Quách Thái mặt đầy oán hận. Sờ bụng  tiếp: "Thầy bói   mệnh vốn  con trai, nhưng  đó thì  động chạm..."
 
Nói đến đây, ánh mắt bà  khẽ động, chỉ lạnh lùng : "Cô   thì ,   ,  sẽ bảo Tư Mã Ngự đập phá hương đường nhà cô, tìm nhà khác , hoặc là sang Thái Lan tìm  nghĩ cách. Hương đường của cô,    đập phá một  , cũng chẳng  chuyện gì."
 
Những    ,   tin thì  ép   những chuyện  thể. Nói tin thì  dám đập phá hương đường. 
 
Bà  đến đây, sinh  con trai, sẽ chỉ  thai  vốn dĩ là con trai, mệnh  con trai, đến đây chỉ là để cầu an!
 
Không sinh , thì là hương đường của   !
 
Bà  mệnh  con trai  ,      nữa. Phá tướng ,  thứ đều trở thành biến .
 
Nhìn Quách Trân đang hôn mê trong lòng, vẫn còn đau đớn mà co giật từng hồi.
  khổ một tiếng: "Bà chuẩn  , tối nay sẽ ."
 
"Thật sự   ?" Quách Thái lập tức mặt mày hớn hở,  với : "Làm xong , khi nào  thể xác định ? Để   xét nghiệm máu, nhỡ  cô  ,  còn tìm cách khác, tránh để cô  hỏng việc của ."
 
Đây là   cho vạn sự  sai sót chút nào ?
 
Cũng , tình hình của Quách gia như , Quách Thái dù   sinh con trai, cũng  nhanh chóng thôi. Tránh việc sinh ,   kịp gặp mặt Quách lão gia tử.
 
Phép Cầu Con Tàn Khốc  bế cô bé đặt lên bàn thờ, trầm giọng  với Quách Thái: "Nếu châm kim  sọ cầu con  vô dụng,   một cách đảm bảo 100% bà sẽ sinh thai nam,   bà  dám  ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/son-quy/5.html.]
"Cái gì?" Quách Thái  xong hai mắt sáng rực.
 
"Lấy ba đời cốt huyết  đàn."  rút  một nén hương, đưa cho Quách Thái: "Bà thắp hương cho tiên gia, tối nay đến mộ tổ nhà họ Quách, đào mộ hai vị tiền bối nhà họ Quách lên, lấy xương cốt còn sót , nghiền nát thành tro. Sau đó lấy m.á.u và t.i.n.h d.ị.c.h của Quách lão gia tử, cùng với m.á.u của bà, mỗi thứ một chén." 
 
 từ ngăn kéo bàn rút  một cái chén ngọc đưa đến  mặt Quách Thái, tay vỗ vỗ lên Quách Trân đang đau đến mức mí mắt  ngừng giật: "Rồi dùng huyết nhục của con bé  bùn, trộn lẫn với tro cốt, ba chén tinh huyết chế thành một cái bình bùn ,  cần nung khô, cứ đặt ở đầu giường, đặt một chén nước sạch cúng. Sáng tối mỗi  nhỏ một giọt m.á.u ngón tay giữa  nước,  quá ba ngày, khi bình bùn khô thì thai nữ sẽ hóa thành thai nam."
 
Quách Thái ban đầu  đến chuyện đào mộ tổ, trong mắt hiện lên sự chùn bước, vẻ mặt âm trầm bất định, cứ  chằm chằm  chén ngọc mà  đưa tay .
 
Thế nhưng khi  đến chỉ ba ngày là  thể hóa thành thai nam, hai mắt bà  lập tức sáng bừng: "Chắc chắn ?"
 
"Nếu  , bà cứ bảo Tư Mã Ngự đập phá hương đường, bà nội  còn    đánh cho đầu rơi m.á.u chảy  viện đó,   cũng  mà."  đặt chén ngọc lên bàn thờ. Tự  lấy một nén hương, thắp lên  bài vị của Hồ Vân Sơn.
 
Sắc mặt Quách Thái lúc  lúc tối, cuối cùng vẫn đột ngột vươn tay, nắm chặt chén ngọc trong tay: "Vậy  ở ? Nếu đào mộ tổ nhà họ Quách, ông  mà ..."
 
Từ đầu đến cuối, bà   hề liếc  Quách Trân – đứa con gái ruột của  lấy một cái. 
 
  lạnh một tiếng: "Cho dù Quách Đổng  bà đào mộ tổ, nhưng trong bụng bà đang mang con trai của ông , ông  còn  gì  bà nữa? Trong bình cốt huyết đó,  tinh huyết ba đời của gia đình bà, ông  cũng  cùng cúng bái, coi như  ràng buộc với  , ông  còn  gì  bà nữa?"
 
Tính toán của Quách Thái. Hơn nữa, với bản lĩnh của Quách Thái, việc đào mộ tổ tiên, chắc chắn sẽ  cách  cho thần   quỷ   chứ?
 
Bà  phẫu thuật thẩm mỹ để gả  hào môn,   dẫn dụ Tư Mã Ngự, mượn tay   phép "nuốt chửng" để dò đường, đập phá hương đường,   thương bà nội . Chẳng lẽ bà    chút bản lĩnh nào ?
 
"Tự  thì chắc chắn  do bà tự tay  thôi,  việc đều tâm thành tắc linh.  sẽ dạy bà một đoạn chú ngữ, bà    niệm, thỉnh cầu cha  Quách Đổng phù hộ. Dù  Quách gia nhân đinh hưng vượng cũng là điều họ  thấy mà. Ba đời cốt huyết dung hợp,  là Thiên Địa Nhân tam hòa."