“Hửm, Tạ Cô Đường?” Giản Hành Chi lên tiếng: “Chuyện gì?”
“Lúc nãy, Liễu Phi Nhứ tự nổ nguyên thần, Cô Đường yên tâm, hỏi thử bây giờ tiền bối thế nào?”
“À, .” Giản Hành Chi đuổi y: “Không cần lo, tĩnh tọa một lát là khỏe.”
“Vâng.”
Mê Truyện Dịch
Tạ Cô Đường xác nhận Giản Hành Chi thì cũng quấy rầy nữa, xoay rời .
Đợi Tạ Cô Đường , Giản Hành Chi vẫn chộn rộn trong lòng, đệm bồ đoàn nghĩ Đông nghĩ Tây.
666 đợi hồi lâu, rốt cuộc nhịn lên tiếng: “Chủ nhân, ngài nên trị thương , đừng nghĩ nữa.”
“Chút tổn thương cỏn con, đáng nhắc tới.” Giản Hành Chi giơ tay ngăn : “Để nghĩ về Uyển Uyển thêm chút nữa.”
666 linh lực y rối một nùi, cạn lời.
Giản Hành Chi chống cằm suy nghĩ đến hơn nửa đêm, cuối cùng mới bình tĩnh , tĩnh tọa nghỉ ngơi sự thúc giục của 666.
Đợi thể hồi phục, mở mắt thì trời sáng, Giản Hành Chi khỏi cửa buổi trưa.
Nam Phong thấy y , vội chào hỏi: “Giản đạo quân, ngài dậy ? Hôm nay, Liễu gia chủ thẩm vấn đồng đảng của Liễu Phi Nhứ.
Nhóm chủ nhân đều đến đại sảnh, chủ nhân bảo đợi đến trưa hẳn gọi ngài, ngờ ngài dậy .”
Nghe thế, Giản Hành Chi gật đầu: “Ừ, để đến đó.”
Nói xong, Giản Hành Chi dẫn Nam Phong về phía đại sảnh.
Tất cả đều ở đây, Liễu Nguyệt Hoa cao, Liễu Phi Sương lưng bà, Lạc Hành Chu và Tạ Cô Đường một bên, Thúy Lục và Tần Uyển Uyển một bên.
Giản Hành Chi bước , tất cả cùng về phía y.
Y Tần Uyển Uyển, thấy bên cạnh nàng còn chỗ trống, đành bên cạnh Thúy Lục, cách Tần Uyển Uyển một .
“Giản đạo quân cũng tới .” Liễu Nguyệt Hoa thấy Giản Hành Chi bước , : “Hôm qua Giản đạo quân chịu đựng đòn phát nổ nguyên thần của Liễu Phi Nhứ, còn khó chịu ? Nếu để ý, ngài thể bảo y tu xem thử, cần thuốc gì cứ mở miệng, Liễu thị sẽ dốc hết khả năng.”
“Đều là chuyện nhỏ, chẳng gì to tát.” Giản Hành Chi giơ tay lên thi lễ: “Liễu gia chủ cần lo lắng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-433-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Vậy thì may quá.” Liễu Nguyệt Hoa gật đầu, giải thích: “Vừa chúng thẩm vấn đồng đảng liên quan đến Liễu Phi Nhứ.
Bọn chúng thừa nhận đều mang ma chủng , Liễu Phi Nhứ lấy ma chủng uy h**p, hứa cho lợi ích, khiến bọn chúng bán mạng cho cô .
Có điều hiểu của chúng đối với Liễu Phi Nhứ sâu, dường như đêm qua đạo quân sử dụng thuật sưu thần, thấy gì trong thức hải Liễu Phi Nhứ?”
“Cũng chẳng gì…” Giản Hành Chi hờ hững giải thích: “Mọi việc cô , đa phần đều .
Từ thức hải của cô mà xem, hẳn là một trăm năm Liễu Phi Nhứ Liễu Y Y cướp xác hồn.”
“Cướp xác hồn?” Liễu Nguyệt Hoa nhíu mày.
Giản Hành Chi gật đầu: “Năm đó, lúc Liễu Y Y thả Tà Thần gieo ma chủng.
Sau khi Liễu gia, cô phạt nặng, nhưng Bạch Vi cảm thấy Liễu thị xử phạt đủ, tới cửa quậy, đại chiến với Liễu thị, cuối cùng g.i.ế.c chét Liễu Y Y.
khi Liễu Y Y chết, thần hồn tan, cô Bạch Vi sẽ đuổi g.i.ế.c chuyển thế của , dứt khoát cướp xác hồn Liễu Phi Nhứ lúc đó chỉ là Kim Đan, từ đó vùng ở Liễu gia.”
“Vậy vì cô hại con ?”
Liễu Nguyệt Hoa nghiến răng, Giản Hành Chi giải thích: “Liễu Y Y vốn nghĩ Bạch Vi g**t ch*t chuyển thế của cô một , lẽ sẽ rời khỏi Liễu thị.
Cô cố ý gài bẫy ba cô gái, khiến cho Bạch Vi tưởng rằng bọn họ là chuyển thế của , kết quả Bạch Vi g.i.ế.c hết đời đến đời khác, g.i.ế.c mãi ngừng.
Thần hồn của cô mang theo lời nguyền của Bạch Vi, vốn dám lộ diện, cho đến khi Liễu Phi Sương đời.
Liễu Y Y phát hiện thể chất Liễu Phi Sương đặc biệt, vật dẫn nguyền rủa thì còn gì hơn.
Cô nghĩ cách chuyển lời nguyền lên Liễu Phi Sương, khiến Bạch Vi nhầm tưởng Liễu Phi Sương là chuyển thế của cô , rốt cuộc thể quang minh chính đại xuất hiện chúng nhân.”
“ .” Liễu Nguyệt Hoa nhớ : “ là khi Phi Sương đời, Liễu Phi Nhứ mới xuất quan về nhà, chủ động giúp xử lý chuyện nội gia.”
“Sau khi Ngọc Linh Lung xuất thế, Liễu Y Y hi vọng lấy Ngọc Linh Lung phi thăng.
Lúc , cô đến Quỷ Thành giành Ngọc Linh Lung kết quả, khi trở về thì phát hiện Bạch Vi Ngọc Linh Lung, bèn cố ý gạt bà, bà thể thông qua Thủy linh châu triệu hồi Ngọc Linh Lung, để bà thúc giục Liễu Phi Sương và Lạc Hành Chu thành hôn.
Cô thông qua hôn sự dẫn dụ Bạch Vi, khiến diệt trừ Bạch Vi, lấy Ngọc Linh Lung, còn cô thể bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn.