Lời Nam Di còn dứt, y thấy Thái Hằng đầu về phía đại điện, vẫy tay với y: “Ta tham gia chiêu tế, phiền Nam một canh giữ một lát.”
Nam Di ngây , mất một lúc mới phản ứng : “Tiểu tử thật dã tâm…”
Thái Hằng xoay lạnh mặt, cầm kiếm đại điện.
Mê Truyện Dịch
Y tại bản bỗng cảm thấy tức giận, nóng nảy, chỉ nghĩ nếu hôm nay Thượng Tuế chọn trúng y, y sẽ c.h.é.m thiên đình một nhát, xem xem ai dám lấy nàng.
Ở thiên đình ngần thời gian, y hiểu đại khái bảy tám phần thực lực chúng tiên.
Kẻ mạnh thì , nhưng hầu như lánh đời .
Dù gì cái đám y thấy đa phần đều là…
Dưa vẹo táo nứt.
Luyện đạo cũng chê khó coi.
Ôm ý định đánh thiên đình điện, nhưng thấy , y đổi sang gương mặt tươi ôn hòa thường ngày.
Thân phận tham dự kén rể đều quá thấp, từng giao thiệp gì với thiên quan canh cửa như y, cơ bản là y bọn họ nhưng họ y.
Trông thấy y ăn mặc giản dị, trừ áo trắng trường kiếm thì chẳng còn gì khác, bọn họ đoán chắc là tiểu tiên mấy tiếng tăm nên cũng chẳng để ý, ai nấy một bên tìm quen tán gẫu .
Thái Hằng đơn độc trong góc nhỏ, đám quạ đen đông đúc trong điện.
Bọn họ tíu tít , dường như đều đang lưỡng lự nên cưới Thượng Tuế .
“Nghe Thượng Tuế nhưng tính tình …”
“Thiên đình lập, chúng ở đây, ngày sẽ là nguyên lão.
Nếu đến Tịch Sơn, e rằng hi vọng thăng chức cả đời vô vọng…”
“ Thượng Tuế… thật đấy.”
Thái Hằng mỉm sang, ghi nhớ từng chuyện.
Không lâu , y thấy Kỳ lân gầm thét ngoài cửa, một giọng lanh lảnh truyền đại điện: “Nói cái gì? Nói lớn tiếng để chứ?”
Đại điện lập tức yên tĩnh, đầu, thấy một tiên nữ áo đỏ ở cửa xoay bước xuống Kỳ lân, chắp tay lưng, chậm chạp bước : “Sao ? Sợ đánh ? Nghe bảo thiên đình ai nấy dũng mãnh oai hùng, hóa đều chỉ là đám khua môi múa mép lưng hử?”
“Thượng Tuế.” Lời dứt, rốt cuộc cao truyền đến giọng .
Mọi xoay đầu, vị trí vốn trống cao tọa dần dần xuất hiện bóng .
Một thanh niên mặc áo vàng đội cao quan bên , : “Cô tới ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-530-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Ồ, Thiên Đế.” Thượng Tuế : “Vết thương lành ?”
“Nhờ hồng phúc của cô…” Sắc mặt Thượng Hạo mấy nhưng vẫn giữ vững nụ : “Đã khỏi lâu .”
“Được lắm, cũng nhiều lời.” Thượng Tuế một vòng trong đại điện, ánh mắt dừng Thái Hằng trong góc, đó âm thầm dời mắt: “Ta về nhà suy nghĩ, ngươi xây dựng phép tắc cũng là chuyện .
Tiên giới thể cứ loạn như thế, nhưng chuyện Tịch Sơn chịu thiệt thì thể nào.”
“Vậy ý cô là gì?”
“Ba dòng linh mạch…” Thượng Tuế giơ tay lên, dựng ba ngón tay: “Ngươi trả cho , chọn một trong thiên cung thành hôn, xem như thành ý của .”
Thiên Đế .
Hiện giờ thiên đình nghèo, ba dòng linh mạch xem như sư tử ngoạm.
nhớ tới tình huống mấy ngày Thượng Tuế xông thẳng cung đánh , y vẫn gật đầu, thầm nghĩ tống một trong thiên đình hôn phu Thượng Tuế, đó dùng tình yêu cảm hóa.
“Được.”
“Chính sự bàn xong, giờ tới chuyện hôn phu.
Người hôn phu của bước hết lên một bước chuyện.”
Nghe thế, mặc dù Thái Hằng trong góc nhưng hề lưỡng lự cùng nhiều Tiên quân bên cạnh bước lên một bước.
Hầu như trong đại điện đều tới tham gia chọn rể, một bước là tất cả cùng bước.
Thái Hằng căn bản nổi bật trong đám .
Thượng Tuế quét mắt đám đông, Thái Hằng cũng nàng thấy , y lắng nàng đề xuất yêu cầu thứ nhất: “Thượng Tuế cũng là m.á.u mặt, vị hôn phu của thì tiên tu vi quá kém, đánh .”
Mọi lưỡng lự, lập tức thấy Thượng Tuế trầm giọng: “Đánh thắng .”
Lời phát , đám đông tức khắc lui , chỉ còn vài Chiến Thần khá tự tin.
Đùa , nếu đánh thắng nàng, thiên đình còn nhân nhượng nàng thế ?
Lúc , Thái Hằng chút nổi bật.
Mọi bắt đầu quan sát thanh niên tố y mặt, thầm nghĩ đúng là vì mỹ nhân sợ chết, e là sắp Thượng Tuế đánh chết.
Ánh mắt Thượng Tuế lướt vội qua Thái Hằng, giả vờ quen, đầu tiếp: “Điều kiện thứ hai, thích quá lực lưỡng, thích trắng trẻo một chút.”
Đa phần chiến thần lực lưỡng, lời buông lập tức lui hơn một nửa.
Cuối cùng chỉ còn ba vị Thần quân, ba vị trừ Thái Hằng đều là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy.