Thế là, chỉ trong một đêm, tin đồn đổi chiều, Thẩm Giai Uyển trở thành kẻ tâm cơ, lẳng lơ, một bên quyến rũ Lâm Thanh Ngộ, một bên tình tứ với Hàn Nhất Trì.
 
Hiệu quả thật đáng kinh ngạc,  vì quan tâm đến chuyện hai nữ nhân đánh ghen, thiên hạ  thích thú với tin đồn tình ái tay ba hơn.
 
Cuối cùng, nàng  cũng  chịu nổi nữa, tìm đến , giọng điệu thành khẩn: "Xin ,  thừa nhận    đối thủ của ngươi. Vậy nên, ngươi  thể tha cho   ?"
 
Ta nhướn mày,  thấy ánh mắt thâm độc lóe lên trong đáy mắt nàng. Nàng  cũng  co  duỗi  đấy, tiếc rằng  sẽ  ngã cùng một cái hố hai .
 
"À,   tha cho ngươi ? Thật   đơn giản..."
 
"Ngươi c.h.ế.t !" nàng   trợn trừng mắt, run rẩy vì tức giận.
 
 cuối cùng nàng vẫn  dám động thủ, vì nàng  rằng nếu dám  gì , nàng sẽ  hứng chịu sự trả thù tàn khốc hơn.
 
Cho dù nàng  là nữ chính xuyên   chăng nữa, cũng  thể  gì . Chậc, đúng là cậy thế h.i.ế.p  thật sảng khoái.
 
"Mẹ kiếp, Lâm Phiên Nguyệt, ngươi đừng quá kiêu ngạo! Thỏ cùng đường cũng cắn  đấy!" 
 
Thẩm Giai Uyển cuối cùng cũng  nhịn , lộ  bộ mặt thật. Khuôn mặt vô tội đáng thương biến thành dữ tợn, nàng gào lên với : "Quyền thế,  nhất định sẽ  ! Cứ để ngươi đắc ý thêm một thời gian, đến lúc đó,  sẽ khiến ngươi quỳ xuống  lóc cầu xin !"
 
Thẩm Giai Uyển trừng trừng  , ánh mắt đầy oán độc và thâm hiểm. Ta lười biếng xoay xoay chiếc nhẫn ngọc,  lệnh: "Tiểu Lê,  với nhà bếp nhỏ, tối nay   ăn thịt thỏ xào cay tê, đùi thỏ nướng than."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-danh-bai-nu-chinh-xuyen-khong-muu-mo/7.html.]
 
Tiện tay tặng cho Thẩm Giai Uyển một cái tát,  thản nhiên  lưng rời , để  cho nàng một câu: "Ồ,  bổn tiểu thư chúc ngươi thành công."
 
Hai tháng  đó, Thẩm Giai Uyển luôn tìm cách tránh mặt . Ta  nàng đang âm thầm tích lũy sức mạnh, chuẩn  tỏa sáng trong tiệc mừng thọ của Thái hậu.
 
Tiên Hoàng năm xưa trúng tên độc khi  chinh, cố gắng chống chọi hai tháng  vẫn  qua khỏi, Đó luôn là nỗi đau khôn nguôi trong lòng Thái hậu.
 
Kiếp , Thẩm Giai Uyển   cả yến tiệc chấn động với câu  "Tráng chí cơ xan hồ lỗ nhục, tiếu đàm khát ẩm hung nô huyết",  chỉ nhận  sự yêu mến, che chở của Thái hậu, mà còn nhận  sự kính phục của  .
 
Ai nấy đều ca ngợi nàng, quả  hổ danh là hổ nữ tướng môn. Dù   mệnh danh là  nhất tài nữ kinh thành, nhưng cũng  thừa nhận rằng, khúc đàn của   bài từ bất hủ , quả thực quá đỗi tầm thường.
 
Lúc đó,  thất vọng đến thế, mà Hàn Nhất Trì  chẳng hề đoái hoài. Đôi mắt đào hoa thâm tình của  chỉ hướng về Thẩm Giai Uyển, vẻ mặt tràn ngập sự kích động và tự hào.
 
Sự nổi bật của Thẩm Giai Uyển, dường như là niềm vinh quang to lớn đối với .
 
Chỉ là, khi   chẳng khác nào một kẻ ngốc, chìm đắm trong tình cảm và những lời đường mật của ,    nhận  tình ý  dành cho Thẩm Giai Uyển.
 
Còn một tháng nữa là đến ngày mừng thọ Thái hậu. Ta cũng  buồn so đo với Thẩm Giai Uyển mấy chuyện nhỏ nhặt nữa, mà bí mật đến một trấn nhỏ ngoài biên ải.
 
Chẳng tốn mấy công sức,  của    ngóng  một chuyện lạ. Nghe , nửa tháng , Tiêu Phàm, con trai ngốc của một  đồ tể ở đầu thôn,  may ngã từ  cây xuống. Sau khi tỉnh , tính cách của    đổi  .
 
Hắn   đổi   bộ dạng ngây ngô dại khờ thường ngày, trở nên hoạt bát và tràn đầy sức sống. Không chỉ cử chỉ trở nên phóng khoáng,  còn   một bài tuyệt cú nghìn năm dù    chẳng  chữ.