Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ - Chương 456: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt

Cập nhật lúc: 2025-09-06 03:58:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyệt Hà mù mờ, hầu bên cạnh ghé tai thủ thỉ mấy câu, sắc mặt Nguyệt Hà khẽ biến.

Hắn lúng túng, chỉ hỏi: “Vậy… Tần cô nương đang ở ?”

“Ngươi nghĩ ở ?” Giản Hành Chi ngay cửa, hỏi ngược .

Nguyệt Hà suy nghĩ, cắn răng : “Vậy mời Tần cô nương gặp mặt.

Tặc nhân trúng pháp quyết của thương, chỉ cần .”

“Ngươi to gan!” Giản Hành Chi thấy khăng khăng đòi gặp, lập tức giận dữ.

Tần Uyển Uyển ở bên trong thấy tiếng tranh chấp, nàng ngẫm nghĩ, bèn khẽ hắng giọng một tiếng, bóp cổ họng, giả vờ yếu đuối: “Hành Chi, để bọn họ .”

Đám tại đó thấy giọng đều hổ, Nguyệt Hà và bên cạnh đưa mắt , kính cẩn : “Không Tần cô nương tiện ngoài ?”

Tần Uyển Uyển trầm mặc.

Một lát , nàng chỉ thể yếu ớt hỏi ngược như Giản Hành Chi: “Ngài nghĩ ?”

Nguyệt Hà nên lời.

Hắn ngay cửa, tiến lùi đều khó.

Giản Hành Chi lạnh lùng , dáng vẻ giống như dám đồng ý sẽ lập tức giế/t c.h.ế.t .

Nghĩ tới nghĩ lui hồi lâu, thích khách mặc trang phục nam giới, rốt cuộc Nguyệt Hà đưa quyết định, nghiến răng : “Ta tin Tần cô nương, quấy rầy các vị !”

Nói xong, y đầu dẫn khác rút lui: “Đi!”

Một đám ồ ạt tới, tan tác .

Chờ khi bọn họ khuất bóng, Thúy Lục là chạy đến tiên, định vươn tay sờ vết đỏ Giản Hành Chi.

Giản Hành Chi đẩy tay nàng , kéo quần áo, cảnh giác : “Đừng đụng .”

“Cái …” Thúy Lục quan sát cổ y chốc lát, xác nhận: “Cái véo đó chứ?”

Nam Phong và Tạ Cô Đường cũng nhịn sáp tới gần.

Giản Hành Chi kéo chặt quần áo hơn, căng thẳng : “Các ngủ !”

Dứt lời, y chạy phòng, đóng cửa .

Y ở cửa chốc lát để nhịp tim đập định mới bước về giường, xuống mép giường, lúng túng : “À ừ… Bọn chúng .”

Tần Uyển Uyển còn vùi đầu trong chăn.

Giản Hành Chi do dự chốc lát, sợ Tần Uyển Uyển ngộp c.h.ế.t , lúng túng vươn tay kéo chăn giúp nàng.

Chăn kéo , y thấy nô nương ôm một nhánh hoa ngọc lan trong lòng, đỏ mặt cuộn .

Tóc nàng dài xõa lưng, chỉ mặc một chiếc áo trắng mỏng, làn da trắng ngần và áo mỏng gần như hòa một ánh trăng, kết hợp với mái tóc đen toả sáng ngời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-456-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]

Giản Hành Chi mà ngẩn ngơ, cứng đờ tại chỗ.

Tần Uyển Uyển rủ mắt, lời nào.

Thật lâu , Giản Hành Chi mới xoay , ở mép giường, đưa lưng về phía nàng, giả vờ bình tĩnh lên tiếng: “À ừ… Ta tìm vị trí cụ thể của phụ mẫu nàng .”

“Ừm.”

Tần Uyển Uyển ôm hoa, vách trong giường, thấp giọng đáp.

Giản Hành Chi căng thẳng: “Ta… từng tặng nàng cái gì đàng hoàng, đây xem như lễ vật tặng nàng, cho nên cho nàng .”

“Ta .” Giọng Tần Uyển Uyển khẽ, giống như mèo cào, nhè nhẹ cào lòng y, khiến y nhịn nảy sinh dụ.c vọng khác.

Y vì hổ trong lòng, khỏi cúi đầu, lí nhí : “Hoa… hoa đó, nàng thích ?”

“Thích lắm.”

Tần Uyển Uyển đáp lời.

Giản Hành Chi suy nghĩ, chần chờ xoay , khom lưng, ghé bên tai nàng, hồi hộp gọi: “Uyển Uyển.”

Hơi thở của y phả lên vành tai nàng.

Giọng y nhỏ, tựa như sai chuyện gì, sợ khác phát hiện: “Ta thể hôn nàng ?”

Lúc gió thổi lá reo, hải đường e ấp, nguyệt ẩn vân tàng.

“Uyển Uyển…” Trong mơ hồ, Tần Uyển Uyển thấy Giản Hành Chi ngập ngừng hỏi: “Ta thể… thể sờ nàng ?”

Tần Uyển Uyển ôm lấy cổ y gật đầu, hô hấp của y nặng nề hơn mấy phần.

Ngay lúc y đặt tay lên, Tần Uyển Uyển giật , phản xạ điều kiện, cảm giác xương n.g.ự.c thoáng đau.

Nàng định tránh né theo bản năng nhưng thấy lắm, trong lúc lưỡng lự dường như Giản Hành Chi nhận chuyện gì, đột ngột buông nàng cứ như gặp chuyện gì cực kỳ đáng sợ.

Y lăn một vòng giữa giường, cuộn , đưa lưng về phía nàng: “Ta… ép nàng, nàng ngủ .”

Tần Uyển Uyển ngây , ngơ ngác giật chăn của nàng quấn thành một con trùng to đùng ngay giữa giường, mất hồi lâu với hồn, khỏi tức giận: “Người… ...”

Nàng còn tránh, y dám chạy?!

Giản Hành Chi dám mở miệng, cuộn tròn cơ thể, gục đầu đưa lưng về phía nàng nhẩm Thanh tịnh kinh.

Tần Uyển Uyển nghẹn nửa ngày, rốt cuộc quát: “Người trả chăn cho !”

Mê Truyện Dịch

Nghe thế, Giản Hành Chi sực nhớ, vội vã ném chăn qua, vẫn đưa lưng về phía Tần Uyển Uyển như cũ.

Tần Uyển Uyển đắp chăn, nhắm mắt , càng nghĩ càng tức, xoay đưa lưng về phía Giản Hành Chi im lặng.

Nàng đuổi , nhưng cảm thấy , y chắc chắn ngay lập tức.

Loading...