Con phấn chấn một chút, giống như sư phụ , hiểu ?”
Tần Uyển Uyển sững sờ y, y bô lô ba la, chẳng hiểu một chữ nào.
Nàng đành thương lượng với y: “Ta ngủ , ngay mai luyện bù 2700 điểm thành thạo võ thuật ?”
“Có con mệt ?” Giản Hành Chi bộ dạng của nàng, quan tâm hỏi han.
Tần Uyển Uyển vội gật đầu: “Ta siêu siêu mệt.”
“Vậy chúng luyện Xuân sinh .” Giản Hành Chi lập tức quyết định.
Tần Uyển Uyển còn kịp từ chối, Giản Hành Chi vỗ một chưởng lên n.g.ự.c nàng.
Tần Uyển Uyển sững sờ.
Nàng cúi đầu, Giản Hành Chi mặt đổi sắc đặt tay lên n.g.ự.c .
Lát , nàng cảm giác một cơn đau dữ dội truyền tới từ lồng ngực.
Trong nháy mắt, nàng tỉnh , thét lên: “Á á á á!!!”
“Ban nãy, đánh gãy hai cây xương sườn của con.” Giản Hành Chi cấp tốc nắm lấy tay nàng, chắp tay tay nàng: “Mau theo linh lực của , niệm quyết, học càng nhanh mau hết đau.”
Dứt lời, Giản Hành Chi lập tức bắt đầu niệm khẩu quyết tâm pháp Xuân sinh.
Tần Uyển Uyển đau đến nổi điên, dám qua loa, toát mồ hôi lạnh, ghi nhớ từng câu từng chữ của bộ tâm pháp , bắt đầu vận hành linh lực theo Giản Hành Chi.
Chưa tới một chốc, nàng cảm thấy cơn đau lắng xuống, xương lồng n.g.ự.c bắt đầu liền .
Nàng chậm rãi thoát khỏi cơn đau dữ dội, đổ mồ hôi hột Giản Hành Chi, ánh mắt ngập tràn phẫn nộ.
“Sao hành hạ như ?!”
“Tông môn chúng đều trải qua như thế.”
Giản Hành Chi một cách đương nhiên: “Nếu con Thượng Cực Tông thì thể yếu đuối.
Học đánh là bắt buộc, nếu giao chiến với , con chịu nổi đau đớn, mới bắt đầu thua .”
“Cút!” Tần Uyển Uyển đau đớn lúc nãy chọc điên, giơ tay lên chỉ đằng xa: “Ta Tông môn của nữa, cũng đừng dạy .
Bắt đầu từ hôm nay, chúng cắt đứt quan hệ.
Người cút cho !”
“Ta quá trình tu hành đau, con thích ứng là lẽ đương nhiên.” Vẻ mặt Giản Hành Chi điềm tĩnh: “ nếu con bái thầy thì thể từ bỏ giữa chừng.
Bây giờ còn mệt ?”
“Sao thể tay …” Tần Uyển Uyển thấy y kiên định như thế, sắp tới nơi.
Nàng giơ tay chỉ n.g.ự.c , nhấn mạnh: “Đây là ngực! Ngực lớn như ! Người cảm giác là một con ? Không cảm giác yếu đuối ? Người đặt tay lên n.g.ự.c chỉ vì đánh gãy xương sườn của hả?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ra-de-lam-nu-phu/chuong-98-phu-quan-ta-la-ke-thu-chet-tiet.html.]
Mê Truyện Dịch
“Nếu để ý n.g.ự.c n.g.ự.c của con…” Vẻ mặt Giản Hành Chi lãnh đạm: “Ta sẽ xứng sư phụ con.
Tới đây, học tiếp với .” Giản Hành Chi giơ tay lên, bàn tay đặt cách nửa tấc n.g.ự.c nàng: “Hay là gãy thêm nữa?”
Tần Uyển Uyển , n.g.ự.c nàng phập phồng dữ dội.
Giản Hành Chi nàng, ánh mắt bình tĩnh chăm chú, giống như mặt y con mà là một cây cọc.
Khoảnh khắc thấy ánh mắt kiên định của , đột nhiên Tần Uyển Uyển cảm giác con đổi thế giới quan của nàng.
Sự cố chấp của y, sự kiên trì của y, sự đơn giản đến khác hẳn thường của y.
Đều khiến lòng nàng chỉ còn sót một ý nghĩ ——
Nàng đập bể cái đầu chó của y!!!
Cái gì mà quanh co vòng vèo, cái gì mà chiến thuật.
Chỉ bạo lực thể đối kháng bạo lực, chỉ ma pháp thể đánh bại ma pháp.
Bây giờ nàng căn bản cần xin gì sất.
Nàng chỉ giẫm chân, giẫm nát tấc xương một, trả gấp mười , gấp trăm những gì y từng với nàng!
“Ta học.”
Nàng nghiến răng nghiến lợi: “Ta nhất định sẽ học thật chăm chỉ.”
“Được lắm.” Giản Hành Chi : “Ta chờ con xuất sư.
Đến lúc đó, sư đồ chúng cùng trở Tiên giới, liên thủ đánh lên Tịch Sơn!”
“Được thôi.” Tần Uyển Uyển gật đầu: “Ta nhất định sẽ ở Tịch Sơn đợi .
Sư phụ, tới !”
Dứt lời, Tần Uyển Uyển chủ động giơ tay lên áp lòng bàn tay Giản Hành Chi, tuần linh lực theo y.
Giản Hành Chi hết sức hài lòng sự tích cực cố gắng của Tần Uyển Uyển.
Tần Uyển Uyển nghiêm tục học tập cái gì thì thiên phú, tới một canh giờ học đại khái cách vận hành hai bộ tâm pháp.
Cả hai nghỉ ngơi mà trực tiếp lên đường, đánh với Giản Hành Chi chạy về phía Quỷ Thành.
Hai đánh bất kể ngày đêm.
Tần Uyển Uyển luyện công pháp thể thành thạo lắm, lúc vượt giới hạn, cứ thế ngất xỉu, Giản Hành Chi bèn cõng nàng .
Tần Uyển Uyển thường xuyên tỉnh phát hiện đang lưng y, nàng chẳng hề lưỡng lự c.h.é.m một thủ đao, hoặc giơ tay lên ghì chặt cổ Giản Hành Chi, g.i.ế.c y.
Giản Hành Chi lập tức đánh trả, tiếp tục đánh với nàng.