Tần Vãn bình thường tu luyện vốn chẳng cơ hội thực chiến, đúng lúc cho nàng cơ hội luyện tập một chút.
Tần Uyển Uyển gà tây truy đuổi, dồn hết sức lực mà chạy, mất sạch hình tượng, chạy thúc giục Giản Hành Chi: “Mau lên!”
“Mau lên, mau lên!” Giản Hành Chi tiếng Tần Uyển Uyển chạy như điên, kiềm chế vui vẻ trong lòng, chậm phạp ấn .
Người bên cạnh nghi hoặc y, gì đó nhưng dám quấy rầy.
Thật lâu , Bách Tuế Ưu nhịn lên tiếng: “Long đạo hữu, là mật mã cho , để bấm?”
“Không cần.” Giản Hành Chi ngăn Bách Tuế Ưu: “Chuyện trọng đại như cẩn thận một chút.”
Dứt lời, Giản Hành Chi ấn xong cuối cùng, bộ kết giới bừng sáng.
Kê Vô Ưu đang đuổi theo Tần Uyển Uyển sững , đó bừng tỉnh, mắng to: “Ả đàn bà nhà nàng gạt !”
“Mau cứu con non của ngươi !”
Tần Uyển Uyển hô to: “Bọn họ ôm con non của ngươi đấy!”
“Ôm thì ôm ! Dù cũng chẳng con ruột!” Kê Vô Ưu ngoài dự liệu của Tần Uyển Uyển, giơ tay phóng một đoạn lụa dài về phía Tần Uyển Uyển: “Nàng ở sinh cho là xong!”
Nghe thế, Tần Uyển Uyển lăn một vòng tại chỗ, tránh thoát lụa dài.
Nghĩ tới bộ dạng ôm một đám gà con bọc tã chụp ảnh gia đình với con gà tây , tim nàng run lên, bắt đầu sức kêu cứu: “Long Ngạo Thiên, xong ?! Mau cứu !”
“Mau lên, mau lên!”
Giản Hành Chi điềm tĩnh mở kết giới trang viên, bắt đầu tìm linh thú với những khác.
Nghe thấy bên phía Tần Uyển Uyển gà bay chó nhảy, y chậm rì rì chọn lựa một con gấu trúc đáng yêu đặt sọt, than thở: “Phía chúng ở trong kết giới thật nguy hiểm, ánh đao bóng kiếm đáng sợ.
Cô cố chịu đựng một chút.”
Nghe thấy lời Giản Hành Chi, ba bên cạnh đang tìm linh thú khắp nơi đều ném sang ánh mắt ngỡ ngàng nghi hoặc.
Giản Hành Chi thành thật “á” lên một tiếng, túm lấy con gấu trúc nhỏ, chằm chằm nó: “Con gấu trúc dám b.ắ.n lén !”
“Ta sắp chịu hết nổi !”
Tần Uyển Uyển hét lên, cuống cuồng né tránh tấm lụa của Kê Vô Ưu.
“Vậy cố lên.”
Kê Vô Ưu tổn thương nàng, nhưng thực lực cao hơn quá nhiều, nàng đuổi chạy tán loạn, dựa bản năng cơ thể lăn lộn khắp nơi.
Giản Hành Chi thờ ơ cảnh tượng vòng sáng theo y, chọn lựa gấu trúc: “Tần Vãn, cô thích gấu trúc mập một chút là ốm một chút?”
“Long Ngạo Thiên!!!”
Tần Uyển Uyển thấy lời Giản Hành Chi, rốt cuộc cũng hiểu Giản Hành Chi đang chơi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-77-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Nàng “keng” một tiếng, ngăn cản lụa dài của Kê Vô Ưu.
Mắt gà của Kê Vô Ưu nheo , nháy mắt lụa dài cuốn cả lẫn kiếm Tần Uyển Uyển.
Nàng cố gắng vùng vẫy, Kê Vô Ưu tới gần nàng: “Cô gái, con gà mà nàng thể dùa giỡn.
Mê Truyện Dịch
Gạt , nàng trả giá đắt.”
“Gà ca…Tần Uyển Uyển sắp đến nơi: “Ta sai , ngài đại nhân đại lượng…”
“Nàng cái gì?” Kê Vô Ưu nghi hoặc: “Không nàng cảm thấy trai ? Đừng , tới đây, ca ca hôn một cái.”
Dứt lời, Kê Vô Ưu nhắm mắt .
Tần Uyển Uyển liều mạng lui về .
Cũng ngay khoảnh khắc đó, Tần Uyển Uyển thấy Giản Hành Chi nghiêm túc mở miệng: “Tần Vãn, gọi tên .”
“Long Ngạo Thiên!!!”
Tần Uyển Uyển hô to.
Trong chớp mắt, nàng cảm giác thể bản nhẹ bỗng.
Giản Hành Chi xuất hiện tại vị trí Tần Uyển Uyển, giơ tay d.a.o cắt đứt lụa dài, túm lấy gấu trúc trong sọt phía phi tiêu, đập điên cuồng lên cái đầu gà.
Kê Vô Ưu sợ tổn thương con non, vội vã đón lấy gấu trúc.
Ngay lúc , Giản Hành Chi tung mạnh một cước n.g.ự.c gà thần, hô to với Tần Uyển Uyển: “Dẫn bọn họ !”
“Các !”
Tần Uyển Uyển túm hai con linh thú cấp cao ôm lòng, đầu gọi nhóm Tô Chẩm Tuyết và Bách Tuế Ưu, đó cúi đầu hỏi Giản Hành Chi: “Người thì ?”
“Ta kích hoạt bảng tên .” Giản Hành Chi cõng gấu trúc chạy tránh né đòn tấn công của gà tây, đồng thời kích hoạt bảng tên tay: “Tập họp tại Mộ kiếm!”
Sau khi điểm tích lũy đầy, kích hoạt bảng tên Thiên Kiếm Tông, tự nhiên thể rời khỏi.
Nghe , Tần Uyển Uyển nhẹ nhõm, ôm hai con linh thú, nhắm mắt kích hoạt bảng tên.
Mắt thấy bảng tên sáng lên, nàng cảm giác mặt đất khẽ rúng động, trung xuất hiện một giọng nữ: “Chúc mừng Tô Chẩm Tuyết – Thiên Kiếm Tông, Bách Tuế Ưu – Quỷ Thành, Nam Phong, Tần Uyển Uyển, Long Ngạo Thiên – Vô Môn Vô Phái…”
Lời còn dứt, chợt thấy một tiếng nổ “ầm”, cắt ngang giọng nữ.
Tất cả dừng hành động, nhận tiếng nổ bất thường.
Kê Vô Ưu ngẩng đầu trời, lập tức dừng đánh , đầu chạy về phía trang viên của .
Giản Hành Chi suy nghĩ, cũng lập tức chạy theo.