Nói xong, Tần Uyển Uyển suy nghĩ. Nếu Thẩm Tri Minh quan tâm Tô Nguyệt Li đến , thì hãy để sự chú ý của chuyển sang việc giúp Tô Nguyệt Li tỉnh , và tìm cách để rời khỏi Vấn Tâm Tông.
"Con buông tay ."
Lúc , Thẩm Tri Minh còn tâm trạng quan tâm đến sống c.h.ế.t của Tô Nguyệt Li nữa, chỉ quan tâm đến chiếc quần của . Hắn cắn răng cầm lấy dây lưng quần. Tần Uyển Uyển sức lắc đầu: "Sư phụ, con buông. Nếu tin con, con sẽ buông tay!"
"Thả !" "Không!" "Tần Uyển!" "Sư phụ hu hu hu hu hu hu!! Người mau mau cứu con, cứu sư , nếu kịp !"
Đau quá, dòng điện chạy khắp cơ thể, đau đến mức nàng ròng ròng. Nếu Thẩm Tri Minh còn đồng ý, nàng sắp chịu nổi nữa .
Thẩm Tri Minh nhắm mắt , hít một thật sâu. Hắn cố kìm nén ý định một chưởng đánh c.h.ế.t đồ nghịch ngợm , gắng gượng mở miệng: "Tạm thời vi sư sẽ tin con, con buông tay ."
Nghe câu , Tần Uyển Uyển cuối cùng cũng chịu buông lỏng bàn tay đang túm chặt quần , ngước mắt về phía Thẩm Tri Minh: "Sư phụ, thật ?"
"Vi sư sẽ đích đến bí cảnh một chuyến." Thẩm Tri Minh thấy nàng buông tay, thở hắt một . "Đầu tiên con dưỡng thương thật . Nếu con hãm hại sư , sư phụ sẽ giúp con lấy công đạo. nếu như thật sự là con hại nó," khuôn mặt Thẩm Tri Minh lập tức trở nên lạnh lẽo, "Đừng trách vi sư động thủ, thanh lý môn hộ."
"Người yên tâm." Tần Uyển Uyển dậy, giơ tay lên, khuôn mặt chân thành: "Con dùng tính mạng của Tần Uyển thề với , con bất cứ suy nghĩ nào gây tổn thương cho sư ."
Dù Tần Uyển cũng còn. Còn trong lòng Thẩm Tri Minh, lời thề của tu sĩ đều Thiên Đạo ước thúc. Thẩm Tri Minh trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn nhẹ gật đầu, lựa chọn tin tưởng Tần Uyển Uyển.
38 trong thức hải lời thề , khỏi cảm thán: "Ký chủ, ngươi thật hổ a..."
Tần Uyển Uyển để ý đến lời lải nhải của hệ thống, ngoan ngoãn Thẩm Tri Minh.
"Con nghỉ ngơi ." Thẩm Tri Minh lặng lẽ lùi một bước, kéo dài cách với Tần Uyển Uyển, đó thoáng qua Tống Tích Niên: "Những ngày ở tông môn, con chăm sóc sư của nhiều một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-8-sinh-ra-de-lam-nu-phu.html.]
"Vâng."
Tống Tích Niên đồng ý. Tần Uyển Uyển thấy Thẩm Tri Minh chuẩn rời , tranh thủ mở miệng: "Sư phụ, còn một việc."
Thẩm Tri Minh , đầu nàng. Giọng Tần Uyển Uyển trầm xuống: "Con cảm thấy Quân thiếu chủ mưu đồ gây rối với con."
Nghe thế, Thẩm Tri Minh và Tống Tích Niên liếc , rõ ràng tin lắm. Đôi mắt Tần Uyển Uyển đẫm lệ, oan ức mở miệng: "Vừa nãy, ngay đài thẩm vấn, con cảm giác hình như gì đó với con, đó tu vi Kim Đan mất hết! Sư phụ, hiện tại con là một phế nhân, ở đây, nếu Quân thiếu chủ gì đó với con..."
Thẩm Tri Minh lên tiếng, Tống Tích Niên nhíu mày. Quân Thù sẽ gì Tần Uyển Uyển thì bọn họ , nhưng chuyện linh lực của Tần Uyển Uyển tiêu tán quá nhanh thật sự bình thường. Lúc đó Quân Thù cách nàng gần nhất, chỉ hai họ mới chuyện gì xảy .
Thẩm Tri Minh trầm tư một lúc, giơ tay lên ấn mi tâm của Tần Uyển Uyển. Ngay lập tức, Tần Uyển Uyển cảm thấy hai cỗ linh lực chui bên trong cơ thể nàng. "Trong một đạo kiếm quyết, một đạo bùa truy tung. Nếu con chuyện cần giúp đỡ, con thể gọi sư giúp. Thời khắc mấu chốt, nếu gây bất lợi cho con, đạo kiếm quyết của sư phụ thể đảm bảo an cho con. Gần đây con cứ yên phận ở Vấn Tâm Tông, chờ vi sư trở về, nếu con chạy trốn..."
"Con sẽ trốn!"
Tần Uyển Uyển lanh lẹ lắc đầu: "Con chờ sư phụ trở về, giúp con rửa sạch oan khuất."
"Ừ."
Thẩm Tri Minh nhiều. Thấy Tần Uyển Uyển lời, gật đầu một cái, rời .
Sau khi Thẩm Tri Minh rời , Tần Uyển Uyển mới yên lòng. Hôm nay đuổi Thẩm Tri Minh , còn một đạo kiếm quyết của , cắt đuôi Quân Thù. Nàng thể yên dưỡng thương, nghĩ bước tiếp theo.
Mê Truyện Dịch
Sau khi Thẩm Tri Minh rời , Tống Tích Niên bên cạnh Tần Uyển Uyển, nàng vẫn đang sờ mi tâm, y hệt một đứa bé. Tống Tích Niên một lúc, nở nụ : "Đã nhiều năm sư từng cận với và sư phụ như ."
Nghe thế, động tác của Tần Uyển Uyển dừng một chút. Nàng giả vờ nở một nụ chua chát: "Còn do hai thiên vị? Từ khi Tô sư đến Vấn Tâm Tông..." Trên mặt Tần Uyển Uyển lộ vài phần khổ sở: "Sư và sư phụ cũng quan tâm nữa. Sư , khi chiến đấu cùng con nhím chín ngày chín đêm, vẫn luôn chờ đợi, kỳ vọng hai sẽ tới cứu , nhưng..."