Phía Nhạc Tấn Lâm vang lên tiếng rên khe khẽ,  cũng tỉnh .
 
Mở mắt ,   ,  cũng  .
 
Cách  mấy bước, chúng  cứ  ,  ,  mặt ướt đẫm, nước mắt trong mắt chẳng   rơi từ bao giờ.
 
12
 
Nhạc Tấn Lâm khỏe ,  giữa chỉ huy  đánh một trận.
 
Kẻ địch  ngờ  còn sống trở về,  đánh bất ngờ, liên tiếp thua lui.
 
Chiến sự tạm lắng, Nhạc Tấn Lâm đưa  và Nhạc Hoài cùng trở về kinh nhận thưởng.
 
Khi từ cung về,   muộn.
 
Nhạc Hoài cứ nhất định  khoe với phụ  nó vài chiêu quyền cước, liền bắt đầu tập  ánh trăng.
 
Ta  dáng vẻ hùng hổ đó, bất giác nghĩ đến Nhạc Tấn Lâm, ngẩng đầu lên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt  đang  .
 
Ta ngẩn ngơ, vai bỗng truyền đến  ấm, là bàn tay  đặt  vai .
 
“Dao nương, vất vả cho nàng .”
 
Ta lắc đầu, mỉm  :
 
“Hoài nhi  thể bình phục là  .”
 
Đêm hôm   ngủ, Nhạc Tấn Lâm cố tình tiến  gần . 
 
Ta giả vờ  , thấy  chậm rãi cởi áo, cố ý để lộ từng đường nét cơ bắp tráng kiện  mắt ,  chợt nhớ  điều gì đó.
 
Thì , khi xưa     đang  .
 
“Dao nương,  chỉ nhận định nàng.”
 
Những lời tình  theo  thở nóng hổi lọt  tai, khiến tai  ửng đỏ.
 
Ngày nối ngày trôi qua.
 
Nhạc Tấn Lâm vẫn chinh chiến biên cương, nhưng trong viện ngày càng nhiều vật dụng, chiếc hộp đựng thư cũng đổi ngày càng lớn.
 
Về , Nhạc Tấn Lâm và Nhạc Hoài đều   đến từ phương xa.
 
Bọn họ lo sợ  rời , nhưng cũng ủng hộ  trở về.
 
Chỉ là  ,  chẳng thể  .
 
May mắn , ở thế giới    còn  nhân, khỏi khiến  nhà đau lòng.
 
Những giấc mơ   thành,  sẽ tiếp tục thực hiện ở nơi .
 
Ta định mở một y viện.
 
Biết  sẽ  , Nhạc Hoài rúc  lòng . 
 
Một làn ẩm ướt truyền tới, nó .
 
Nhạc Tấn Lâm thường xuyên xa nhà, thời gian Nhạc Hoài bên  còn nhiều hơn.
 
Thế nên tình cảm giữa  và nó ngày càng sâu.
 
Đứa nhỏ cũng hiểu chuyện, học hành và võ nghệ chẳng cần  thúc giục, chỉ cần  đưa sách, nó  thể tự học.
 
Tham dự yến tiệc, thường  phu nhân khen ngợi.
 
Ta bỗng hiểu tâm trạng của những bậc phụ mẫu thích khoe con.
 
Bởi  cũng hận  thể lúc nào cũng treo tên Nhạc Hoài  môi.
 
Năm mười sáu tuổi, Nhạc Hoài kiên quyết  đến chỗ phụ  nó.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sinh-vien-tam-ly-hoc-xuyen-thanh-ke-that-tuong-quan/9.html.]
Ta  ngăn cản, mà cùng nó .
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Những năm qua, y viện của   ăn phát đạt.
 
Cũng đến lúc mở phân viện trong quân khu.
 
Khi gặp   và Nhạc Hoài, Nhạc Tấn Lâm rõ ràng sững sờ.
 
Người nam nhân cứng cỏi  thể chống trời sập  ôm chặt chúng ,  òa.
 
Khuôn mặt xưa nay luôn nghiêm nghị,  đầu tiên  đến thảm thiết như .
 
Nhạc Hoài  quân doanh.
 
Y viện quân khu của  cũng đúng hẹn khai trương.
 
Ta tận mắt thấy núi xương biển m.á.u  từng thấy, vô  t.h.i t.h.ể  đưa về, cũng vô  t.h.i t.h.ể  bỏ  nơi chiến trường.
 
Ta  quen với sinh ly tử biệt, âm dương cách trở, nhưng mỗi  vẫn  cầm  nước mắt.
 
Y viện của , cứu   thật quá ít.
 
Về , Nhạc Hoài  cho  , năm  nó  dám    chuyện   với Lưu Thục, chính vì nó cảm giác  khác biệt.
 
Nó đoán đúng.
 
Ta  kịp quen sự tàn khốc của cổ đại,   đối diện chiến tranh khốc liệt.
 
Ngày đầu y viện quân khu mở cửa, trở về  nôn thốc tháo.
 
Đêm đó, Nhạc Tấn Lâm ôm , vòng tay ấm áp, cảm giác an  tuyệt đối.
 
Nghỉ một ngày,  vẫn  .
 
Dù , cứu  mới là quan trọng.
 
Về , Nhạc Hoài thành một tiểu tướng quân hăng hái.
 
Không ít  trêu,  gả con gái trong nhà cho nó.
 
Nhạc Hoài đỏ mặt.
 
Bà mối ,   hỏi viện trưởng bệnh viện phía Tây, đó là mẫu  của nó.
 
Khi ,   trao một túi tiền cho hai tỷ   mất phụ mẫu.
 
“Nếu đồng ý, hãy đến Học đường Hy Vọng, học y, học văn, học võ đều .”
 
Đó là trường  lập, bên trong còn  cả lớp giáo dục tâm lý.
 
“Cảm ơn viện trưởng Chu.”
 
Hai tỷ  cúi  cảm tạ .
 
Mặt trời lặn phía Tây, hai bóng  dìu   xa dần.
 
Ta  bóng  đất, từ một thành hai, hai thành ba.
 
“Phụ , mẫu , chúng  về nhà thôi.”
 
Nhạc Hoài  dựa dẫm  ,   Nhạc Tấn Lâm gạt ,  nhịn  lẩm bẩm một câu “keo kiệt”.
 
Ta   bọn họ đùa.
 
Rồi cả nhà cùng trở về.
 
Bóng lưng  lưng  kéo dài thật dài.
 
  đổi, là luôn ở bên .
 
- Hoàn văn -