Nói xong, Giản Hành Chi rẽ ngoặt qua hành lang, biến mất khỏi tầm mắt .
Tần Uyển Uyển và , lo lắng hỏi: “Y… y sẽ chứ?”
“Muội nên lo khác thì hơn.”
Thúy Lục nhắc nhở nàng.
Nói xong, nàng đau lòng sờ tóc: “Tối qua, lông rụng nhiều lắm.”
Tối qua cụ thể xảy chuyện gì, Tần Uyển Uyển dám hỏi nữa, chỉ đành cùng về với .
Sau khi bàn bạc xong xuôi, bọn họ quyết định hỏi thăm tin tức, nắm rõ thói quen và tình hình cụ thể của Tôn giả Diệu Ngôn xử lý .
Đợi quyết định xong những chuyện , Tần Uyển Uyển hết chuyện, bèn trở về phòng , tĩnh tọa tu luyện.
Mà lúc , Giản Hành Chi đang đảo vài vòng tại Vô Tương Tông, xác định nơi ở của Tôn giả Diệu Ngôn.
Tôn giả Diệu Ngôn với tư cách là nhân vật cấp bậc lão tổ mạnh nhất Vô Tương Tông, ở một hòn đảo trôi lơ lửng đỉnh núi Vô Tương Tông.
Giản Hành Chi nhắm mắt sử dụng thần thức lén pháp trận của đảo , đó lập tức thu hồi thần thức khi đối phương nhận .
Nhận thấy hành vi của y, 666 lập tức cảnh giác hỏi: “Chủ nhân, ngài đang gì ?”
“Làm gì?”
Giản Hành Chi xem lướt qua họa tiết pháp trận mà y thấy trong đầu, tính toán nơi yếu nhất, cây đào, lười nhác : “Chuẩn g.i.ế.c .”
“Ngài…” 666 hoảng hốt đến lắp bắp: “Ngài cứ thế g.i.ế.c ?”
“Nếu thì ? Còn tắm gội dâng hương ?”
Giản Hành Chi lấy lạ: “Bây giờ gặp , g.i.ế.c , cứ trực tiếp tới tìm chứ ?”
666 lối tư duy chấn kinh, một lát mới : “Ngài… ngài với bọn họ một tiếng ư?”
“Nói ?” Giản Hành Chi nhắm mắt tính toán điểm yếu nhất của pháp trận, bực đáp: “Nếu sẽ dính líu tới bọn Thúy Lục và Tạ Cô Đường, bọn họ g.i.ế.c là nhất.
Uyển Uyển nhát gan, nghĩ Đông nghĩ Tây, để nàng nghĩ thêm thì cũng g.i.ế.c xong .”
“Với …” Giản Hành Chi gối tay gáy, nhịn mỉm : “Ta và nàng ở bên , còn tặng nàng lễ vật gì đàng hoàng.
Ta tìm hai vị Thái Sơn đại nhân, coi như chúc mừng tân hôn chúng .”
“Ngài nhận thích nhanh thật đấy…”
Mê Truyện Dịch
666 cảm khái, cũng khuyên y nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-453-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Giản Hành Chi đợi đến buổi tối, ánh trăng chiếu lên mặt, âm thanh xung quanh đều yên tĩnh.
Y biến trở về khuôn mặt của Giản Chi Diễn, sử dụng pháp quyết ẩn , nhảy thẳng lên cao, đến vị trí tính toán, giơ tay cắn rách ngón tay, ngưng nhập thần thức máu, vẩy thẳng lên kết giới.
Kết giới chạm m.á.u của y giống như sóng nước dập dềnh, Giản Hành Chi nhún nhảy chỗ kết giới lăn tăn, âm thầm lăn lên bãi cỏ bên trong kết giới.
Nhìn thấy cảnh tượng , 666 khỏi lấy lạ: “Ủa? Sao kết giới ngăn ngài ?”
“Nói nhảm.” Giản Hành Chi dậy, ẩn chạy về phía cung điện cách đó xa, linh hoạt trèo qua tường rào: “Nếu Tôn giả Diệu Ngôn chính là Mai Tuế Hàn, Mai Tuế Hàn ký thác lên hồn phách Lận Ngôn Chi, chỉ cần động tay động chân, trận pháp thiết lập sẽ phân biệt và .”
“Cho nên…” 666 bừng tỉnh: “Tôn giả Diệu Ngôn là Mai Tuế Hàn, chắc cú luôn!”
“Dĩ nhiên.” Giản Hành Chi cầm kiếm tới sân viện, dừng bước, quan sát xung quanh, lạnh nhạt : “Nếu Tôn giả Diệu Ngôn Mai Tuế Hàn, g.i.ế.c chẳng gây nghiệt ? Dù gì cũng xác nhận chứ.”
“Ngài đột nhiên thông minh như , sợ lắm.”
666 Giản Hành Chi phân tích, khỏi giơ tay lên ôm ngực.
Giản Hành Chi trả lời, quan sát xung quanh.
Sân viện xung quanh thoáng đãng tĩnh mịch, ánh trăng chiếu rọi lên sa thạch màu trắng, tôn lên tảng đá hình tròn màu đen vô cùng nổi bật giữa sa thạch.
Gió thổi tới, lá trúc xung quanh xào xạc vang dội.
Giản Hành Chi ngưng mắt đại điện đen kịt, cầm kiếm lên tiếng.
Một lát , giọng một thiếu niên truyền từ đại điện : “Không khách quý viếng thăm, kịp tiếp đón từ xa.”
***
Trong lúc chuyện, từng hàng đèn đuốc trong đại điện sáng rực, đồng thời bóng dáng Giản Hành Chi đột nhiên biến mất.
Đến khi xuất hiện , y đến mặt thiếu niên kim tọa đại điện, vung kiếm c.h.é.m thẳng xuống!”
Động tác y quá nhanh, thiếu niên vốn kịp câu nào y c.h.é.m đứt lìa!
Sắc mặt thiếu niên c.h.é.m thành hai khúc thượng tọa thản nhiên, cũng chảy máu.
Hắn ngẩng đầu lên, trượt nửa xuống, yên mỉm , chỉ : “Bổn tọa tay.”
“Ta thấy ngươi dám thì .”
Dứt lời, nháy mắt bóng dáng Giản Hành Chi xuất hiện phía hàng trường đăng, c.h.é.m đứt cổ thiếu niên đang thắp đèn.
Mười mấy thiếu niên giống y đúc Tôn giả Diệu Ngôn tức khắc xuất hiện đại điện, thiếu niên đầu dập tắt điểm sáng một chiếc đèn, giọng điệu thản nhiên: “Ngươi vốn g.i.ế.c ngươi ?”