Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:15
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mời quý độc giả xem tiếp nội dung bên để bộ chương truyện!
Mỗi ngày trong cung trôi qua vô cùng nhàn nhã, Ý Đức Thái hậu chỗ dựa vững chắc, thái giám và cung nữ trong cung thấy Tưởng Nguyễn càng thêm cung kính, lễ độ.
Cũng một vài phi tần thỉnh thoảng cố tỏ vẻ thiết với Tưởng Nguyễn, chẳng qua cũng chỉ là lấy lòng Ý Đức Thái hậu. thái độ của Tưởng Nguyễn đối với các nàng vẫn ôn hòa như thường lệ, tuy trang nhã nhưng hề nhiệt tình. Sau nhiều lui tới như , lòng của các phi tần cũng trở nên nguội lạnh, dứt khoát còn tìm đến Tưởng Nguyễn nữa.
Lộ Châu ngạc nhiên : “Tiểu thư, Vương Mỹ nhân xem là hiền lành dễ cận. Tại hôm qua tiểu thư lạnh nhạt như ?”
“Nàng chẳng qua cũng chỉ là điều mong cầu mà thôi, nếu như dây , chỉ sợ sẽ thêm phiền phức.” Tưởng Nguyễn đáp.
Lộ Châu liền thè lưỡi, dám lên tiếng nữa. Trên thực tế, Tưởng Nguyễn nhớ rõ, Vương Mỹ nhân ở kiếp là kẻ quen dẫm lên khác để leo lên địa vị cao hơn, bên ngoài còn vẻ tỷ thiết với nàng, nhưng lưng cùng Hạ Kiều Kiều chung một chiến tuyến. Không chỉ Vương Mỹ nhân, trong chốn tam cung lục viện của Hoàng đế, gì ai đơn thuần chứ? Nếu là thật sự đơn thuần, chẳng qua sớm muộn cũng sẽ trở thành một nắm đất vàng mồ mà thôi.
Đang thưởng , thì Ý Đức Thái hậu tới. Nhìn thấy Tưởng Nguyễn, bà ôn tồn : “Phụ con đưa bái tới, ai gia hỏi thăm , thì là tam của con sắp xuất giá.”
Tưởng Lệ sắp xuất giá? Tưởng Nguyễn cúi đầu trầm ngâm một hồi, ngược cũng hiểu . Những ngày tháng ở trong cung quá an nhàn, mà quên khuấy chuyện Tưởng Lệ lấy chồng.
Ý Đức Thái hậu thấy Tưởng Nguyễn suy tư, liền : “Tưởng Tam tiểu thư xuất giá, con tất nhiên là trở về. Những ngày ai gia giữ con cũng lâu, Tưởng Quyền chắc cũng tự hiểu . Hôm nay để ai gia sai đưa con về, đoán chừng Tưởng Quyền cũng thể an phận hơn một chút.”
Quyền thế của Ý Đức Thái hậu lớn như thế, tất nhiên sớm ngóng rõ ràng về quan hệ giữa Tưởng Quyền và Tưởng Nguyễn. Tưởng Nguyễn , bà cũng lòng chỗ dựa cho nàng. Hôm nay Tưởng Lệ xuất giá, Tưởng Nguyễn là tỷ tỷ trở về, Tưởng Quyền đến giờ phút sợ rằng cũng chẳng dám thêm điều gì.
Tưởng Nguyễn nghĩ ngợi, liền : “Đa tạ Hoàng tổ mẫu ưu ái.”
Ý Đức Thái hậu Tưởng Nguyễn gì. Sống chung cùng Tưởng Nguyễn suốt ba năm, bà thấy rõ, nàng thấu tình đạt lý, tính tình ôn hòa, việc thỏa đáng, tâm trí cũng thành thục hơn nhiều so với những cô nương cùng tuổi. hiểu vì , bà luôn cảm giác sâu thẳm trong lòng nàng là một nơi ai thể chạm . Ý Đức Thái hậu đẻ của Tưởng Nguyễn mất sớm, điều vặn bù đắp cho nỗi niềm mất công chúa Nguyên Dung khi còn niên thiếu của bà. Bà luôn nghĩ đến nếu như Nguyên Dung chết, sinh con đẻ cái, lẽ hôm nay cũng lớn như Tưởng Nguyễn. Lúc đối mặt với Tưởng Nguyễn, Ý Đức Thái hậu thường lộ một sự hiền dịu hiếm .
