hoảng loạn  lên. Một chiếc trực thăng với cánh quạt  tít đang đáp xuống bãi đất trống. Kỳ Ôn Kiều bước   đôi giày cao gót tám phân, phía  là ba vệ sĩ, khí thế áp đảo. Cô  lạnh lùng liếc  ,  giật mạnh  kéo về phía  . Sau đó, đôi mắt như d.a.o lia qua  ba .
 
"Lão Tống ," chú hai  sợ đến chân run lẩy bẩy, "ông cũng   rõ là đắc tội với nhiều   tiền thế ..."
 
Ba  vẫn cố vớt vát chút tự tôn: "Tao... tao chỉ  đưa con gái về thôi mà! Mày là cái thá gì mà dám quản tao chứ?"
 
Bốp!
 
Một cái tát giáng thẳng  mặt ba . Giọng Kỳ Ôn Kiều lạnh buốt như băng: " là cái gì á?  là ông nội nhà ông đấy! Mẹ kiếp, khó khăn lắm mới  một con nhỏ nhà quê đến trường, bà đây cuối cùng cũng   để khoe của! Vậy mà ông dám bắt nó về! Nó mà  ,  khoe của cho ai xem nữa?"
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen
 
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, bất cứ ai trong lớp mua  món đồ xa xỉ nào đều sẽ tìm  đầu tiên để khoe.
 
Một nhóm vệ sĩ xông lên đ.ấ.m đá ba  tới tấp. Kỳ Ôn Kiều kéo  lên trực thăng, giọng dịu dàng an ủi: "Biết cái xe van  chạy chậm ,   bảo tài xế lái xe đuổi theo , chỉ vì chờ xin cấp phép bay mà trễ mất cả tiếng. Yên tâm ,  bọn  ở đây . Cậu chỉ cần yên tâm  bài tập, mấy chuyện còn  cứ giao cho bọn  lo."
 
 dụi dụi mắt, gật đầu lia lịa.
 
Tối đó,    về căn gác xếp nhỏ ở Thượng Hải, cặm cụi  năm bài tập  thuê. Hôm ,  đến trường từ  sớm. Tiết học đầu tiên,  lấy hết dũng khí,   lớp cúi đầu thật sâu: "Cảm ơn    cho tớ cơ hội  tiếp tục  học."
 
Âm thanh ồn ào bỗng im bặt.  lùi về chỗ , còn đang lúng túng thì các bạn bắt đầu  lượt ném đồ  thùng rác phía  . Toàn là những chiếc túi hiệu  qua sử dụng. Có  còn lười  dậy, trực tiếp lấy quần áo cũ ném về phía .
 
Một cái áo choàng bay thẳng lên đầu .  gỡ , thấy logo thương hiệu lớn nổi bật, dù là đồ cũ, giá trị cũng lên tới vài ngàn.  lập tức gấp gọn từng món, nhét cẩn thận  chiếc bao tải đặt  chân.
 
Mắt  sáng rỡ, lặng lẽ dịch  sang bên một chút, để thùng rác lộ    cho dễ... vứt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/so-tay-sinh-ton-cua-nu-sinh-ngheo-giua-truong-quy-toc/chuong-4.html.]
 
Tan học,  lập tức mở bao tải, cẩn thận nhặt từng món. Túi xách của LV và Prada, quần áo Armani, nước hoa Gucci còn nguyên seal. Từng món   gấp gọn xếp ngay ngắn. Chiến lợi phẩm hôm nay đầy ắp.
 
 gắng sức đeo bao tải to tướng lên lưng,   đầu  thì phát hiện Kỳ Ôn Kiều đang cùng hai cô bạn    bằng ánh mắt khinh bỉ. Cô  mất kiên nhẫn phẩy tay: "Lôi con nhỏ  lên xe cho !"
 
 giật  hoảng hốt, hai tay bám chặt lấy khung cửa xe: "Tiểu thư, xin giơ cao đ.á.n.h khẽ! Mấy cái thùng rác trong trường tớ còn  kịp lục nữa mà!"
 
Kỳ Ôn Kiều lật mắt,  lệnh đẩy  cùng bao tải đồ  trong chiếc xe sang trọng. Vài phút , xe dừng   khu chung cư ven sông, nơi nổi tiếng dành cho giới siêu giàu.
 
"Tiểu thư Kỳ,  tới đây  gì  ạ?"  cẩn thận hỏi.
Cô  ném cho  một chùm chìa khóa. "702. Sau  đây là nhà mới của . Tối nay dọn đồ qua . Từ mai khỏi  chạy qua chạy , tiết kiệm thời gian thì   nhiều bài tập hơn. Hai đứa bạn của  hai hôm nay  giành  suất thuê, tối nay   bài tập cho tụi nó luôn nhé."
 
"Căn ... đắt lắm. Tớ  thể để  tốn kém vì tớ như  ."
Cô  phất tay hào sảng: "Không , cả tòa nhà  là của nhà ."
 
  dọn  nhà mới thành công. Không chỉ nhận 10 đơn bài tập mỗi ngày,  còn tình nguyện nhận hết các việc vặt trong lớp.
"Lớp trưởng,  lấy hộ tớ cái bưu phẩm nhé. Đây là tiền tip 100."
"Lớp trưởng, quản gia nhà tớ  đem bữa trưa đến. Mấy loại hải sản nhập khẩu   phát ngán,  ăn  nhé."
"Tống Giao, tớ bỏ quên đồ ở ký túc xá. Cậu  lấy giúp tớ, 300 tiền công."
 
 gật đầu như gà mổ thóc. Ngoài , tất cả những món đồ hiệu họ  cần nữa đều  ném cho .  liền đem đăng bán  mấy trang đồ cũ để kiếm lời.
 
Để chuẩn  cho đại học,  vẫn đang sống từng ngày theo kế hoạch. Chỉ là mỗi  rời cổng trường,  luôn  cảm giác ai đó đang  chằm chằm  lưng , một ánh  đầy giận dữ.