“Hai vị cao thủ của Thượng Thiện Tông, Chưởng môn Tần Uyển Uyển.” Tạ Cô Đường tiếp lời, chỉ Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển gượng đáp lễ.
Tạ Cô Đường chỉ Giản Hành Chi: “Trưởng lão Giản Hành Chi.”
“Tông môn …” Thiếu niên tò mò: “Không sư phụ tồn tại ?”
“Tông lánh đời , khác .” Vẻ mặt Tạ Cô Đường nghiêm túc giải thích: “Hai vị cao nhân vì đuổi g.i.ế.c Tà Thần, giúp đỡ chính nghĩa nên mới xuất sơn.”
“Bọn họ là ai quan trọng.” Thúy Lục thấy thiếu niên truy hỏi, bực : “Nghe bọn họ chuyện Tà Thần .”
“Các gặp Tà Thần? Hắn trông thế nào? Làm tìm?”
Tống Tích Niên cũng chuyện quan trọng nhất hôm nay chính là Tà Thần, đầu về phía Tần Uyển Uyển.
Hiện giờ, Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi đang mang diện mạo ở Tiên giới, Tống Tích Niên vốn nhận hai .
Tần Uyển Uyển hỏi cũng hoảng hốt, thành thật đáp: “Mỗi chúng thấy Tà Thần, đều bám cơ thể khác, hẳn là thực thể, thể truy tìm.”
“Vậy chẳng cũng như ?”
Tống Tích Niên siết chặt nắm đ.ấ.m đập lên bàn, phẫn nộ .
Giản Hành Chi nhạo: “Đầu óc ngươi như thế lên Chưởng môn ? Tông môn các chắc sắp đoạn tay ngươi .”
“Ngươi…”
“Một linh thể thực thể chứng tỏ hoặc là linh lực đủ, hoặc là sức mạnh của chỉnh.
Hắn thể ngưng tụ thành thực thể, cũng tìm thể thể thực sự dung hợp với linh thể của .” Giản Hành Chi nhắc nhở : “Nói cách khác, Tà Thần hiện nay thật sự yếu, đây cũng là nguyên nhân lén lén lút lút.
Mà loại quái vật lấy ác niệm của loài thức hăn như suy yếu như thế ở tiểu thế giới chứng tỏ tiểu thế giới thứ hạn chế , cho nên tương lai thể diệt thế chắc chắn là lấy cơ duyên nào đó.
Lấy kinh nghiệm từ mấy đánh với , chúng đoán cơ duyên của chính là Ngọc Linh Lung.”
“Ngọc Linh Lung?”
Tống Tích Niên ngây , Giản Hành Chi gật đầu: “Không sai, đang thu gom Ngọc Linh Lung, cho nên mặc dù chúng tìm , nhưng chúng thể mai phục chỗ Ngọc Linh Lung đợi .
Cùng lúc đó, chúng tiến hành ba chuyện cùng một lúc: Thứ nhất diệt trừ ma chủng, giảm bớt nguồn gốc năng lượng của ; Thứ hai tìm kiếm Ngọc Linh Lung, ôm cây đợi thỏ; Thứ ba thành lập Liên minh Tiên giới, chờ diệt thế, đánh một trận.”
“Chúng diệt trừ ma chủng, tìm Ngọc Linh Lung…” Liễu Nguyệt Hoa nhíu mày: “ vẫn chuẩn đánh một trận diệt thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-448-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Thiên mệnh khó trái.” Giản Hành Chi dụng cụ quan sát trời: “Mọi chuyện đều cần chuẩn .”
“Vậy…” Lạc Bất Phàm suy nghĩ: “ hiện nay Ngọc Linh Lung hiện thế bốn mảnh, chỉ còn mảnh cuối cùng.
Mảnh cuối cùng… sẽ hiện thế ở ?”
“Chuyện …” Giản Hành Chi đầu thiếu niên thượng tọa: “Phải hỏi Tôn giả Diệu Ngôn, Vô Tương Tông các sở trường bói toán, tính ?”
“Trong tay hai mảnh Ngọc Linh Lung…” Thiếu niên mỉm : “Cậu giao Ngọc Linh Lung cho bổn tọa một lát, bổn tọa thể dựa Ngọc Linh Lung tính vị trí cụ thể.”
“Tôn giả Diệu Ngôn tính sai .” Tần Uyển Uyển , lập tức lên tiếng: “Lúc đánh với Tà Thần ở Hoa Thành, Ngọc Linh Lung và Long đan của chúng đều cướp , hiện tại đưa cũng đưa .”
“Hửm?” Thiếu niên nhướng mày: “Bổn tọa tính sai ?”
“ .”
Thúy Lục gật đầu: “Không thể đưa .”
Tình cảnh giằng co, Ninh Bất Ngôn suy nghĩ, đầu thiếu niên: “Tôn giả, lấy sức mạnh của ngài, lẽ nào tính Ngọc Linh Lung hiện thế tại ?”
“Tính , nhưng cần thời gian.” Giọng thiếu niên lạnh nhạt: “Nếu Ngọc Linh Lung, phiền chư vị chờ đợi.”
“Thế thì phiền Tôn giả, chúng sẽ chuẩn chuyện khác.” Lạc Bất Phàm về phía đám : “Những khác tiên căn dặn tử các Tông bắt đầu điều tra rõ ma chủng.
Đồng thời, Liên minh Tiên giới xây dựng , chuẩn khai đấu, hẳn nên một vị Minh chủ chỉ huy.
Vị Minh chủ lựa chọn thế nào, ý kiến gì?”
“Lần đối mặt Tà Thần chỉ ba Tông bốn Thành chúng …” Liễu Nguyệt Hoa suy nghĩ: “Chi bằng triệu tập bách tông so tài một phen, chọn lựa Minh chủ.
Một là thể chuẩn đánh một trận diệt thế, chọn nhân tài tinh thể bồi dưỡng.
Hai là lúc tuyển chọn thể đồng thời kiểm tra ma chủng nhiều Tông môn, tiết kiệm thời gian.
Ba là cũng cho các Tông môn khác chút cơ hội, tránh các Tông môn khác cảm thấy ba Tông bốn Thành chúng độc chiếm, khiến bọn họ đánh mất ý chí chiến đấu.”
“Ta ý kiến.”
Thúy Lục lười nhác lên tiếng.
Mê Truyện Dịch
Lạc Bất Phàm gật đầu: “Phương pháp .”