Lúc xuất cung trở về phủ, Dương cô cô bên cạnh Thái hậu cùng. Dương cô cô là nữ quan phận trong cung, cho dù là Tưởng Quyền cũng nể mặt vài phần. Tưởng Nguyễn hồi phủ một cách quang minh chính đại như , một ai dám lời dị nghị. Bọn hạ nhân Tưởng phủ chỉ lén lút nghị luận, hôm nay đại tiểu thư càng ngày càng tiền đồ .
Ngũ di nương Hồng Anh từng đến tìm Tưởng Nguyễn hai . Nàng sống hề như lời đồn đại. Tuy Tưởng Quyền sủng ái Hồng Anh, nhưng xuất của nàng quá thấp hèn, nay đang mang thai, quyền quản lý gia đình rơi tay Nhị di nương. Nhị di nương vốn là hiền lành dễ bắt nạt, bà khắp nơi ngấm ngầm gây khó dễ cho Hồng Anh. Cứ thế mãi, hậu viện Tưởng phủ liền hóa thành chiến trường tranh giành của hai nữ nhân, Hồng Anh cũng chiếm chỗ gì.
Hồng Anh tâm sự với Tưởng Nguyễn hồi lâu, nhưng Tưởng Nguyễn thể hiện điều gì đặc biệt, trong lòng Hồng Anh chút vui, cuối cùng đành mỉm rời mà đạt mục đích. Đợi khi Hồng Anh khuất bóng, Liên Kiều liền : “Ngũ di nương chẳng lẽ là tiểu thư nhà chúng chỗ dựa cho nàng ?”
“Làm núi dựa cái gì chứ?” Bạch Chỉ nhíu mày. “Tiểu thư vẫn nên đừng dính dáng gì đến những chuyện tranh đấu thì hơn.”
Chớp mắt liền đến ngày Tưởng Lệ xuất giá.
Nhị di nương là thứ nữ của Thương Thư bộ Lại, gả cho Tưởng Quyền , cũng coi như là kéo gần quan hệ hai nhà. Thượng Thư bộ Lại cũng là gia đình quan thế lực trong kinh thành, hôn sự của Tưởng Lệ Nhị di nương tự lo liệu. Từ đầu đến cuối đều là màu đỏ hồng rực rỡ, của hồi môn ước chừng năm mươi lăm hòm. Đối với một thứ nữ mà , đó là vô cùng phong phú, dù là đích nữ của gia đình tiểu hộ bình thường cũng chắc .
Nhị di nương cũng thật lòng yêu thương Tưởng Lệ, sính lễ bên Tả Lang trung đưa tới, phần lớn đều để cho Tưởng Lệ mang theo bên . Tưởng Lệ xem như là vô cùng hãnh diện, nếu như cái đuôi ở phía , vểnh lên tận trời cũng chừng.
Bởi vì ngày hôm đó Tưởng Lệ là tân nương, mặc hỉ phục màu đỏ, Tưởng Nguyễn trái tiện mặc xiêm áo màu đỏ. Cuối cùng chỉ thể chọn một bộ y phục màu trắng ngà thanh nhạt. Bạch Chỉ chải tóc vấn búi cho nàng xong, liền cùng xem Tưởng Lệ.
Phạm Khắc Hiếu
Tưởng Lệ mới hỉ nương thắt tóc, đau đến nhăn cả mặt. Lúc thấy Tưởng Nguyễn bước , nàng nhịn mà thẳng sống lưng, mặt lướt qua vẻ đắc ý, kiêu ngạo.
