Thái Hằng đờ , do dự kéo rèm, trông thấy nữ tiên cuộn tròn giường y ngủ ngon lành.
Người nàng là vết thương, m.á.u dính ướt giường.
Y nhíu mày, ghét bỏ, nhưng khi dời mắt lên mặt cô gái…
Khá xinh , thôi bỏ .
Hiếm khi mắt Thái Hằng, y vô cùng quý trọng, bèn xuống truyền linh lực cho nàng, tiên định nội thương, đó lấy thuốc trị thương bôi.
Sống ở hạ giới mấy nghìn năm, chuyện gì y cũng , đây cũng thường giả vờ băng bó vết thương cho đồng bạn, cho nên khá thành thạo.
Y nhanh chóng băng bó xong vết thương cho nàng, nhẹ nhàng nâng giường lên, kéo tấm khăn trải giường, cấp tốc đổi một tấm sạch, đó ngắm tiên nữ ngủ ngon lành, bắt đầu suy nghĩ vấn đề cuối cùng.
Tối nay, y ngủ ở ?
Một lát , y đưa quyết định ——
Đây là giường y.
Thượng Tuế ngủ đất , trời sáng ôm trở về giường.
***
【4】
Hôm Thượng Tuế thức dậy, cảm giác eo mỏi lưng đau giống như ngủ đất cả đêm.
xoay đầu, nàng bỗng phát hiện đang ngủ giường mềm, ngược thanh niên nàng uy h**p đêm qua đang ghế, một tay chống đầu, nhắm mắt dưỡng thần.
Lúc ánh nắng chợt lên, chiếu rọi thanh niên .
Thanh niên vốn tuấn tú, sự bao phủ của ánh sáng trắng càng thêm thánh thiện.
Thượng Tuế lẳng lặng ngắm y, tim đập nhanh hơn.
Nàng y trông , nhưng hôm nay kỹ mới thấy hóa đến .
Mặc dù đủ oai hùng, trông hệt như thư sinh, dáng vẻ ý trung nhân trong lòng nàng, thế nhưng hợp mắt, ngắm thôi cũng vui.
Nàng lén ngắm một lát, ánh mắt đương nhiên thần thức của Thái Hằng nhận .
Y , chỉ chống đầu giả ngủ, một lát cảm thấy thời gian Thượng Tuế chằm chằm quá lâu, y mới chậm chạp mở mắt.
Hai bốn mắt , Thượng Tuế giống như con mèo trộm thịt bắt tại trận, bỗng nhiên chột : “Ngươi mở mắt gì? Ta cho ngươi mở mắt ?!”
“Vậy…” Thái Hằng do dự: “Ta nhắm nhé?”
“Thôi .” Thượng Tuế cũng định lôi thôi, nàng dậy, xếp chân giường, bực bội : “Ta chuyện bảo ngươi.”
“Mời tiên tử .”
Thái độ của Thái Hằng cực kỳ , Thượng Tuế đờ , nổi lời dọa dẫm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-527-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Nàng bỗng nhiên gì, nghẹn nửa ngày mới mở miệng: “Sao ngươi chẳng sợ chút nào ?”
“À.” Thái Hằng tự châm cho : “Ta sợ lắm, chỉ giả vờ bình tĩnh thôi.”
“Phải ?” Thượng Tuế cau mày, cứ cảm thấy đúng.
Thái Hằng nghiêm túc gật đầu, ánh mắt tràn đầy sùng bái: “Thật đấy, ám sát Thiên Đế, thật đáng sợ.”
“Xí, chuyện là gì? Thiếu hiểu .”
Thượng Tuế lời y thì lâng lâng, mở miệng: “Ta vòng vo với ngươi, đêm qua đánh lão tặc Thượng Hạo nên thương một chút, tạm thời , ở chỗ ngươi dưỡng thương một thời gian.
Đêm qua để một luồng thần thức trong cơ thể ngươi, nếu ngươi dám lời, g.i.ế.c ngươi dễ như trở bàn tay, ?”
Đêm qua, nàng chỉ truyền đại chút linh lực, lời lừa vài tiểu tiên còn , chứ lừa lão yêu quái qua ba nghìn thế giới như Thái Hằng thì còn non lắm.
Thái Hằng vẫn gật đầu, lộ vẻ hoảng sợ: “Ta nhất định sẽ lời .”
“Được .” Thượng Tuế hắng giọng: “Vậy ngươi nướng cho một con gà , đói .”
“Vâng.”
Thái Hằng gật đầu, dáng vẻ ngoan ngoãn của y khiến Thượng Tuế cảm thấy bản như ác bá.
Nhìn gương mặt xinh , nụ dịu dàng của y, rốt cuộc Thượng Tuế chút hổ: “Ngươi hầu hạ chuyến , sẽ tha cho ngươi chuyện chỉ đường lung tung lúc .”
“Ta cố ý, cũng chỉ …” Thái Hằng thấp giọng xin , Thượng Tuế càng thấy bụng hẹp hòi.
Nàng xua tay: “Thôi thôi, quan trọng, ngươi nướng gà cho .”
Thức ăn thiên đình đều thống nhất, đột nhiên tìm một con gà nướng dễ.
đầu tiên Thái Hằng nuôi gái nên cảm thấy mới lạ, y quyết định nề cực khổ, súc địa thành thốn rừng bắt gà, lặng lẽ nướng xong mang cho Thượng Tuế.
Tay nghề y giỏi, Thượng Tuế ngửi thấy gà nướng lập tức nhảy cẫng lên, cắn một miếng ngây .
Nàng từng ăn món gì ngon như !
Nàng cấp tốc ăn gà, xoay đầu bên cạnh đang dịu dàng nàng ăn gà nướng, ánh mắt sáng quắc.
Thái Hằng nàng mà lúng túng, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh: “Tiên nữ gì?”
“Gà nướng từ ?”
Thượng Tuế chằm chằm y, Thái Hằng hoang mang: “Ta nướng.”
“Ngươi nướng?” Thượng Tuế nhíu mày như đang suy nghĩ.
Một lát , nàng đưa quyết định trọng đại: “Chờ thương tích lành, ngươi theo .”
Mê Truyện Dịch
Thái Hằng ngờ Thượng Tuế đề xuất yêu cầu , y ngẫm nghĩ: “Có quyết định qua loa quá ?”