“Ta cao thượng như Lận Ngôn Chi …” Giản Hành Chi thở hổn hển: “Ta chỉ một chuyện.”
“Hửm?”
“Uyển Uyển.” Giản Hành Chi mở miệng, nụ nhuốm m.á.u mang theo mấy phần sáng trong: “Lúc nãy vẫn luôn nắm chặt hoa ngọc lan tặng.”
Tà Thần ngây , ánh mắt thanh niên như đá quý nước trong tẩy rửa, sạch sẽ xinh , cứng cáp rắn chắc.
“Người Uyển Uyển đợi là Giản Hành Chi…” Giản Hành Chi cầm kiếm: “Mà mãi mãi đều là Giản Hành Chi.”
Dứt lời, trường kiếm đột ngột đánh về phía Tà Thần.
Tà Thần quang kiếm, thất vọng: “Nếu ngươi cứ cứng đầu —— để xem thử ——”
Xung quanh Giản Hành Chi đột nhiên hóa thành một con đường dài dằng dặc, hai bên đường đều là những hồi tưởng niên thiếu đau khổ và cam tâm của y và Lận Ngôn Chi.
Giọng Tà Thần văng vẳng từ nơi xa: “Ngươi thể bao lâu? Con đường , ngươi đến điểm cuối.”
Giản Hành Chi đáp, y cầm kiếm ngẩng dầu.
Mở đầu con đường dài dằng dặc là m.á.u tưới đầy đất, đứa trẻ tội đời, là Lận Phượng Hi ngấn lệ khổ sở cầu xin, là Ninh Huy Hà hoài thai chín tháng vẩy m.á.u cổ mổ, là Hoa Dung một tay nuôi lớn vung đao, là Giản Hành Chi niên thiếu giương mắt Thái Hằng, mong chờ cái ôm ấp áp.
Tay Giản Hành Chi đầy máu, y run rẩy giơ tay nắm lấy mặt dây chuyền cổ.
“Ngươi cứ thử xem?” Y mỉm , dù cho cả thảm hại nhưng vẫn như phượng hoàng tắm lửa: “Xem thử chuyện nào mà Giản Hành Chi —— .”
Dứt lời, y thẳng về phía , một mạch c.h.é.m g.i.ế.c những hồi tưởng , thấp giọng quát: “Tên khốn kiếp nhà , đây chịu c.h.ế.t cho ông!!!”
Khung cảnh y c.h.é.m đứt, mảnh vỡ hóa thành d.a.o sắc cắt qua y.
***
Rõ ràng Tần Uyển Uyển cảm nhận thương thế của Giản Hành Chi, nàng cảm giác đau khổ của y nhưng nàng y còn sống, y thương thế nào.
Nàng những xung quanh, bật lặp những lời của Thượng Tuế: “Trường thọ bất tử, vĩnh thưởng tiên niên?”
“Giản Hành Chi c.h.ế.t …” Nàng đặt tay lên n.g.ự.c , Thượng Tuế: “Y vì con mà chết, bảo con vĩnh hưởng tiên niên? Các buồn ? Không đau khổ ? Không áy náy ? Rốt cuộc vì các khẳng định biện pháp của các tác dụng? Năm đó Lận Ngôn Chi từng thử ? Năm đó Lận Ngôn Chi lấy nhốt ma, cuối cùng Tà Thần cắn trả, rốt cuộc chuyện hôm nay các khác gì năm đó?!”
“Năm đó, chúng cho y thời gian.”
Thượng Tuế lạnh lùng lên tiếng: “Lần , chúng giăng thiên la địa võng bên ngoài mê cung, chỉ cần hồn phách bọn họ dung hợp, chúng lập tức tay.” Bà ngước mắt lên: “Hơn nữa, trong tay con còn một lá bùa liền tâm ?”
“Mẹ sợ Giản Hành Chi nhập ma giống Lận Ngôn Chi nữa ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-481-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Tần Uyển Uyển nghiến răng.
“Cái y chứa là thiện của Lận Ngôn Chi…” Thái Hằng khẳng định: “Cha , y sẽ .”
“ thiện cũng sẽ biến thành ác, lòng thất vọng tột cùng cũng sẽ tuyệt vọng!”
“Vậy con chúng ?” Thượng Tuế Tần Uyển Uyển: “Sở dĩ Tà Thần là thần, bởi vì thể.
Hắn là hồn thể, là tín niệm, nếu như vật chứa sẽ c.h.é.m bao giờ hết.
Hắn bất tử, còn bảo những khác của Tu chân giới ? Nếu cách khác, chúng sẽ chọn cách .”
“Vậy nếu hôm nay sắp c.h.ế.t là con, là phụ quân thì ?!”
Tần Uyển Uyển lên tiếng hỏi.
Mê Truyện Dịch
Thượng Tuế đỏ mắt, nghiến răng: “Đều quyết định như thế.”
“Chúng thể vì chuyện cá nhân mà phóng túng tà ma.
Tần Uyển Uyển…” Thượng Tuế nhấn mạnh từng câu từng chữ: “Nếu như con cách nào khác, con từ bỏ y!”
Tần Uyển Uyển nên lời, nàng và Thượng Tuế .
Thật lâu , nàng mở miệng: “Các để Giản Hành Chi từ Tiên giới trở về là vì y chỉ một hồn bốn phách, Tà Thần thể khống chế cơ thể của y, nếu hồn phách của y nguyên vẹn thì ?”
Thượng Tuế đáp.
Tần Uyển Uyển tiếp tục hỏi: “Nếu như y một hồn bốn phách của Lận Ngôn Chi, nếu như y chỉ là Giản Hành Chi, y thể gi.ết c.h.ế.t Tà Thần ?”
“Tà Thần là thần!”
“Hắn cũng từng là !” Tần Uyển Uyển cao giọng: “Trên tuyết sơn, cũng từng là một thư sinh bình thường, ?!”
“Các hi sinh Lận Ngôn Chi một .
Lần …” Tần Uyển Uyển cầm kiếm xoay : “Con sẽ để Giản Hành Chi nối bước theo y.”
“Tần Uyển Uyển!” Thượng Tuế nghiến rắng: “Con bừa! Các đại Tông môn đặt pháp trận diệt trừ Tà Thần trong đó, đây là ước định mà Lận Ngôn Chi năm đó và Lạc Bất Phàm quyết định, Tu chân giới vì thế trù tính trăm năm, thể vì con đổi là đổi.
Con đến đó, cha sẽ lo cho con!”