Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ - Chương 378: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Cập nhật lúc: 2025-09-06 03:56:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thúy Lục một bên uống xem kịch.

Công tử Vô Ưu tựa đầu giường, ánh mắt điềm tĩnh.

Người trong phòng cãi một hồi, đột nhiên bên ngoài vang lên giọng gấp gáp của một ông lão: “Quấy rầy chư vị hùng, xin hỏi các vị ngủ ?”

Lời rõ ràng là thấy âm thanh ồn ào bên trong, khẳng định đều ngủ.

Nhóm sững .

Một lát , Tần Uyển Uyển hiệu bằng mắt cho Nam Phong: “Mở cửa .”

Nam Phong nhanh chóng dậy.

Lúc mở cửa, ai chỗ nấy, trông hết sức trầm .”

Ông lão ngoài cửa ngây .

Mọi cùng qua, chỉ thấy ông lão kể chuyện buổi chiều.

Ông nhanh chóng hồn, hành lễ, gấp gáp : “Buổi chiều trông thấy chư vị hùng thủ bất phàm, lão hủ đột nhiên việc gấp, một thỉnh cầu.

Nếu chư vị hùng thể tay tương trợ, Liễu thị Hoa Thành tất sẽ trọng thưởng.”

Liễu thị Hoa Thành.

Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi .

Tần Uyển Uyển dậy gọi ông lão tiến : “Tiền bối trong chuyện.”

Ông lão hành lễ phòng, ngẫm nghĩ, dứt khoát : “Lão hủ là tổng quản Liễu thị Hoa Thành, tên là Liễu Trung.

Không sợ các vị chê , đều thấy, ngoài là vì tìm kiếm Đại tiểu thư Liễu Phi Sương bỏ nhà trốn của nhà .

Hôm nay dễ gì mới tìm gặp, chúng bèn bố trí mai phục, nhưng gặp kẻ ám sát, may nhờ các vị trợ giúp, tiểu thư mới thoát một nạn.

Lão hủ đa tạ chư vị tại đây.”

“Ông thẳng .” Giản Hành Chi lười khách sáo với ông , chỉ : “Hôm nay tìm chúng gì?”

“Tối nay vốn dĩ để tiểu thư nghỉ ngơi một lúc , ngờ khỏi tửu quán, tiểu thư đột nhiên chẳng thấy .”

“Không thấy ?” Thúy Lục bật : “Lại chạy nữa ?”

Ông lão trầm mặc, hít sâu một : “Bất kể là thế nào, hiện giờ là đêm khuya, tiểu thư thể rời thành.

Chúng tìm tiểu thư trở về nhanh nhất thể.”

“Không thể rời thành?”

Tần Uyển Uyển tò mò: “Vì ?”

“Không gạt các vị, thật từ nhỏ trong tiểu thư mang một lời nguyền.” Gương mặt Liễu Trung lo lắng, giải thích: “Từ nhỏ, chỉ cần gặp các loại thực vật như hồng dây, nguyệt quý(*), trân châu mai, vũ y thảo, v.v… sẽ lập tức tấn công.

Gia chủ nghĩ nhiều biện pháp, cuối cùng mới thể khiến tiểu thư tránh những thực vật tấn công ban ngày dương khí thịnh vượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-378-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]

Nhiều năm qua, trong phủ trồng loại thực vật , tiểu thư cũng thể tự do xuất phủ, cô vốn nguy hiểm.

Hiện giờ lén trốn ngoài, bên ngoài là rừng rậm, nếu tiểu thư rừng, gặp loại thực vật , e là…”

Mê Truyện Dịch

(*) Hay còn gọi là hồng Trung Quốc

“Hồng dây, nguyệt quý, trân châu mai, vũ y thảo…” Tần Uyển Uyển lẩm bẩm: “Đều là họ hoa hồng mà.”

“Sao?”

Giản Hành Chi rõ, Tần Uyển Uyển nhỏ giọng : “Lát nữa giải thích với .”

Nói xong, Tần Uyển Uyển ngẩng đầu sang Liễu Trung: “Liễu tiền bối, tiểu thư mất tích bao lâu?”

“Hai canh giờ.”

Vẻ mặt Liễu Trung lo lắng: “Ta bảo tìm xung quanh, nhưng thật sự còn cách nào khác.

Thấy các vị đều là tài giỏi, mới cầu xin các vị giúp đỡ, xem thử cách nào khác .”

“Hai canh giờ…”

Tần Uyển Uyển suy nghĩ, nhắm mắt , dùng thần thức dò xét một vòng.

“Cô nương dùng thần thức e là tra tiểu thư nhà .” Thấy Tần Uyển Uyển đang gì, Liễu Trung lên tiếng nhắc nhở: “Tiểu thư nhà mang theo pháp bảo đặc biệt để ngăn chặn thần thức truy tìm, chúng chỉ đành theo dấu vết tìm kiếm.”

“Vậy cô biến mất cuối ở ?”

Giản Hành Chi hỏi, Liễu Trung đáp: “Con hẻm tiệm bán bánh gạo bên ngoài tửu quán.”

“Cô mang theo cái gì, để cái gì?”

“Tiểu thư gấp gáp, dáng vẻ giống như cuối thấy ở tửu quán.” Liễu Trung xong, sực nhớ: “À, bộ y phục tiểu thư là y phục của vị cô nương .”

Tất cả ngừi sang, phát hiện Tần Uyển Uyển còn mặc áo khoác của Liễu Phi Sương.

“Vậy thì dễ .”

Công tử Vô Ưu giường lên tiếng, : “Ta một cách thể tìm về.”

“Vậy thì quá.” Tần Uyển Uyển vui vẻ, đầu công tử Vô Ưu: “Làm phiền ngài.”

“Không phiền.” công tử Vô Ưu , nhắc nhở Tần Uyển Uyển: “Nàng gọi Tuế Hàn là .”

Nói xong, công tử Vô Ưu định dậy.

Y thương lành, cửa động lảo đảo.

Tần Uyển Uyển vội bước lên đỡ: “Công tử cẩn thận.”

“Không gì.” Công tử Vô Ưu, cho đúng thì là Mai Tuế Hàn.

Hắn ngẩng đầu mỉm với Tần Uyển Uyển, dịu dàng : “Chút tổn thương , ngày mai là thôi.”

“Lúc còn phiền công tử giúp chúng , đúng là áy náy.” Tần Uyển Uyển thấy lời , vô cùng áy náy: “Có điều tình huống khẩn cấp…”

Loading...