Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ - Chương 426: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Cập nhật lúc: 2025-09-06 03:57:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Phi Nhứ vốn nhóm Thúy Lục và Liễu Nguyệt Hoa mất sức một đợt, đối kháng chính diện với Giản Hành Chi, tới trăm chiêu Giản Hành Chi ghim lên tường.

Ả siết chặt nắm đấm, tức giận Giản Hành Chi: “Ngươi g.i.ế.c cứ giết, dù ngươi g.i.ế.c chẳng một .”

“Nói cứ như đây quen ngươi .”

Giản Hành Chi nhướng mày, Liễu Phi Nhứ ngây .

Cũng trong tích tắc đó, kiếm phong của Giản Hành Chi luồn bên , đ.â.m xuyên nguyên thần của ả.

Liễu Phi Nhứ sững sờ y, khó tin : “Ngươi dám…”

Lời còn dứt, Giản Hành Chi sử dụng linh lực phong ấn xung quanh nguyên thần của ả, đề phòng ả tự phát nổ đả thương .

Y giơ tay đặt giữa lông mày Liễu Phi Nhứ, lạnh lùng : “Ta hỏi ngươi cái gì, ngươi đáp cái nấy.

Nếu đáp, đừng trách sưu thần hủy thức hải của ngươi, kẻ nhục nhã là ngươi chứ .”

“Thuật âm độc như sưu thần…” Liễu Phi Nhứ nghiến răng: “Ta tin ngươi dùng.”

“Ồ.” Giản Hành Chi hề lưỡng lự, truyền thần thức Liễu Phi Nhứ.

Liễu Phi Nhứ lập tức trợn trừng mắt, hét lớn: “Ta !”

“Vậy ngoan .”

Giản Hành Chi rút kiếm, giơ tay dùng dây trói tiên trói ả , đầu Tần Uyển Uyển.

Tần Uyển Uyển cũng xử lý gần xong, nàng trị thương cho Thúy Lục, đầu Giản Hành Chi: “Bên .”

“Xong , xong .” Lạc Hành Chu, Liễu Phi Sương dẫn chạy : “Chúng cứu hết .”

“Mẹ!”

Liễu Phi Sương chạy theo Lạc Hành Chu .

Nhìn thấy Tạ Cô Đường đỡ Liễu Nguyệt Hoa dậy, nàng vội vàng chạy tới đỡ Liễu Nguyệt Hoa, gấp gáp hỏi: “Mẹ vẫn chứ? Không chứ?”

“Không .”

Liễu Nguyệt Hoa lắc đầu, xoay tử theo Lạc Hành Chu, lệnh: “Mau dập lửa.”

Nói xong, bà đầu sang Giản Hành Chi và Tần Uyển Uyển, cảm ơn: “Đa tạ các trở về….”

“Trị thương .”

Giản Hành Chi dùng dây trói tiên dắt Liễu Phi Nhứ: “Mọi thứ đợi thu xếp xong .”

“Không.” Liễu Nguyệt Hoa thở hổn hển, đầu Liễu Phi Nhứ: “Tối nay, thẩm vấn cô .”

Liễu Phi Nhứ lạnh mắt Liễu Nguyệt Hoa, hờ hững đáp: “Được đấy.”

“Vậy thôi.”

Giản Hành Chi thấy ả ngang ngược, giật mạnh sợi dây.

Liễu Phi Nhứ lảo đảo một cái, nghiêm giọng quá: “Giản Hành Chi!”

Giản Hành Chi mặc kệ ả, Liễu Nguyệt Hoa dặn dò quét dọn đại sảnh, gọi Tạ Cô Đường đến trông chừng Liễu Phi Nhứ, bước tới cạnh Tần Uyển Uyển lướt từ xuống một lượt.

Thấy nàng , y vẫn hỏi thêm một câu: “Vẫn chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-426-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]

Mê Truyện Dịch

Tần Uyển Uyển lắc đầu: “Vẫn .”

“Đi thôi.” Giản Hành Chi dắt nàng: “Đi xem thử là yêu ma quỷ quái gì.”

Liễu Nguyệt Hoa nhanh chóng chỉnh đốn Liễu gia, dẫn đến đại sảnh.

***

Tất cả xuống theo thứ tự.

Tần Uyển Uyển thả Nam Phong khỏi túi linh thú, lay nhẹ nó: “Nam Phong? Nam Phong?”

Nam Phong vẫn còn hôn mê, Giản Hành Chi dứt khoát ôm Nam Phong qua, giơ tay chọc đầu nó: “Tỉnh.”

Nam Phong Giản Hành Chi chọc tỉnh, ngơ ngác mở to mắt, Giản Hành Chi, hoang mang hỏi: “Đạo quân?”

“Ngươi thật chọn lúc để ngủ.” Giản Hành Chi bồng nó lên ngang mặt: “Mọi đều đánh xong hết .”

“Ta… theo tìm chủ nhân…” Nam Phong ấm ức: “Đột nhiên Mai Tuế Hàn vỗ đầu một cái, còn ý thức nữa.”

“Biết .” Giản Hành Chi đặt nó lên chân, lấy một viên kẹo nhét miệng nó, ghét bỏ: “Có gì ngươi , bảo ngươi đừng ngủ nữa, mau dậy hóng chuyện .”

Nam Phong thấy lời của Giản Hành Chi, mù mờ dán lên chân y, lục tục xuống.

Một lát , Liễu Phi Nhứ giải lên.

Liễu Nguyệt Hoa lạnh mắt ả, quát lớn: “Quỳ xuống!”

“Biết là ai mà còn bảo quỳ?” Liễu Phi Nhứ nhạo: “Có đạo lý trưởng bối quỳ vãn bối ?”

“Ngươi là ai?”

Tần Uyển Uyển tò mò.

Liễu Phi Nhứ xoay đầu qua, vẻ mặt rét lạnh: “Ắt hẳn cô từ chỗ Bạch Vi.”

Liễu Phi Nhứ một cái tên: “Liễu Y Y.”

Nghe thấy tên , sắc mặt Tần Uyển Uyển đổi, giữ vững nụ , gật đầu.

“Rất .”

Liễu Phi Nhứ thấy phản ứng của nàng thì nhíu mày: “Cô ý gì?”

“Nếu là Liễu Y Y, chắc hẳn cô hết chuyện một trăm năm .” Vẻ mặt Tần Uyển Uyển ôn hòa: “Ta hỏi cô một vấn đề, nếu như cô trả lời, sẽ thả cô, thế nào?”

Liễu Phi Nhứ đáp, nhưng đối diện với đường sống, là thì đều sẽ động lòng.

Ả trầm ngâm hồi lâu, rốt cuộc mở miệng: “Cô hỏi gì?”

“Một trăm năm hai vị thượng tiên đến thế giới , cô họ ?”

Liễu Phi Nhứ nghi hoặc: “Cô hỏi chuyện ?”

“Nếu cô tưởng sẽ hỏi cái gì?” Tần Uyển Uyển tò mò.

“Ta tưởng cô sẽ hỏi g.i.ế.c Lận Ngôn Chi.”

“Nếu cô …” Vẻ mặt Tần Uyển Uyển thản nhiên: “Ta ngại .”

Loading...