[]
Tưởng Nguyễn lệnh cho Thiên Trúc đưa lễ vật đến tay nha của Tưởng Lệ. Nha vội vàng dâng lên cho Tam tiểu thư. Tưởng Lệ mở hộp, bên trong là chiếc vòng tay vàng khảm trân châu. Những hạt trân châu lớn tròn, tản ánh sáng nhàn nhạt lộng lẫy, rõ ràng là hàng thượng phẩm hiếm thấy.
Vẻ mặt Tưởng Lệ thoáng qua nét hân hoan, nhưng nhanh chóng nàng thu . Giả bộ hờ hững, nàng cất lời: "Chiếc vòng tay của Đại tỷ xem cũng tệ, quả thật mắt hơn cái của Nhị tỷ nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-175.html.]
Tưởng Tố Tố bên cạnh, trong mắt giấu nổi tia bất mãn. Lễ vật nàng tặng cho Tưởng Lệ là một chiếc vòng ngọc lưu ly, vốn là vật quý hiếm, nhưng so với món quà của Tưởng Nguyễn thì kém xa, chỉ là kém hơn một chút. Đó là món đồ nhất mà nàng thể lấy . Kể từ khi Hạ Nghiên thất thế, phàm là Tưởng Tố Tố bước ngoài, nhất định sẽ đời chỉ trỏ, chê . Trong cơn giận dữ, Tưởng Tố Tố quyết định bế môn, khỏi viện nữa. Mà Tưởng Quyền cũng chẳng còn như , thường xuyên đưa tới những món trang sức ngoại nhập trân quý. Hộp trang sức của nàng lâu món mới.
Hôm nay, thấy Tưởng Nguyễn y phục dù đơn giản nhưng kỹ liền là đồ phi phàm, trong lòng nàng khỏi dâng lên lửa giận. Đầu tiên, nàng thầm rủa Tưởng Lệ là thứ nữ liêm sỉ, dùng thủ đoạn xa đoạt lấy hôn sự của khác, nay dám lộ diện gặp . Kế đó, nàng miệt thị Tưởng Nguyễn là cái thứ sơn nữ hoang dã, chỉ vì Thái hậu ban ân, leo cành cây cao, liền cho rằng thể hóa Phượng hoàng.
Ba tỷ tuy danh nghĩa là cốt nhục, song kỳ thực chẳng ai thiết với ai. Tưởng Nguyễn mỉm cất lời: "Chúc mừng Tam ."
Tưởng Lệ dĩ nhiên vô cùng đắc ý. Từ nhỏ đến lớn, khiến nàng ghen ghét trong phủ ai khác chính là Tưởng Nguyễn và Tưởng Tố Tố. Tưởng Tố Tố thì đành , vì Tưởng Quyền và Tưởng Siêu che chở. Hiện tại Hạ Nghiên thất thế, Tưởng Lệ chê còn kịp. Kẻ khiến nàng ngứa mắt nhất hôm nay, chẳng chính là Tưởng Nguyễn đó ? Vị Đại tỷ vốn một chẳng tài cán gì, hết đến khác chiếm giữ vị trí đích nữ, giờ đây còn bước vận may nào mà nghiễm nhiên trở thành Quận chúa. Mỗi khi nghĩ đến đây, Tưởng Lệ đều vô cùng ghen tị. Trở thành phu nhân Lang trung, phu nhân của gia đình quan , vốn là một chuyện phi thường. Thế nhưng, chỉ vì Tưởng Nguyễn, Tưởng Lệ cảm thấy vẫn thấp hơn nàng một bậc.
"Đại tỷ khách khí ," Tưởng Lệ đáp.
Thiên Trúc khẽ khinh thường. Tưởng Tam tiểu thư đúng là một kẻ đơn thuần, nông cạn, chuyện đều phơi bày mặt, thật sự khiến chẳng mảy may hảo cảm.
lúc , Tưởng Đan bước . Nhị di nương ngoài lấy đồ , thấy Tưởng Đan liền lập tức cảnh giác, chắn ngang mặt Tưởng Lệ.
"Đan Nương còn chúc mừng tỷ tỷ tân hôn vui vẻ," Tưởng Đan mỉm , để nha đưa lễ vật tới. "Chúc mừng Tam tỷ."
