Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 884: + 885 Thảo nguyên lớn châu Phi (3)

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:13:15
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đừng mắng mà! Đây là nhiệm vụ do cư dân mạng đưa , chỉ họ chấp hành thôi.”

Đạo diễn gượng .

 

Sao mắng lúc nào cũng là chứ? Hu hu hu~

 

【?? , đừng bừa.】

 

【Hay thật, đang yên trong nhà mà nồi từ trời rơi xuống!】

 

【Đạo diễn ch.ó hất nồi đúng là điệu nghệ thật……】

 

tài khoản chính thức của Phép Tắc Rừng Rậm xem , hình như đúng là chuyện thật. Có một cư dân mạng đăng nhiệm vụ, nhiều like nhất.】

 

【Vậy thế thì…… là bọn trách nhầm đạo diễn ch.ó ?】

 

“Nhiệm vụ đầu tiên khó như , chắc hẳn là phần thưởng gì đó chứ?”

Hạ Tầm Song khoanh tay ngực, tư thế tùy ý mà lười biếng.

 

Không hổ là tiểu hồ ly, đúng là chẳng chịu thiệt chút nào!

 

Sau khi cảm khái một hồi, đạo diễn mới :

“Nếu nhiệm vụ thành, tổ chương trình sẽ cung cấp cho các bạn công cụ.”

 

“Chỉ công cụ thôi ?”

Hạ Tầm Song nhướng mày.

 

Đạo diễn: Thế còn gì nữa?

 

Đối diện với ánh mắt của cô, đạo diễn yếu ớt bổ sung thêm một câu:

“Vậy… cho thêm các bạn một ít gia vị nhé? Đây là giới hạn lớn nhất của chúng .”

 

Đây đại khái chính là đàm phán hiệu quả nhỉ!

 

Hỏi thêm một câu, bất ngờ!

 

“Được, đồng ý.”

Hạ Tầm Song đáp ứng sảng khoái, đó vươn tay lấy tấm “bản đồ” từ chỗ Giang Dã,

thể hỏi một chút, tờ giấy vẽ cái… con sâu lông , đại khái dài bao nhiêu cây ?”

 

“Khoảng chừng năm, sáu cây thôi!”

 

Nói cách khác, đại khái là hơn một tiếng bộ.

 

Hạ Tầm Song gật đầu, trong lòng cũng nắm đại khái:

“Lấy đồ lên đường thôi!”

 

Những vị khách mời khác, hiểu sự tin tưởng mù quáng với cô. Mấy đều ý kiến, lên xe lấy balô của theo cô luôn.

 

Vừa Lâm Vãn Niên và mấy vì nâng xe mà bùn b.ắ.n đầy , lúc cũng chẳng nước sạch để rửa ráy, chỉ thể trong bộ dạng lôi thôi lếch thếch đeo balô tiếp tục tiến lên phía .

 

Theo ý của đạo diễn, men theo con đường bùn nát hơn một tiếng, sự nhắc nhở của tổ chương trình, cả đoàn chính thức rẽ một vùng thảo nguyên, bắt đầu dựa theo bản đồ tìm kiếm căn cứ .

 

Hạ Tầm Song từ đầu tới cuối đều dẫn đường ở phía . Cô cầm tấm bản đồ bất kỳ ký hiệu nào, chỉ cho đại khái một hướng, thỉnh thoảng dừng, mỗi tới một chỗ đều nghiên cứu một lúc, ngẩng đầu vị trí mặt trời, đó tiếp tục lên đường.

 

Thực đây là một con đường tắt, dò xét bằng máy bay lái, đến cả của tổ chương trình cũng từng trực tiếp qua.

 

Cả đoàn đeo hành lý, bước giữa một vùng thảo nguyên mênh m.ô.n.g vô tận, lâu đến cả mắt cũng cảm thấy dễ chịu hơn hẳn.

 

【Là thánh nào nghĩ cái nhiệm vụ dị hợm , khó quá đó!】

 

【Không , cảm giác bọn họ sẽ lạc đường đấy!】

 

【Xin ! Đây là đầu tiên hề ôm chút kỳ vọng nào với chị Song, nghi ngờ chị , mà là nhiệm vụ ch.ó quá.】

 

thấy nhiệm vụ căn bản là thể thành. Nếu Hạ Tầm Song thật sự dẫn thuận lợi tới căn cứ, tháo đầu xuống cho cô đá bóng, tất nhiên là… trừ trường hợp kịch bản.】

 

【Chắc kịch bản ! Nhìn góc của drone thì thấy rõ ràng họ đang khu từng đặt chân tới, bãi cỏ dấu vết giẫm đạp.】

 

“Đi cũng hơn nửa tiếng đó nhỉ! Chị Song… chúng thật sự thể dựa cái thứ mà thuận lợi tới địa điểm ?”

 

Giang Dã thở hồng hộc, chút mệt mỏi.

 

“Anh từng một câu ?”

