“Con tâm ý của là , tử , con sẽ chịu thiệt.” Giản Hành Chi : “Sau , vi sư bảo kê con hoành hành Tiên giới.”
Tần Uyển Uyển: “…”
Đều tỏ rõ phận mà còn khoác lác như thế, nàng bắt đầu bội phục tố chất tâm lý của Long Ngạo Thiên .
Giản Hành Chi vẻ mặt tin của Tần Uyển Uyển, y giễu trong lòng.
Đợi lát nữa cho nàng y là ai, e là dọa c.h.ế.t nàng.
“Trước tiên bái sư .”
Giản Hành Chi ngay ngắn đống cây khô, gọi Tần Uyển Uyển.
Đồng thời hỏi 666: “Hôm nay đại lễ bái sư, thể vài lời thật với cô ?”
“100 điểm tích lũy.” 666 thở dài: “Ta xin cho ngài, dù … cái gì nên đều các gần hết .”
Giản Hành Chi tốn 100 điểm tích lũy, nhận quyền lợi thật, trong lòng hết sức thoải mái.
Y ngẩng đầu lên, hiền từ Tần Uyển Uyển, đợi nàng bước lên.
Mặc dù Tần Uyển Uyển bất an, nhưng một hồi do dự, nàng vẫn bước lên , quy củ quỳ gối mặt Giản Hành Chi, dập đầu ba cái, cất tiếng trong trẻo: “Sư phụ tại thượng, xin nhận của tử một lạy.”
“Được .” Giản Hành Chi suy nghĩ, cái gì để tặng Tần Uyển Uyển, bèn cầm cá nướng bên cạnh đưa cho nàng: “Ở ngoài sơ sài, đây là lễ vật bái sư, bù cho con cái hơn.”
Dù Tần Uyển Uyển cũng chẳng mong đợi lễ vật bái sư, nàng cầm con cá , mặt cảm xúc đáp: “Đệ tử đa tạ sư phụ.”
“Tông môn vốn ở một tiểu thế giới khác, tên là Thượng Cực Tông.” Giản Hành Chi Tần Uyển Uyển quỳ gối đất, bắt đầu giới thiệu Tông môn của .
“Đệ tử trong môn ít ỏi, ít tới.
Tâm pháp trong Tông chí cương chí cường, lấy chiến luyện đạo, lấy sát ngăn sát.”
Tần Uyển Uyển thấy tâm pháp , tim chợt run lên.
Sao quen quá …
“Vào Thượng Cực Tông cần nhớ một chuyện.”
“Xin sư phụ căn dặn.”
Mê Truyện Dịch
Tần Uyển Uyển kính cẩn đáp lời.
Giản Hành Chi bỗng nhiên cảm nhận cảm giác sung sướng khi học trò hiếu thuận, vô cùng vui vẻ.
“Thứ nhất, tâm chính kiếm chính, lấy chí thuần cương.
Điểm , con , kẻ mạnh giúp kẻ yếu mà con đây chính là nội dung quan trọng nhất của bổn môn.
Cho nên…” Giản Hành Chi nhấn mạnh: “Sau đánh , nếu kẻ đó nhân quả tệ, cần đánh chết.”
Tần Uyển Uyển: “…”
Cái tam quan sai sai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-92-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
“Thứ hai, tập trung vấn kiếm, ít nhiễm hồng trần.
Có điều chú mèo là Đại nữ chính trong sách, nhiều tuyến tình cảm, con cứ xem như trải qua một kiếp nạn, khi phi thăng, tự tham phá(*).”
(*) Nhìn thấu một sự việc nào đó, đạt tới cảnh giới nhất định.
“Nếu tham phá thì ?” Tần Uyển Uyển tò mò.
Giản Hành Chi suy nghĩ: “Vậy thì thành .”
Môn phái còn đạo đức…
Tần Uyển Uyển yên tâm, nhưng Giản Hành Chi đáp xong mới sực nhớ: “Mà chuyện quan trọng nhất cũng cái .”
“Là cái gì?”
“Ta nhắc nhở con.” Giản Hành Chi một cách nghiêm túc: “Không yêu , trong lòng chỉ kiếm.”
“Ta .”
Tần Uyển Uyển kiềm chế kích động khi sư diệt tổ, nghiến răng mỉm : “Người yên tâm, chẳng chút xíu hứng thú nào với .
Người tuyệt đối đừng trúng .”
“Vậy thì .” Giản Hành Chi nhẹ nhõm, thở phào: “Trước đây nhiều nữ tu thật đáng sợ, kiếm lo luyện, mỗi ngày chặn đường tặng đồ, còn lấy .
Ta đánh tàn phế vài mới thôi.”
Dứt lời, Giản Hành Chi nhớ tới gì đó, mặt tỏ vẻ trịnh trọng: “Còn nữa, chuyện quan trọng nhất khi sư môn là ghi nhớ kẻ thù của .
Nếu như gặp ở Tiên giới…” Giản Hành Chi giơ tay, vạch một đường lên cổ: “Giết tha.”
“Ai?”
Tần Uyển Uyển , ôm tâm trạng ăn dưa, lập tức thẳng , trịnh trọng : “Kẻ thù của sư phụ cũng chính là kẻ thù của con.”
Giản Hành Chi thấy lời vô cùng hài lòng, y gật đầu, lấy một bức họa trong tay áo .
Bức họa vẽ nguệch ngoạc, loáng thoáng nhận là phụ nữ.
Tần Uyển Uyển nhíu mày, suy nghĩ rốt cuộc là ai mà trông kỳ quái thế, cặp mắt con to con nhỏ, chiếc mũi xiêu vẹo.
Nàng ngẩng đầu Giản Hành Chi, mong đợi nhận chút thông tin.
Giản Hành Chi nghiến răng nghiến lợi: “Bức họa do dựa ký ức mà vẽ, yêu nữ đó chính là hãm hại .”
“Sư phụ, …” Tần Uyển Uyển uyển chuyển nhắc nhở: “Bức họa … khó nhận .”
“Không , hẳn con qua tên cô .”
Giản Hành Chi dời mắt Tần Uyển Uyển: “Cô trông giống gương mặt hiện tại mà con đang mang.”
Tần Uyển Uyển , giật thót: “Dám hỏi tên họ cô là?”
“Đệ nhất mỹ nhân Tiên giới, xếp thứ hai mươi mốt bảng xếp hạng sức chiến đấu, Tịch Sơn nữ quân…” Giản Hành Chi một cách nghiêm túc: “Tần Uyển Uyển.”