Giản Hành Chi mở mắt, chỉ thấy một đôi mắt tựa cánh hoa đào ngẩng đầu chăm chú.
Giản Hành Chi ngập ngừng buông tay: “Xong .”
Dứt lời, y xoay : “Đi thôi.”
Tần Uyển Uyển gật đầu, vội vàng lấy gương trong túi Càn Khôn ngắm gương mặt mới của .
Kết quả khoảnh khắc trong gương, nàng sửng sờ.
Đây là chính nàng ?!!
Nàng chấn kinh ngẩng đầu, Giản Hành Chi bước phía phần gấp gáp.
Nàng y biến gương mặt nhất trong lòng y, Long Ngạo Thiên liền biến nguyên của nàng.
Lẽ nào lúc ở Tiên giới, Long Ngạo Thiên quen nàng, khả năng…yêu thầm nàng?!
Ý thức điểm , Tần Uyển Uyển rùng .
Nàng bóng lưng Giản Hành Chi, ánh mắt đổi.
Nàng thở chậm , cất gương soi lòng.
Sau khi bình tĩnh một lúc, định tâm trạng, nàng mới trở về.
Giản Hành Chi trở cạnh nhóm Bách Tuế Ưu , giúp nàng dàn xếp: “Đợi lát nữa lão Tần dụ dỗ con gà , nếu cô thành công, chắc chắn con nó đánh mất hứng thú với phụ nữ.
Chúng cần tiếp tục quanh co, trực tiếp tay, các giành con non.”
“Đây cũng là một cách.” Bách Tuế Ưu nhăn mày: “Nếu Tô đạo hữu cũng lọt mắt con gà , với dáng vẻ của Tần đạo hữu, chỉ e khó.
Chúng hẳn nên…”
Vừa tới đây, Bách Tuế Ưu sững .
Hắn tròn mắt Tần Uyển Uyển đang chạy , Tần Uyển Uyển áy náy: “Thật đây mới là diện mạo thật sự của , vì quá thu hút nên dám dùng mặt thật gặp , mong các vị đạo hữu giữ bí mật.”
Dứt lời, Tần Uyển Uyển ngượng ngùng cúi đầu.
Bách Tuế Ưu bừng tỉnh, gương mặt tái nhợt chợt đỏ ửng, vội đáp: “Tần đạo hữu yên tâm, chúng sẽ nhiều lời.
Long đạo hữu.” Bách Tuế Ưu đầu Giản Hành Chi: “Chúng cần nghĩ nữa, Tần đạo hữu thể nào thất thủ.”
Mê Truyện Dịch
Giản Hành Chi , y “20” đầu Bách Tuế Ưu, châm chọc: “Ha.”
Lão già háo sắc , đúng là thấy sắc nổi lòng tham.
Vừa nghĩ, ánh mắt y lướt sang bên cạnh, đột nhiên sửng sờ.
Y Tô Chẩm Tuyết đang Tần Uyển Uyển chớp mắt, cứ dời mắt , dời mắt , lặp lặp , cuối cùng xác nhận ——
Đầu Tô Chẩm Tuyết đính chình ình “20”.
Một chuỗi dấu chấm hỏi chầm chậm nổi lên trong đầu Giản Hành Chi: “????”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-75-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Tô Chẩm Tuyết thế?
Nội tâm Giản Hành Chi hết bàng hoàng, bắt đầu hỏi hệ thống: “666, cô gái cũng tình yêu ?”
666 gian nan đáp: “Cũng thể…”
Giản Hành Chi , ánh mắt Tô Chẩm Tuyết trở nên quái dị.
Tần Uyển Uyển thấy Giản Hành Chi chòng chọc Tô Chẩm Tuyết, khẽ ho một tiếng, chớp mắt với Giản Hành Chi, tỏ ý đừng chằm chằm mỹ nữ, lướt qua là .
“Vậy cứ quyết định thế .” Tần Uyển Uyển hít sâu một , bày giác ngộ bình thản chịu chết: “Mọi , đây.
Ngạo Thiên…” Tần Uyển Uyển đầu Giản Hành Chi: “Nếu… Nếu xảy chuyện gì, gọi , tới đấy.”
“Thế thì chắc chắn…” Giản Hành Chi kéo giọng, trêu chọc nàng: “Sẽ chạy đấy.”
Nghe , Tần Uyển Uyển đờ .
Vẻ mặt Giản Hành Chi nghiêm túc: “Một cước của con gà đạp bay xa tít.
Chết đạo hữu, c.h.ế.t bần đạo.
Ta thể chịu c.h.ế.t .”
“Vậy… nếu gặp nguy hiểm…”
“Tần đạo hữu yên tâm…” Rốt cuộc Tô Chẩm Tuyết lên tiếng: “Trong Mật cảnh, tất sẽ bảo hộ cô chu .”
“Tô đạo hữu.” Tần Uyển Uyển thế, mặt lộ vẻ cảm kích: “Cô đúng là .”
“Được .” Giản Hành Chi giơ tay lên vỗ một phát lưng Tần Uyển Uyển: “Nhanh việc .”
Tần Uyển Uyển trừng mắt với y, siết nắm đấm, về phía chân núi.
Vừa đến ven hồ, nàng chợt thấy tiếng của Giản Hành Chi vang lên bên tai: “Nếu lão gà háo sắc gì cô, cứ gọi .”
Tần Uyển Uyển khựng , bấy giờ mới nhận một luồng linh lực đặc biệt đang lưu chuyển lưng, ngờ Giản Hành Chi đặt bùa hoán nàng.
Nàng thở phào, chợt cảm thấy coi như cũng còn đáng tin cậy, lá gan lớn hơn ít.
Nàng cổng đình viện, giơ tay chỉnh tóc.
Đang suy nghĩ mở miệng, bỗng nhiên nàng thấy gà tây phóng từ trong sân viện , mở toang cổng lớn, xuất hiện mặt Tần Uyển Uyển, phấn khích nàng.
“Mỹ nữ!”
Gà tây hô to.
Tần Uyển Uyển ngây , mất nửa ngày mới hồn, rụt rè : “Hi?”
“Mỹ nữ, nàng dạo ? Có chơi, uống một tách ?”
Gà tây hưng phấn đến hai chân nhảy nhót liên hồi.
Tần Uyển Uyển thấy gà tây dễ chịu hơn so với tưởng tượng, cô cúi đầu, dịu dàng : “Ta ngang nơi , ngắm thấy phong cảnh tồi, dự định dạo, quấy rầy ngài .”