Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 169
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:08
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mời Quý độc giả bên để tiếp tục bộ chương truyện!
Tưởng Nguyễn cùng Lộ Châu dùng xong ngọ thiện với Thái hậu. Ý Đức Thái hậu lúc đang nghỉ ngơi. Tưởng Nguyễn đến thư phòng tìm vài cuốn sách để xem. Lộ Châu cất tiếng hỏi. “Tiểu thư mấy ngày nay vì đến thăm Tướng quân?”
Lộ Châu cũng vô cùng hiếu kỳ. Tính tình Tưởng Nguyễn ngày thường tuy lạnh lùng, nhưng lễ nghi bên ngoài luôn chu , để khác bắt bẻ bàn tán. Đối với ngoài còn như , huống hồ chi là với tổ phụ tổ mẫu của . Năm đó khi xảy nạn lụt, Tưởng Nguyễn dùng lương thực tự mua để Triệu gia ngăn ngừa tai ương. Lộ Châu cũng thấy, Tưởng Nguyễn hề vô tình với Triệu gia. tại hôm nay nàng lạnh nhạt đến mức , ngay cả hạ nhân như bọn cũng thể nào thấu hiểu.
Tưởng Nguyễn lắc đầu, nhưng trong lòng sáng tựa như gương. Nàng hiểu rõ, nếu cứ tiếp tục gắn kết quá mức với Triệu gia (phe phái của Tuyên Ly), e rằng trong mắt Hoàng đế, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ xem là cấu kết với Bát hoàng tử. Vị Cửu ngũ chí tôn , bề ngoài vẻ sủng ái Tuyên Ly, song thực chất liệu rõ chuyện. Bằng , kiếp Tuyên Ly cũng sẽ đến mức cực chẳng mà sinh lòng phản trắc, hạ độc lão Hoàng đế. Bây giờ, quan hệ của nàng và Triệu gia càng rạch ròi, thì càng an . Nếu thật sự quá cận, khó tránh khỏi sẽ khiến Hoàng đế sinh nghi đoán. Quân tâm khó dò, ai sẽ mang đến tai họa gì cho Triệu gia.
Quan trọng hơn chính là, nàng càng lạnh nhạt với Triệu gia, những kẻ thông qua nàng để động tới phủ Tướng quân mới kiêng dè.
Những tâm tư nàng thể thổ lộ với bên cạnh, chỉ thể chôn chặt trong lòng. Vừa mới rẽ qua hành lang, liền thấy một nam tử bước từ chính điện. Y phục của nam tử trong cung quả thực vô cùng bắt mắt. Y vận chiếc áo bào xanh biếc, đai lưng màu tím đậm thêu hoa văn kim sắc, rực rỡ kim quang lấp lánh, nhưng nếu chỉ thì cũng chẳng đáng . Mùi son phấn kẻ nồng nặc đến mức xa cũng thể ngửi thấy. Nhìn kỹ , nam tử treo đến mười chiếc túi thơm, thêu thùa xanh đỏ lòe loẹt, là vật bất ly của nữ tử.
Nam tử ngẩng đầu, lộ một khuôn mặt mấy phần giống với Tuyên Ly, dung mạo cũng đến nỗi tệ, chỉ là vành mắt thâm quầng một mảng lớn, hiển nhiên là phong lưu quá độ. Hắn thấy Tưởng Nguyễn cũng sững sờ, dừng bước .
Tưởng Nguyễn hôm nay mặc một bộ xiêm y thêu hoa màu phấn hồng, vì ở trong cung mặt Thái hậu, Dương cô cô trang điểm theo kiểu mai hoa đang thịnh hành trong cung. Điều càng nổi bật dung nhan tuyệt sắc cùng tư thái động lòng của nàng. Nam tử , hai mắt liền như dính chặt lên Tưởng Nguyễn, chút kiêng nể săm soi nàng từ xuống .
Lộ Châu giận đến mức phổi sắp nổ tung, chút nghĩ ngợi liền chắn mặt Tưởng Nguyễn, quát lớn: “Làm càn! Dám vô lễ với Quận chúa!”
Phạm Khắc Hiếu
Ánh mắt của nam tử rơi Lộ Châu. Thật Lộ Châu cũng là một thiếu nữ thanh tú khả ái, ngày thường chuyện cũng vô cùng đáng yêu, nhưng tiếc là dung mạo của Tưởng Nguyễn quá nổi bật. Nam tử lướt qua Lộ Châu, dán mắt Tưởng Nguyễn rời, giọng điệu cợt nhả: “Quận chúa? Không là vị Quận chúa nào đây?”
Nam tử Tưởng Nguyễn cũng xa lạ gì. Ở kiếp lúc nàng còn trong cung, nàng từng gặp vài . Năm xưa Hạ Kiều Kiều hại nàng, cố ý để cho thấy dung mạo của nàng, đó liền tay khinh bạc nàng ở trong hoa viên, may mắn Tuyên Ly kịp thời chạy tới. về , nam tử chỉ cần cơ hội tiến cung, liền nắm chắc thời cơ tới quấy rầy nàng. Hắn chính là vị hoàng tử phế nhân trong miệng thiên hạ, Tam hoàng tử Tuyên Du.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-169.html.]
