Người bình thường thể chống , cho nên mỗi thế hệ canh giữ đều là Vấn Tâm Kiếm, lãnh tâm lãnh tình, tà ma quấy nhiễu.
Thế nhưng yêu cầu đối với tu luyện Vấn Tâm Kiếm vô cùng hà khắc, cho nên khi bảo vệ Ranh giới sinh tử bước bên trong, y nhất định đợi bảo vệ kế tiếp đến nơi, một đợi là trăm năm hoặc nghìn năm, khi là cả đời .”
Tạ Cô Đường giải thích với Giản Hành Chi, Tần Uyển Uyển hiểu: “Vậy một ngày nào đó, trở về?”
“Hôm nay thành đạo...” Tạ Cô Đường mỉm : “Còn tư cách bước Ranh giới sinh tử.”
“Tông môn các khá thú vị.” Giản Hành Chi trong ý của Tạ Cô Đường, suy nghĩ: “Tình cảm giữa sư vẫn sâu đậm.”
“Là đơn phương sâu đậm.” Lạc Hành Chu đau lòng tức giận, Tạ Cô Đường lạnh nhạt y .
“Vậy thì ?” Tần Uyển Uyển thấy Giản Hành Chi nhắc đến Tông môn, đầu y: “Người sống chung với cùng Tông thế nào?”
“Sống chung?”
Giản Hành Chi nhớ , lắc đầu: “Chưa từng ở chung, đời là Kim Đan, một tay sư phụ dạy dỗ.
Tông môn chúng lấy chiến luyện đạo, dựa đánh , từ khi ghi nhớ sự việc thì hễ thấy cùng Tông là đánh .”
“Hung tàn thế ?” Lạc Hành Chu khó tin: “Vậy cũng thể cứ luôn đánh ? Đánh xong thì ? Các cùng ăn một bữa cơm, chơi đùa một chút ?”
“Đánh xong thì tĩnh tọa.” Giản Hành Chi suy nghĩ: “Ta đời tịch cốc, cũng cần ăn uống, thường ngày tu luyện ở đạo cung của sư phụ.
Sư phụ hiếm khi gặp , từ khi nhớ việc bắt đầu đưa ngoài đánh .”
“Vậy…” Liễu Phi Sương sững sờ Giản Hành Chi: “Chẳng lẽ từng bằng hữu?”
Nghe thế, Giản Hành Chi ngây , bỗng nhiên hổ: “Ta… …”
“Y .” Tần Uyển Uyển cắt lời Giản Hành Chi, : “Mọi ?”
Nói xong, Tần Uyển Uyển bắt đầu đếm ngón tay: “Tạ đại ca, Thúy Lục tỷ tỷ, Nam Phong, Lạc đạo quân, Liễu tiểu thư…” Tần Uyển Uyển ngẩng đầu, lướt qua : “Đều là bằng hữu của y.”
“!”
Nam Phong uống ngà say đập bàn bò , giơ chén lên: “Ta là bằng hữu của Giản đạo quân.
Giản đạo quân, cạn!”
Nghe thấy lời Nam Phong, Giản Hành Chi giễu, nhưng vẫn giơ chén lên cụng với Nam Phong: “Cạn.”
“Không sai!” Lạc Hành Chu đập cây quạt lên bàn: “Có duyên nghìn dặm cũng gặp , hôm nay các vị tại đây đều là bằng hữu!”
“Ai là bằng hữu với các ?” Thúy Lục tình nguyện, Liễu Phi Sương khoác tay lên vai Thúy Lục: “Thúy Lục tỷ tỷ đừng mạnh miệng nữa, nào, cạn một chén.”
“Cạn chén!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-438-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Mê Truyện Dịch
Mọi cùng reo hò, cụng ly với .
Thuyền nhỏ tới nơi nước sâu của hồ sen, mặt hồ lốm đốm ánh .
Giản Hành Chi bình tĩnh ồn ào náo nhiệt, nhất thời cảm thấy đời biến hóa khôn lường.
Thúy Lục đang lóc thảm thiết mắng đám hại Lận Ngôn Chi, Lạc Hành Chu và Liễu Phi Sương mắng chung với nàng .
Giản Hành Chi cảm thấy ồn ào, cầm rượu lên, chạy đuôi thuyền giải rượu.
Chẳng bao lâu , y thấy tiếng bước chân truyền từ đằng tới, y đầu, thấy Tần Uyển Uyển bên .
Nàng xuống cạnh y, chống cằm : “Một giải rượu ?”
“Bọn họ ầm ĩ quá.” Giản Hành Chi mũi thuyền ghét bỏ, đó oán trách: “Sao nàng cùng bọn họ?”
“Chẳng do thấy chung ?”
Tần Uyển Uyển , Giản Hành Chi lập tức phủ nhận: “Ai cùng bọn họ?”
Tần Uyển Uyển mỉm , vạch trần y.
Nàng cầm lấy bình rượu tay y uống một ngụm, cúi đầu đùa nghịch ánh nước.
Giản Hành Chi cảm giác chột vì thấu, thêm: “Chúng xem là bằng hữu, chắc xem chúng là bằng hữu .
Hiện giờ rõ Lận Ngôn Chi c.h.ế.t như thế nào, Long đan trong nàng cũng biến mất, Tạ Cô Đường cần ở bên cạnh bảo vệ nàng nữa.
Đoạn đường tiếp theo, cùng chúng còn .”
“Vậy và đánh cược.” Tần Uyển Uyển đầu: “Tạ Cô Đường và Thúy Lục đều sẽ tiếp tục cùng chúng .”
Nghe thế, Giản Hành Chi lên tiếng, Tần Uyển Uyển hỏi tiếp: “Đánh cược ?”
“Được thôi.” Giản Hành Chi lười nhác mở miệng: “Nếu như họ cùng chúng đến Vô Tương Tông, chờ họ phi thăng ——” Giản Hành Chi : “Ta sẽ mời Tạ Cô Đường phù rể, Thúy Lục phù dâu cho nàng.”
“Người!”
Tần Uyển Uyển trừng mắt, giơ tay véo y: “Người bậy…”
“Đứng véo .” Giản Hành Chi nhảy lên, tránh né Tần Uyển Uyển, chạy về hướng mũi thuyền: “Véo , để ý nàng nữa.”
Tần Uyển Uyển Giản Hành Chi chọc tức quá hóa .
Giản Hành Chi nhảy nhót tới mũi thuyền, thấy Lạc Hành Chu và Liễu Phi Sương đang tựa đếm , Thúy Lục biến thành dạng chim và Nam Phong biến thành thú bông kiến lớn dán lên bàn, dường như uống xỉn .