Anh cầm lao xiên cá tự chế, kéo căng sợi dây chun  đó, nhắm  mục tiêu  đột ngột thả . Lao xiên cá phóng  vun vút trong nước, cuối cùng trúng mục tiêu!
Con cá đầu tiên, cứ thế dễ dàng   bắt .
Khi Lâm Vãn Niên giơ lao xiên cá lên,  nổi lên khỏi mặt nước,  tự nhiên dùng tay còn  vuốt mái tóc  trán lên  đầu.
Cảnh tượng  rơi  mắt  khác, giống như tự động thêm hiệu ứng  chậm, khiến    bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.
Và con cá   đ.â.m trúng, vẫn đang đập mạnh đuôi  cây lao.
Cùng lúc đó, các bình luận  màn hình đang tăng lên với tốc độ chóng mặt.
[Ôi trời ơi, Niên Thần của   trai quá !]
[Tranh... tranh mỹ nam tắm? Có mùi vị  đấy!]
[Niên Thần bất khả chiến bại, dung nhan thần thánh bất khả chiến bại!!!]
[Thật sự là trừ hao ,  trai  một  hai!]
[Chị em ơi, chụp ảnh màn hình , chỉ cảnh  thôi   thể ngắm cả năm.]
[ là  nhà mà  việc thì  thể khiến chúng  mất mạng trong phút mốt!]
[Kỹ năng của  nhà +1]
"Trời ơi trời ơi, bắt  cá , Tiểu Niên,  tuyệt quá." Hồ Tuệ Quân  nhịn  reo lên, đồng thời  quên mang nồi tới để hứng cá.
Lương Tư Tư cũng theo đó mà khen lấy khen để.
Chỉ  Kỳ Mạt,  ít , là  lên tiếng. Cô  luôn  ít  nhiều, nhưng khi  việc thì  hề sơ sài.
"Tối nay  sẽ ăn cá nướng!" Chỉ một lát , Giang Dã cũng bắt  cá, vui vẻ nhô đầu lên khỏi mặt nước.
Tiếp theo là Tộc trưởng Triệu...
Thu hoạch tối nay khá . Kỳ Mạt cũng bắt đầu bận rộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-26-that-dang-tiec-4.html.]
Buổi tối.
Hạ Tầm Song   giường cảm thấy buồn chán. May mắn là bên cạnh giường của cô  một cửa sổ trong suốt  mái lều, cho phép cô ngắm  những vì   bầu trời đêm.
Trong lúc cô đang ngẩn ngơ, một giọng  quen thuộc vang lên bên ngoài lều: "Chị Song, chị ngủ ?"
Là Giang Dã đến.
"Chưa,   !" Hạ Tầm Song cố gắng  dậy khỏi giường.
Cô vốn tưởng chỉ  Giang Dã một , nhưng  ngờ cả 7  đều  mặt đầy đủ, cộng thêm   phim, cả nhóm lập tức lấp kín cả lều.
Với thế trận ,   còn tưởng là đến đánh .
"Mọi  tới đây..." Chưa để Hạ Tầm Song  hết câu, Hồ Tuệ Quân  vội giải thích: "Chúng  chỉ  tới thăm cô thôi. Buổi chiều   tới , nhưng sợ  phiền cô nghỉ ngơi."
"Tầm Song, bây giờ chị cảm thấy thế nào?" Lương Tư Tư đột nhiên tiến lên ôm lấy cánh tay cô, vẻ mặt lo lắng như sắp , "Trước khi đến Tiểu Ngữ  dặn em  chăm sóc  cho chị, đều là tại em vô dụng quá."
"???"
Cô nàng " xanh"  đang bày trò gì thế?
Hôm qua còn  vẻ mặt như  ăn tươi nuốt sống cô.
Chắc bụng  đang ấp ủ âm mưu gì  xa đây mà?!
Hạ Tầm Song liếc mắt một cái là  thấu tâm tư của cô , nên thẳng thừng : "Thật ?     cảm thấy cô ước gì  c.h.ế.t sớm hơn nhỉ?"
Khuôn mặt Lương Tư Tư cứng đờ, trong lòng cô     mắng chửi Hạ Tầm Song bao nhiêu . "Em...  chị  thể   chứ! Dù  chúng  cũng là chị em bao nhiêu năm."
Ai mà thèm  chị em với cô chứ?
Hạ Tầm Song ước gì  thể nôn hết đồ ăn tối qua  ngoài. Diễn cái màn tình chị em thắm thiết  cho ai xem chứ?
Còn  kịp để cô  gì, Giang Dã   chút  chịu nổi, kéo Lương Tư Tư . "Đi  mau, cô  tụt cái kim truyền tĩnh mạch  tay cô  ."
"..."
Kim truyền tĩnh mạch  bắt đầu chảy ngược m.á.u .