Tưởng Lệ thấy Tưởng Đan liền cau mày. Nàng tất nhiên rõ hôn sự rốt cuộc bằng cách nào. Giờ phút thấy Tưởng Đan, nàng dường như đang nhắc nhở điều gì đó .
Cười lạnh một tiếng, nàng lệnh nha mở hộp. Tưởng Lệ "chậc chậc" hai tiếng, đưa tay lấy chiếc vòng tay bằng bạc trong hộp, lắc đầu : "Tứ , , món quà của thật quá keo kiệt. Chúng là thứ nữ, nhưng cũng là thứ nữ của nhà quan gia. Thứ đồ chơi như thế , ngay cả thường dân nghèo cũng khinh thường dùng đấy."
Công bằng mà , chiếc vòng tay quả thật quá xuất sắc, nhưng cũng đến mức tệ hại như lời Tưởng Lệ. Đối với Tưởng Đan, đây lẽ là thứ nhất trong tráp trang sức của nàng. Lời lẽ Tưởng Lệ thốt cay nghiệt ác độc, song chính nàng hề tự thấy. Nhị di nương bên cạnh cũng tỏ vẻ để tâm. Tưởng Đan khẽ cúi đầu, đôi vai run lên rụt , trông vô cùng đáng thương.
Nếu là ngày , Tưởng Tố Tố để duy trì danh tiếng "tiên nữ" chắc chắn sẽ vài câu bênh vực. Nếu đổi là Tưởng Nguyễn của kiếp , hẳn cũng sẽ về phía Tưởng Đan. thế sự đổi , hôm nay chẳng một ai lên tiếng. Tưởng Nguyễn mỉm : "Tam hãy trang điểm thật xinh , ngoài . Hôm nay tân nương tử nhất đấy."
Tưởng Lệ đắc ý vang: "Cảm ơn lời cát ngôn của Đại tỷ, dĩ nhiên sẽ như thế."
Tưởng Nguyễn lập tức dẫn Thiên Trúc thẳng ngoài.
Bước bên ngoài, quả nhiên khắp nơi đều là cảnh chủ khách vui vẻ, vô cùng náo nhiệt. Hồng Anh đỡ lấy bụng lớn ngoài sảnh để đón khách, ngay cả Đại di nương lâu lộ diện cũng đến hỗ trợ vì đủ . Khách nhân miệng lời khách sáo, nhưng ánh mắt hề che giấu sự mỉa mai.
Giờ đây, Tưởng Quyền chính là trò lớn nhất kinh thành. Các tân khách đến đây tâng bốc, song lưng ngừng nghị luận. Phu nhân chính thất đội nón xanh cho lão gia nhưng lão gia thể bỏ vợ, di nương mặt đón tiếp khách khứa – đây là chuyện từng trong các gia đình quan danh giá của Đại Cẩm triều.
Ánh mắt Tưởng Nguyễn lướt nhẹ qua , cuối cùng dừng một bóng hình.
Người nọ vận lên y phục tơ lụa sang trọng vẫn thể che giấu khí chất phong lưu háo sắc. Hai mắt láo liên lướt qua các nữ quyến trong phòng khách, tựa như một con thú săn đang rình mò con mồi ngon.
Tưởng Nguyễn đột nhiên xoay , giọng phần băng lãnh. “Thiên Trúc.”
“Vâng.” Thiên Trúc mẫn cảm nhận thấy cảm xúc của Tưởng Nguyễn , liền hỏi. “Chủ tử gì dặn dò?”
“Sát thuật của ngươi tinh thâm đến mức nào?” Nàng hỏi.
“Tuy dám tự nhận là đầu, nhưng thể tiễn mười quy tiên trong nháy mắt.” Thiên Trúc đáp.
“Từ giờ phút , ngươi hãy cảnh giác cho kỹ.” Tưởng Nguyễn rũ mắt xuống, Tuyên Du cũng tới ? Rất , , rốt cuộc là ai mời Tuyên Du đến? Là Nhị di nương? Hay là Tưởng Lệ?