uyển Uyển.
Đến cửa vườn hoa, y dừng bước, cúi đầu quan sát quần áo của .
Rất , xộc xệch.
Sau khi đảm bảo vẻ ngoài, y mới vui vẻ bước vườn hoa, chuẩn bắt đầu một ngày tươi .
Kết quả bước , y thấy Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường đang so chiêu.
Nghe thấy tiếng Giản Hành Chi tới, Tạ Cô Đường thu kiếm , đầu Giản Hành Chi, vui vẻ hành lễ: “Tiền bối.”
Tần Uyển Uyển đánh xong một trận, vô cùng sảng khoái, lửa giận đêm qua tiêu tan quá nửa.
Nàng đầu y, khoan dung độ lượng : “Chào buổi sáng.”
Giản Hành Chi nổi.
Y lạnh nhạt Tạ Cô Đường, đầu sang Tần Uyển Uyển, chỉ Tạ Cô Đường hỏi: “Tại y ở đây?”
Lời cần Tần Uyển Uyển lên tiếng, Tạ Cô Đường tự trả lời: “Tần cô nương tiền bối một Mật cảnh thể huấn luyện kiếm ý, bèn mặt dày đến đây, xin tiền bối cho một cơ hội để vãn bối thấy thần vật .”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-345-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Cậu…” Giản Hành Chi vẻ mặt thản nhiên của Tạ Cô Đường, nghẹn một hồi mới : “Hôm nào cho coi riêng ?”
Học tập lúc nào , cứ chọn lúc bồi dưỡng tình cảm hả?
Tạ Cô Đường ngây , Tần Uyển Uyển truy hỏi: “Hôm nay ?”
Giản Hành Chi cứng đờ, y đau đầu phất tay, cam chịu: “Thôi, hôm nay cũng .”
Nói xong, y cũng nhiều lời, giơ tay niệm quyết.
Một vòng xoáy màu đen xuất hiện giữa trung, hai tay Giản Hành Chi khép trong tay áo, chạy : “Đi thôi.”
Tần Uyển Uyển và Tạ Cô Đường , theo Giản Hành Chi vòng xoáy.
Sau khi , ba phát hiện dường như nơi là một hố đen vũ trụ thăm thẳm.
Ba họ một tảng đá trôi lơ lửng, đằng xa đều là màu đen, thấy điểm cuối, thấy trời, thấy ranh giới trái, cũng thấy đáy, giống như một vũ trụ vì .
Đằng bọn họ là ba vệt ánh sáng màu vàng vẽ ba con đường, dường như giữa những con đường một tấm màng mỏng trong suốt ngăn cách.
Một sợi tơ đỏ ở ngay mặt bọn họ, phía tơ đỏ là một bóng xông tới.
“Những bóng đều là kẻ địch.” Giản Hành Chi chỉ dẫn bọn họ: “Hai g.i.ế.c bọn chúng là thể tiến về phía .
Càng về , đối thủ càng khó.
Chiêu thức những đánh đều là kiếm pháp vách tường đá, các quan sát thật kỹ, mày mò học tập.
Nơi một tháng, bên ngoài một canh giờ.
Ta thiết lập thời gian ba tháng, tiên thử xem.”
“Đa tạ tiền bối!”
Tạ Cô Đường thấy loại thần khí như thế, lập tức phấn khích, bước lên , chọn một con đường rút kiếm xông lên.
Giản Hành Chi Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển khẽ ho một tiếng: “Vậy… đường nào?”
“Đi đường .” Giản Hành Chi hất cằm về phía con đường bên ngoài cùng bên .
Tần Uyển Uyển vốn ở giữa, định đường ở giữa, nhưng thấy Giản Hành Chi cố ý chỉ định một con đường, nàng lấy lạ nhưng vẫn hỏi nhiều, cầm kiếm về đường bên .
Giản Hành Chi con đường ở giữa, rút kiếm , quan sát Tần Uyển Uyển, thờ ơ c.h.é.m một cách tùy tiện.
Tạ Cô Đường sớm xông một mạch lên phía , Tần Uyển Uyển rớt phía .
Giản Hành Chi chậm chạp theo nàng, phát hiện chỉ còn hai , rốt cuộc nhếch khóe môi, đầu chằm chằm bóng tới.
Tần Uyển Uyển quan sát động tác những xông tới mặt, học theo.
Năng lực học tập của nàng mạnh, mấy ngày học hết kiếm pháp , đó bắt đầu sử dụng nó chiến đấu với đối phương.