【Người rừng: Ngươi là ác ma ?】
【Anh Dã Tử đúng là da dày thịt béo, sợ bọn rừng nướng cho vàng giòn hai mặt ha ha ha ha】
【Tiểu Dã , ngàn vạn đừng xúc động nha! Nhỡ lát nữa bọn rừng lôi d.a.o đ.â.m , đau lòng c.h.ế.t mất thôi!】
【Anh Dã Tử đúng là đáng ăn đòn ha ha ha~】
Vợ của thủ lĩnh lập tức từ đất bò dậy, trong mắt lộ vẻ kinh hoàng, đó giơ tay chỉ Giang Dã, miệng liên tục phát một tràng âm thanh mà bọn họ hiểu:
“Á ba á ba á ba á ba~”
“Á ba??” Thủ lĩnh lúc cũng tới, gương mặt vốn dữ tợn khủng bố, dọa cho mấy gia tộc rừng rú vô thức lùi m.ô.n.g vài tấc.
“Tiểu Giang, coi như cầu xin , đừng tìm đường c.h.ế.t nữa ?” Tộc trưởng Triệu ròng méo xệch khuôn mặt, Lương Tư Tư gây chuyện xong đến lượt Giang Dã, thật sự ông đau đầu đến nổ tung.
Giang Dã gượng gạo khan:
“ chỉ dọa cô một chút thôi mà.”
Lời còn dứt, cằm thủ lĩnh rừng kẹp chặt, ép ngẩng đầu, xoay tới xoay lui, trái soi xét tỉ mỉ.
“Thằng định gì ?” Giang Dã nghiến răng hỏi, ánh mắt như thú dữ dán chặt, trong lòng cũng run lên.
Hiếm hoi lắm mới mở miệng, Kỳ Mạt chậm rãi bổ sung một câu:
“Hắn chắc đang nghĩ xem thế nào để chế biến cho ngon miệng thôi.”
“Đm, cần trực tiếp như hả?” Giang Dã tức đến run rẩy.
Quả thực dọa c.h.ế.t khiếp.
“Giờ mới sợ ?” Tộc trưởng Triệu cũng lạnh lùng thêm một đao.
Thủ lĩnh rừng nghiên cứu xong, liền dậy mấy câu với hai bộ hạ phía . Hai tên lập tức tiến lên, dùng d.a.o c.h.é.m đứt dây thừng trói tay Giang Dã, lôi tách riêng khỏi hàng.
“Này , các ngươi định gì thế hả?” Giang Dã thừa nhận, bắt đầu hoảng .
Trong lòng gào thét: Anh Niên và chị Song còn chịu cứu ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-62-ep-lam-ap-trai-phu-quan-1.html.]
Nếu cứ kéo dài thế , thật sự sắp nướng nguyên .
Hu hu hu~
Biết thế ham vui trò !
“Á đù~ các ngươi định lôi ?”
“Anh Niên, chị Song, nếu hai còn , chỉ sợ lát nữa chỉ thể thu xác cho thôi đấy!”
Giang Dã giãy giụa gào ầm lên.
Năm còn tận mắt thấy Giang Dã lôi , tộc trưởng Triệu sốt ruột đến mức cố bò dậy đẩy ngã trở , chỉ thể bất lực hướng về bóng lưng hét lên:
“Tiểu Giang, nếu cơ hội thì hãy chạy ! Đừng bận tâm đến chúng !”
【Vãi chưởng vãi chưởng, bọn rừng định tay với Dã Tử !】
【Mau cứu ! Đoàn chương trình c.h.ế.t ở chứ?】
【Anh Dã Tử của sắp tiêu đời , đây đây?】
【Thấy , nãy còn huênh hoang, giờ sợ hả? Không nghịch dại thì chẳng khổ thế , đúng là đáng đời.】
【Người bớt độc mồm độc miệng chút !】
Kế hoạch chẳng bao giờ kịp đổi!
Nấp trong tối, Hạ Tầm Song thấy cảnh liền quyết định vòng giải cứu Giang Dã . Cô sang dặn Lâm Vãn Niên:
“Anh ở tiếp tục quan sát tình hình, sẽ về ngay.”
“Cẩn thận đó!” Lâm Vãn Niên gật đầu.
“ việc, cứ yên tâm chờ !” Hạ Tầm Song mỉm đầy tự tin.
Đừng chỉ hai tên rừng , dù cả bộ lạc chúng hợp lực, thì cô cũng dễ dàng đối phó.
vì con tin còn trong tay chúng, nên nếu đến bước đường cùng, cô tuyệt diệt đối phương.
Dưới ánh trăng, nụ tự tin của thiếu nữ, lấy cả khu rừng phông nền, mang theo sự thuần khiết hề vấy bẩn, khiến chấn động tận đáy lòng.