Nhìn tổ hợp , đừng trưởng quan Nam Thiên Môn cỏn con là , cho dù là Thiến Đế cũng im lặng.
Thượng Tuế bọn họ chỉ Giản Hành Chi, lạnh nhạt lướt mắt qua trưởng quan: “Sao hả?”
“Không gì.”
Trưởng quan lập tức dẫn đám , kính cẩn : “Hoan nghênh bốn vị trở , nhớ quá nên xúc động tí.”
“Biết .”
Thượng Tuế gật đầu, gọi thần thú , kéo Tần Uyển Uyển và Thái Hằng lên, đầu chạy về phía Tịch Sơn.
Giản Hành Chi chỉ kịp hô một tiếng “” , biến mất tăm.
“Giản Hành Chi.” Giọng Tần Uyển Uyển vang lên, dè dặt : “Mẫu còn đang tức giận, mấy ngày nữa hẳn tới.”
Nghe thấy Tần Uyển Uyển truyền âm, Giản Hành Chi ngẫm nghĩ thở dài, cúi đầu Nam Phong trong lòng, quyết định về đạo cung .
Tạm thời y cải tạo cơ thể cho Nam Phong , dọn dẹp sửa soạn cho trông thể diện một chút đến gặp họ.
“Ta .” Giản Hành Chi truyền âm, ngẫm nghĩ, nhịn thêm: “Liên lạc nhiều một chút.”
Nói xong, y ôm Nam Phong trở về đạo cung của .
Vừa về tới, y thấy đạo đồng ùa .
Vẻ mặt đạo đồng hưng phấn, phấn khích hỏi: “Chân quân, đánh thắng ? Tịch Sơn nữ quân lợi hại ?”
Nghe thế, Giản Hành Chi nghẹn họng, mất cả nửa ngày mới đáp: “Đừng hỏi nữa, Tịch Sơn nữ quân nhất thiên hạ.”
Dứt lời, y căn dặn: “À… Kiểm kê tài sản của một chút, lên danh sách lễ vật cho .”
“Hả?”
Đạo đồng hoang mang: “Chân quân định gì?”
“Ta…” Giản Hành Chi nghẹn hồi lâu mới đáp: “Ta đề .”
Giản Hành Chi đào cổ mộ và thu phí bảo kê quá nhiều, dù đạo cung tăng ca cũng thống kê tới mười mấy ngày.
Mười mấy ngày , Giản Hành Chi thường xuyên truyền âm với Tần Uyển Uyển.
Cuộc sống của Tần Uyển Uyển khá phong phú, hiện tại nàng thể tu luyện, mẫu chỉ ước gì thể bổ túc hai trăm năm cho nàng, mỗi ngày giục nàng học bù.
“Hu hu hu… Giản Hành Chi, mệt quá …”
Mỗi ngày Tần Uyển Uyển đều lóc kể lể, Giản Hành Chi tai, đau trong lòng, đó cảm thấy Thượng Tuế cũng lý.
Không tu luyện cho giỏi, tương lai ăn h**p thì ?
Chỉ một biện pháp duy nhất, y cưới nàng, tiến lên, bảo vệ nàng cả đời!
Hợp lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-503-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Giản Hành Chi chờ kiểm kê xong tài sản xong liền mời Ti mệnh tinh quân uy tín nhất Tiên giới, dỗ uy h**p một loạt lão thần tiên đức cao vọng trọng, dẫn khiêng lễ vật, đích cầm danh mục quà tặng lên Tịch Sơn.
Ngày hôm đó, y cố ý ăn diện, lam bào bạch hạc hoa văn bạc, ngọc quan bạch sam, trông tiên khí ngời ngời, hệt như một tiên chững chạc tao nhã.
Y dẫn cưỡi mây đạp gió mà đến, khiến tiên nữ dọc đường hét lên inh ỏi.
Đợi đến lối Tịch Sơn, y thấy một đám đông tập hợp tại cửa núi đòi đánh đòi g.i.ế.c từ đằng xa.
Giản Hành Chi cau mày.
Đợi khi đáp xuống đất, y tóm đại một : “Làm gì hả?”
“Thì… thì gần đây lời đồn, bảo tu vi Thái Hằng mất hết…” Người tóm lắp bắp: “Thượng Tuế cũng thương… Tần Uyển Uyển tiếng miếng, cho nên nhiều đến đây… mượn gió bẻ măng.”
Nghe , Giản Hành Chi lạnh mắt đầu đang hô to “Tần Uyển Uyển đây tiếp chiến!” tại lối , giơ tay c.h.é.m ầm một kiếm.
Mê Truyện Dịch
Đám tức khắc c.h.é.m ngã rạp, Giản Hành Chi cầm kiếm bước lên cao: “Đám các ầm ĩ gì đấy?”
“Tuế… Tuế Hành chân quân?”
Nhìn thấy tới, đám đông lắp bắp một hồi mới đầy đủ đạo hào của Giản Hành Chi.
Đến lúc xong, cả đám sực nhớ.
Lúc , Giản Hành Chi mới đánh với Tần Uyển Uyển, mặc dù giữa đường tự nhiên bỏ chạy, nhưng bởi vì Tần Uyển Uyển quá yếu, đến mức Giản Hành Chi chẳng sinh nổi hứng thú đánh lộn.
Về tin đồn sức chiến đấu của Tần Uyển Uyển đều là thổi phồng, bọn họ bèn chạy tới cửa thăm dò.
Tóm , Giản Hành Chi và Tần Uyển Uyển là địch bạn.
Thấy y xuất hiện tại đây, đám đông mặc dù lấy lạ nhưng vẫn mở miệng đáp thật.
“Tuế Hành đạo quân, chúng tới khiêu chiến Tịch Sơn nữ quân, phiền ngài nhường đường.”
“Khiêu chiến nàng?” Giản Hành Chi , rút kiếm : “Vậy đánh thắng .”
“Hả?”
Đám đông hoang mang: “Tại ?”
“Tại ?” Giản Hành Chi nhướng mày , giơ tay lên chỉ : “Bởi vì Giản Hành Chi sẽ là con rể của Tịch Sơn, đạo lữ tương lai của Tần Uyển Uyển, hiểu ?!”
Nghe thế, cả đám im bặt.
Một lát , cửa núi Tịch Sơn rầm một cái, mở bung .
Tất cả đầu, Thượng Tuế dẫn theo Thái Hằng và Tần Uyển Uyển ở lối .
“Giản Hành Chi.”
Thượng Tuế lạnh giọng gọi, Giản Hành Chi lập tức đổi sắc mặt, bước nhanh tới, kính cẩn lễ chào: “Sơn chủ Thượng Tuế.”