Da thịt mặt thanh niên khôi phục, Tần Uyển Uyển chốc lát mới nhận , kinh ngạc thốt lên: “Quân Thù?”
Quân Thù thấy gọi , gian nan mở mắt: “Tần… Tần Vãn?”
Mê Truyện Dịch
“Huynh xảy chuyện gì thế?” Tần Uyển Uyển cảnh giác , sẵn sàng rút kiếm.
Quân Thù chống dậy, dường như đau đầu, giơ tay lên ôm đầu : “Ta… Tối qua Thẩm Tri Minh dẫn … Có g.i.ế.c Thẩm Tri Minh… Ta tới mặt phụ … Người nhà của đều c.h.ế.t , đau lòng… Vãn Nhi… chỉ còn nàng…”
Lời còn dứt, Quân Thù đột nhiên cứng đờ, bỗng nhớ gì.
Quân Thù ngây tại chỗ, Tần Uyển Uyển lén lút giăng kết giới chân , cảnh giác hỏi: “Sau đó thì ?”
“Sau đó…” Quân Thù cúi đầu, n.g.ự.c : “Thẩm Tri Minh tới.”
“Thẩm Tri Minh?”
“Ma chủng của Thẩm Tri Minh.” Quân Thù thất kinh, giơ tay lên điên cuồng cào n.g.ự.c : “Nó ở trong ngực, nó nở hoa, nó ăn cha , nó còn ăn cả Thẩm Tri Minh! Nó điên … Nó điên …”
“Quân Thù!”
Giọng mang theo Thanh tâm chú của Tần Uyển Uyển rơi đầu Quân Thù, khiến bình tĩnh .
Hắn sững sờ ngẩng mặt, ánh mắt điềm tĩnh trong trẻo của Tần Uyển Uyển : “Ta hỏi cái gì, trả lời cái đó, sẽ cứu .”
Nàng hứa với : “Hãy tin .”
Quân Thù lên tiếng, sững sờ thiếu nữ mặt, bất giác nhớ đến năm đó.
Lần nào cũng đều là nàng, áo đỏ, tay cầm trường đao.
Phượng hoàng đao độc truyền Tần thị, nàng vung đao dứt khoát linh hoạt, vô cùng xinh .
từng kỹ, để ý, quen.
Hắn cứ cảm thấy nàng ham vinh hoa phú quý, nàng thê tử , bất luận chà đạp thế nào, nàng cũng sẽ ở bên cạnh .
“Vì nàng dùng đao?” Hắn khẽ hỏi.
“Huynh ăn t.h.i t.h.ể của phụ , đúng ?”
Quân Thù cứng đờ, lát , gian nan gật đầu.
“Sau đó, Thẩm Tri Minh khống chế, ăn t.h.i t.h.ể của Thẩm Tri Minh?”
“Phải.”
Quân Thù cúi đầu, dám đối mặt Tần Vãn.
Chuyện như đặt ở bất cứ tu sĩ nào cũng đều là tà ma.
Không ai sẽ cứu , ai sẽ cứu .
Hắn run rẩy, cầu xin, nhưng hi vọng Tần Vãn thể cần cầu xin mà vẫn cứu .
Tần Uyển Uyển cúi đầu run rẩy.
Nàng bỗng cảm giác tim đập nhanh, cứ như một hồn phách khác trong cơ thể đang lặng lẽ thở dài.
Ký ức của hồn phách ảnh hưởng nàng, trong đầu nàng hiện lên hình ảnh Quân Thù vẫn còn là đứa bé theo phụ , cùng mặt đất đầy máu, xổm xuống, vươn tay về phía Tần Vãn còn bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-359-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Vãn Nhi , đừng sợ, và phụ tới cứu đây.”
Cũng trong khoảnh khắc đó, một tiếng “ting” thanh thúy đột nhiên vang lên trong đầu Tần Uyển Uyển.
【Nhiệm vụ đột xuất: Nguyện vọng của Tần Vãn —— Độ hóa Quân Thù, bỏ ác theo thiện.
Điểm tích lũy +500.
Có nhận nhiệm vụ ?】
“Cô cứu ?”
Tần Uyển Uyển hỏi trong thức hải, 38 gật đầu: “Ừ, dù lúc bé vẫn chút cảm tình.”
Tần Uyển Uyển: “…”
Tần Uyển Uyển nghĩ nhiều.
Tần Vãn cứu, nàng dùng thể , cũng thể từ chối.
nàng ấn nút “Chấp nhận”, đầu Quân Thù: “Huynh kể rõ sự tình, chỉ cần nhập ma…” Nàng một cách điềm tĩnh: “Ta sẽ xem như tà ma.”
“Vãn Nhi …” Quân Thù khẽ gọi, bất giác đỏ hốc mắt.
Hắn ngẫm nghĩ, lau nước mắt.
Biết lúc ôn chuyện, vội vàng kể nàng : “Ta cảm thấy nó hồn phách của Thẩm Tri Minh.
Sau khi nó chui cơ thể , chỉ cảm thấy ác niệm, cảm thấy nó là ‘Ác’ của Thẩm Tri Minh.
Nếu như hồn phách của Thẩm Tri Minh vẫn còn, hẳn là nó mượn xác hồn.
cảm thấy…”
Quân Thù suy nghĩ: “Nó khiến hóa thành giống nó.”
“Cho nên thứ chui cơ thể …” Tần Uyển Uyển nhíu mày: “Là ma chủng?”
Ma chủng chứa đựng ác niệm của Thẩm Tri Minh.
Quân Thù gật đầu, Tần Uyển Uyển hỏi tiếp: “Vừa nãy, nó nuốt chửng ?”
“Phải.” Quân Thù đáp, nhưng hình như Tam chân hỏa hoặc sấm sét giáng xuống, tạm thời trấn áp nó.
Vãn Nhi , nàng…”
Hắn cắn răng, cuối cùng vẫn mở miệng: “Nàng g.i.ế.c , sợ một lát nữa sẽ khống chế nổi chính .”
Tần Uyển Uyển ngờ Quân Thù sẽ như , nàng sững sờ .
nàng phát hiện tay Quân Thù âm thầm bấm một pháp quyết, chỉ cần Tần Uyển Uyển đồng ý, sẽ quyết định g.i.ế.c nàng.
Hắn thể c.h.ế.t vì yêu, nhưng với tiền đề là yêu .
Tần Uyển Uyển do dự chốc lát, cuối cùng vẫn lắc đầu.
“Huynh lòng như , Tần Vãn sẽ chết.”
Nghe thế, rốt cuộc Quân Thù cũng chậm rãi buông pháp quyết trong tay .