Nếu như trừ hai cực kỳ sức cạnh tranh là Ngũ hoàng tử Tuyên Hoa cùng Bát hoàng tử Tuyên Ly, thì chỉ còn Thái tử bất tài và Tuyên Lãng vô năng. Mà Tam hoàng tử là một ngoại lệ. Mẫu mất sớm, nuôi dưỡng danh nghĩa của một phi tử khác, nhưng tính tình hết sức ngỗ ngược, qua tuổi mười tám liền rời cung lập phủ, danh tiếng ăn chơi trác táng vang khắp thiên hạ. Hắn thích nhất là mỹ sắc, trong phủ đến mười tám tiểu , mà còn lập phi. Tuyên Du mặc dù thích mỹ sắc, nhưng chuyện khác ngược gây chuyện gì quá phận, Hoàng đế mắt thấy thì tâm cũng bận, liền hạ lệnh cho việc quan trọng thì tiến cung. Kể từ đó, cơ hội Tuyên Du xuất hiện trong cung cũng ít đến đáng thương.
Ở kiếp , lâu đó Tuyên Du liền đính hôn với Lâm Tự Hương, do đích Trần Quý Phi chỉ hôn. Lâm Tự Hương tính cách cương liệt như , phủ Tuyên Du tất nhiên là chẳng hề ngày tháng an . Nàng mỗi ngày đều tiểu xa lánh, cuối cùng hài tử chẳng may sẩy mất, còn một ái của Tuyên Du bôi nhọ. Trong lòng Lâm Tự Hương thể nuốt trôi mối hận , nàng tính cách cương liệt liền dùng một con d.a.o găm quyết tâm đồng quy vu tận với tiểu .
Chuyện gây chấn động dư luận, Hoàng đế giận dữ, Lâm Trường Sử gõ trống đăng văn kêu oan, nhưng đây đều là chuyện ở hậu trạch, Tuyên Du nhiều nhất cũng chỉ phán tội quản gia nghiêm. Ngoài phạt bổng lộc thì cũng chịu trừng phạt gì nặng, vẫn ăn chơi đàng điếm mỗi ngày như cũ. Từ đến nay quan tâm đến thanh danh, mặc kệ bách tính thế nào thì vẫn theo ý như . Lâm Trường Sử uất hận thôi, lâu đó cũng ngã bệnh qua đời, Lâm phu nhân cũng dùng một mảnh lụa trắng tuẫn tiết theo chồng. Một Lâm gia cả đời giữ khí tiết thanh lưu, cứ như lụi bại.
Hôm nay kẻ nữa xuất hiện ở mặt Tưởng Nguyễn, cái khác, ánh mắt giống như vũng bùn dơ bẩn, vô cùng buồn nôn.
Tuyên Du tỉ mỉ quan sát vị thiếu nữ mắt. Hắn vốn dĩ nếm trải nhiều hoa thơm cỏ lạ chốn nhân gian, nhưng đây là đầu tiên chiêm ngưỡng một dung nhan khuynh thành đến . Dung mạo nàng vốn thoát tục, còn mang khí chất thanh cao, tôn quý lạ thường, trực tiếp khiến lòng dấy lên một trận ngứa ngáy khó nhịn. Hôm nay tiến cung là để thương lượng chuyện hôn sự với Trần Quý phi. Mẹ đẻ Tuyên Du mất sớm, Hoàng hậu cực kỳ chán ghét . Trần Quý phi tuy là một mỹ nhân nhưng đáng tiếc chỉ thể mà thể chạm tới, thủ đoạn nàng quá tàn độc. Nàng gả đích nữ Lâm Tự Hương của Lâm Trường Sử cho phi.
Tuyên Du chẳng hề ưa thích Lâm Tự Hương, một nữ nhân tính tình cứng nhắc như khúc gỗ, ăn vô vị, quả thực là vô cùng khó tiếp cận. Tính tình nàng cũng hề mềm mại, nhưng đối với mà , chính thê chẳng qua chỉ là vật trưng bày, chuyện cũng quá để tâm. Không ngờ tới trong cung vẫn còn một giai nhân tuyệt sắc đến . Vừa cung nữ nhắc đến, hình như là Quận chúa gì đó thì ?
Tưởng Nguyễn thản nhiên cất lời: "Tam điện hạ."
"Ngươi ?" Tuyên Du chút thụ sủng nhược kinh, vị giai nhân mà danh tính , nhưng cố gắng suy nghĩ cũng nhớ từng gặp nàng ở nơi nào.
"Tam điện hạ đại danh đỉnh đỉnh, Đại Cẩm triều há ai dám đến ." Nụ khóe môi Tưởng Nguyễn mang đầy vẻ châm biếm. "Chẳng qua bản Quận chúa tiến cung lâu như , vẫn là đầu tiên diện kiến Tam điện hạ."
Tuyên Du từ đến nay đều rộng lượng đối với mỹ nhân, căn bản sẽ trách đến sự châm chọc trong lời của Tưởng Nguyễn. Hắn chỉ híp mắt , nàng : "Xin hỏi, quý tính của cô nương là gì?"
Lộ Châu sớm giận tím mặt, phẫn nộ lên tiếng: "Tam điện hạ xin giữ chút tự trọng. Vị là Hoằng An Quận chúa do chính Thái hậu phong." Nàng là hạ nhân, đối phương dù phóng đãng, đến cùng vẫn là Hoàng tử, thể đuổi như đối với tên sắc lang tầm thường. Lòng Lộ Châu sợ hãi nóng vội. Tuyên Du bừng tỉnh đại ngộ: "Thì là Tưởng Đại tiểu thư."