Hạ Tầm Song nghiêng đầu sang .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-884-885-thao-nguyen-lon-chau-phi-3.html.]

“Là câu gì?”

 

“Đi theo chị Song là thịt ăn! Mấy cứ theo , tin chuẩn cần chỉnh.”

Hạ Tầm Song giơ tay lên định vỗ vỗ vai , kết quả thấy cả bùn, xuống tay , đành thu tay về.

 

【Ha ha ha ha động tác nhỏ của chị Song dễ thương ghê~】

 

cũng theo chị Song ăn thịt hu hu hu~】

 

【Lời vẫn đừng nên quá chắc chắn, lát nữa vả mặt thì đau lắm đó.】

 

【Nhìn bốn “ bùn” khô khốc nhịn tiếng heo luôn ha ha ha】

 

Thật , Giang Dã cũng quá tin cô thật sự thể thuận lợi tìm căn cứ , dù thì cái “bản đồ” cũng quá là vô lý.

 

“Được thôi, dù thì con thuyền cướp bọn cũng lên , lật trong mương thì bọn cũng chấp nhận.”

 

Nghe , khóe miệng Hạ Tầm Song giật mạnh:

“Chậc… chuyện kiểu gì ! Không chút lòng tin nào với ?”

 

Lật thuyền trong mương, nghĩ nhiều ghê.

 

Lâm Vãn Niên cũng xem qua cái gọi là bản đồ đó, lúc còn cùng Hạ Tầm Song bàn luận vài câu. Điều cực kỳ chắc chắn là: bọn họ đúng là đang theo đúng tuyến đường bản đồ, chỉ là những khác cảm nhận mà thôi.

 

“Dám nghi ngờ Song Song nhà bọn , tin đập nát cái đầu ch.ó của ?”

Quý Lâm bảo vệ đến mức quá đáng.

 

Chậc chậc chậc… kìa, kìa, đây chính là cái gọi là “filter em gái ruột” đó.

 

Quý Lâm tên giờ sa đọa thành một thằng cuồng em gái chính hiệu. Ai mà dám Hạ Tầm Song một câu , Giang Dã tin rằng tên thể đuổi theo mười con phố.

 

Quý Lâm thì thôi , đằng còn thêm một Lâm Vãn Niên nữa, hai gộp đúng là pháp lực vô biên.

 

Chọc nổi, chọc nổi~

 

Để giữ mạng, Giang Dã lập tức điều lùi về phía đội hình.

 

Thảo nguyên châu Phi là một vùng xanh mướt vô biên vô tận. Trên thảo nguyên xanh rì còn ít cây cối phát triển , những cây to đến mức mấy nắm tay mới ôm nổi.

 

Phóng tầm mắt xa, còn ít động vật bọn họ kinh động, vội vã bỏ chạy.

 

“Ở đây chắc sẽ sói, hổ sư t.ử gì đó chứ?”

Hồ Tuệ Quân chút bất an , dù đây cô thỉnh thoảng cũng tìm hiểu về thảo nguyên châu Phi qua tivi.

 

Thảm cỏ xanh mướt thì đúng là khiến cảm thấy dễ chịu, nhưng đồng thời cũng ẩn chứa đủ loại sát cơ.

 

Nhỏ thì đến cả một con kiến cũng thể dễ dàng lấy mạng của một trưởng thành.

 

“Cái … khó lắm nha~”

Hạ Tầm Song ngậm một cọng cỏ trong miệng, trông lêu lổng bất cần,

“Mọi bám sát , nhất định đừng để tụt !”

 

“Hả… ở đây hổ, sư t.ử thật ?”

Giang Dã tai thính, thấy cuộc đối thoại của hai liền lập tức từ cuối đội hình lon ton chạy vọt lên.

 

! Anh mấy loài động vật yêu thích thế , cẩn thận chúng một miếng là ăn luôn đó.”

 

Giang Dã: “!!”

 

Không dọa kiểu chứ.

 

Anh nghĩ tới cái thể chất xui xẻo của , cũng thật sự sợ bản sẽ thú dữ để mắt tới. Hổ với sư t.ử gì đó há miệng một cái, “rắc” một phát là thể c.ắ.n gãy cổ luôn.

 

Giang Dã càng nghĩ càng thấy sợ. lúc định vươn tay túm lấy Hạ Tầm Song, thì Quý Lâm lạnh lùng gạt phăng .

 

“Cậu ?”

Giang Dã bất mãn .

 

Quý Lâm trừng mắt với :

“Thằng nhóc , đây chiếm tiện nghi của ai thế hả! Tin tiểu gia đây c.h.ặ.t t.a.y đem cho sói ăn?”

 

Cùng lúc đó, Lâm Vãn Niên cũng bằng ánh mắt chẳng mấy thiện.

 

C.h.ế.t tiệt!!

 

Mấy đúng là bảo vệ chị Song như bảo vệ tròng mắt của , kéo một cái cũng cho kéo.

Loading...