Nhìn ánh mắt thuần khiến kiên nghị từ sườn mặt của nàng, nhớ đến bàn tay phá mở bầu trời vươn tới, mạch suy nghĩ của y phức tạp, nhất thời chút bồi hồi thể lý giải.
“Không ngờ cô sẽ chờ .”
Giản Hành Chi là nghĩ gì đó, Tần Uyển Uyển thấy lời bỗng nhiên ngượng ngùng.
Nàng từng nghĩ sẽ một ngày trải qua kiểu bôn ba sinh tử .
nhớ tới Giản Hành Chi chấp nhận điện giật trở về cứu Tạ Cô Đường thì cảm thấy chuyện cũng chẳng đáng gì.
Đang định khiêm tốn đáp lời một phen, chợt Giản Hành Chi gọi nàng ——
“Khuê nữ(*).” Giọng tràn đầy cảm động: “Không uổng công thương con.”
(*) Từ cha thường dùng gọi con gái
Tay Tần Uyển Uyển run lên, tức đến nghiến răng: “Long Ngạo Thiên, gan những lời với cha một thử xem.”
“Được thôi.” Giản Hành Chi đáp ngay lập tức: “Chờ khôi phục thận sẽ tìm cha cô kết nghĩa .”
“Được, , .” Tần Uyển Uyển tức quá hóa : “Ta sẽ bảo cha đợi .”
Lấy phận cha nàng, kết nghĩa ?
Xem ông xé xác tên nhóc .
Trong lúc chuyện, ba một sủng vật hẻm núi, từ xa thấy kiếm sơn phát sáng núi, xung quanh đều là đang c.h.é.m giết.
Tạ Cô Đường hòa đám đánh túi bụi với một thanh niên áo trắng.
Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi từ xa, Giản Hành Chi rùng : “Con thỏ đó!”
Tần Uyển Uyển chăm chú mới phát hiện, ngờ đang quấn lấy Tạ Cô Đường là Quân Thù!
Trừ Quân Thù , Tống Tích Niên cũng mặt, nhiều môn phái quen hoặc quen đang đánh tại đây.
Cảnh tượng hỗn loạn, chẳng đánh vì cái gì.
“Quân Thù, Đăng Tiên Môn chỉ là truyền thuyết.
Ngươi vì tự tiên xông Mộ kiếm, hỏi qua phụ ngươi ?”
Kiếm của Tạ Cô Đường rơi như mưa, đuổi theo Quân Thù.
Quân Thù khẩy: “Hỏi liên quan gì ngươi?”
Tống Tích Niên nhảy lên kiếm sơn, bắt đầu tìm kiếm gì đó.
Nhóm Tần Uyển Uyển dừng ở xa xa.
Nàng quanh, khó hiểu lên tiếng: “Họ đánh chi ?”
“Phải đấy.” Giản Hành Chi nhíu mày: “Linh bảo ở còn , bọn họ bắt đầu đánh ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-83-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Nghe thế, Quân Thù đang đánh bên cạnh run tay.
Giản Hành Chi hô to với Tạ Cô Đường: “Tạ đạo quân, là các đợi linh bảo xuất hiện hẳn đánh?”
Vừa dứt lời, một đợt sóng âm của Quân Thù đập mạnh kiếm Tạ Cô Đường.
Tạ Cô Đường tiêu hao quá nhiều sức lực ở Mật cảnh, tuy Quân Thù thấp hơn y một cảnh giới nhưng vẫn đánh ngang tay với y, đôi bên đều đánh văng .
“Tạ đạo quân.”
Tần Uyển Uyển xoay chạy tới bên Tạ Cô Đường, đỡ Tạ Cô Đường đất dậy.
Mê Truyện Dịch
Tống Tích Niên đáp xuống lưng Quân Thù, đỡ Quân Thù dậy.
Giản Hành Chi nghênh ngang bước giữa, giơ tay lên: “Chư vị, hãy một lời.”
Tất cả bèn .
Quân Thù chằm chằm Giản Hành Chi, cảm giác quen thuộc nhưng thể nhớ gặp ở , cảnh giác thi lễ: “Xin hỏi đạo hữu đây là?”
“À, là Long Ngạo Thiên.” Giản Hành Chi chỉ nhóm Tần Uyển Uyển và Bách Tuế Ưu lưng: “Những đều là bằng hữu của .”
Quân Thù , suy đoán tu vi và lai lịch Giản Hành Chi.
Người trông vẻ chỉ là Kim Đan, nhưng khí thế mạnh mẽ, khiến khác dám khinh thường.
Hiện một tên Tạ Cô Đường tới đủ phiền, nếu tên Long Ngạo Thiên đến giúp Tạ Cô Đường, e là khó giải quyết.
Trước khi xác nhận địch bạn, Quân Thù dám gì nhiều.
Giản Hành Chi bốn phía, một đề nghị với đám đông: “Mọi , hiện giờ bảo vật còn xuất hiện, chúng đánh hợp lý lắm.
Hay là tạm thời chúng khoan đánh, tiên tìm bảo vật, đợi bảo vật xuất thế, đặt một tiêu chuẩn cạnh tranh công bằng, thế nào?”
“Không !” Tạ Cô Đường khẽ ho máu: “Ngọc Linh Lung thể rơi tay bọn họ, thể cho bọn họ cơ hội tìm bảo vật.”
“Vậy bọn họ g.i.ế.c giành bảo vật, chẳng cũng giống ?” Giản Hành Chi đầu Tạ Cô Đường: “Cậu lời , sẽ giúp .
Hiện tại, đánh thắng ?”
Sắc mặt Tạ Cô Đường cứng đờ, Giản Hành Chi đầu Quân Thù: “Ngươi thấy thế nào? Ngươi đồng ý, sẽ giúp Tạ Cô Đường.”
Quân Thù , sắc mặt khó coi.
Thấy mặt năng vô cùng tự tin, e là cao thủ, nghẹn một hồi, cuối cùng vẫn hành lễ: “Vãn bối ý kiến.”
Giản Hành Chi gật đầu, gọi Tần Uyển Uyển: “Lão Tần, qua đây.”
Tần Uyển Uyển thấp thỏm tới cạnh Giản Hành Chi.
Khoảnh khắc đó, nàng cảm giác giống như tấm lưới bóng bàn, bất cứ lúc nào cũng thể hai bên tập kích.
Kiểu vị trí Center nàng áp lực lớn.