rút  một tờ giấy, nhanh chóng  xuống chú ngữ. Vỗ vỗ  Quách Trân  bàn thờ: "Con bé là vật liệu chính yếu, tối nay  để  đây,  cần dùng địa khí để dưỡng nó. Tối mai, khi các vật liệu  chuẩn  đầy đủ,  sẽ thỉnh hồ tiên tống tử tại chỗ."
 
Quách Thái nghiến răng gật đầu, nắm chặt chén ngọc trong tay,    bỏ .
Từ đầu đến cuối, bà   hề liếc  Quách Trân thêm một  nào.
 
Điều bà  lo lắng chỉ là  khi đào mộ tổ tiên, Quách lão gia tử sẽ tức giận,    quan tâm đến sống c.h.ế.t của đứa con gái ruột .
 
Nhìn Quách Trân đang đau đớn vì cái đầu mà co giật  bàn thờ,  rút  mê hương,  cô bé ngất lịm   đầu  Hồ Vân Sơn: "Tìm Bạch nhị gia, giúp con bé lấy kim trong đầu  . Tiện thể bảo lão Minh, giúp  một  nộm giống y đúc,  thật như thật  nhé."
 
Dù  cũng  thể thật sự biến một đứa trẻ thành một bình bùn từ m.á.u thịt .
 
"Mẹ con bé đúng là độc ác thật, vì vinh hoa phú quý mà con cái cũng chỉ là công cụ." Hồ Vân Sơn liếc  Quách Trân với vẻ đồng cảm.
 
Ạm   khẽ  với : " em bảo bà   đào mộ tổ của Quách Minh Thánh, thì  quá đáng  đó, hai ông bà   c.h.ế.t mấy chục năm , còn  chịu tai ương  nữa."
 
"Một đứa trẻ khỏe mạnh, thường xuyên đau đầu,  còn trở nên ngây dại, Quách Minh Thánh sẽ   nguyên nhân là gì ? Hắn  chẳng qua cũng chỉ  cho   thấy rằng   già  nhưng phong độ vẫn còn, vẫn  thể sinh  con trai! Chẳng coi con gái  gì!" 
 
 khinh thường hừ một tiếng.  bế Quách Trân  về phía sân : "Mộ tổ nhà   cũng là di dời  , hai ông bà già đó bản chất vốn chẳng    lành gì, hưởng phúc địa linh, chỉ lo con cháu hưng vượng, cháu gái sống trong đau khổ mà họ  màng, cũng nên để họ chịu chút khổ nạn ."
 
Nếu   màng, thì nên để họ gánh quả báo. Hồ Vân Sơn   theo: "Bạch nhị gia ẩn cư,  màng thế sự, ngay cả lông nhím cũng  tìm thấy, e rằng  mời . Lão Minh thì em   đó,   gì thì , sẽ   theo ý em ."
 
"Anh chắc chắn   mà, coi như  nợ họ một ân tình."  đặt Quách Trân  lòng Hồ Vân Sơn.
 
Anh   khẽ: "Là  nợ họ ân tình chứ, họ nào dám sai bảo em."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/son-quy/6.html.]
 đành   nịnh nọt: "Chúng  là một mà,   còn khách sáo thế."
 
Hồ Vân Sơn liếc mắt  , ánh mắt lóe lên: "Phải đó,   khách sáo ?"
 
Trong lòng  thầm kêu  . Quả nhiên đêm đó, con cáo Hồ Vân Sơn  chuyên chiếm tiện nghi chứ  chịu thiệt, hết   đến  khác siết chặt eo : "Là em   khách sáo, là một mà, ừm?"
 
   mà   nước mắt, ngay cả giọng cũng khản đặc  kêu nổi nữa. Cuối cùng, chiếc giường cũ    sửa chữa  , kêu "kẽo kẹt"  chịu nổi sức nặng,  "rầm" một tiếng, tan tành.
 
Tưởng rằng, cứ thế  thể thoát .
  còn  chạm đất,   chiếc đuôi hồ ly nóng bỏng cuốn lấy, đặt lên chiếc ghế bên cạnh… Vẫn còn văng vẳng tiếng Hồ Vân Sơn thỏa mãn: "Thế  cũng ,  đổi một chút...."
 
Quách Thái  việc nhanh chóng đến  ngờ. Chiều hôm ,   tỉnh dậy    báo tin,  thứ  chuẩn  đầy đủ.
 
Trong lúc  đang thu dọn đồ đạc, phát hiện trong ngăn kéo bàn thiếu mất mấy nén hương. Những nén hương  đều  chế tác đặc biệt, mỗi loại  tác dụng khác .
 
"Tư Mã Ngự lấy  ." Hồ Vân Sơn  một bên ,  khẽ: "Lòng   đáy, rắn nuốt voi. Lòng tham của những kẻ  chiếu bạc , hận  thể nuốt chửng cả trời."
 
Thắng , thì  thắng mãi. Cái phép "nuốt chửng"   đến ,     thể nhịn .
 
 thu dọn đồ đạc, bế Quách Trân,  cùng lên chiếc xe do Quách Thái phái đến.
Bà  chọn một nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô, xương cốt của cha  Quách Minh Thánh  đặt ở đó, còn  ba chai thủy tinh, đang đựng m.á.u và t.i.n.h d.ị.c.h  cần.
 
Bên cạnh còn  một chiếc máy xay thịt cỡ lớn, rõ ràng là  cố ý mang đến.
Bà  quả thật  độc ác, ngay cả thứ  cũng chuẩn  sẵn sàng.