Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hôn lễ cử hành tại phủ Tả Lang trung. Tưởng Lệ ruột thịt, đành để Tưởng Siêu cõng nàng lên kiệu hoa. Khí thế hân hoan náo nhiệt khắp cả đường , trong kinh thành đều dừng chân chiêm ngưỡng, hôn sự cũng xem là vô cùng long trọng.

 

Sau khi bái đường xong, Tả Lang Trung ngoài mời rượu khách khứa. Tưởng Lệ đưa động phòng. Sau nghi thức náo động phòng, đến lúc kính rượu song tỷ . Khăn che đầu còn nhấc lên, Tưởng Lệ cất giọng, đây là đầu tiên nàng năng thùy mị dịu dàng như . Sau khi kính rượu Nhị di nương và Tưởng Quyền (song ), tiếp theo là kính chị em. Tưởng Lệ yêu kiều bưng lên chén rượu khay, : “Một chén rượu kính đại tỷ. Hôm nay xuất giá theo chồng, và đại tỷ vốn cùng là con gái Tưởng phủ, nhưng chung đụng ít ỏi, xa cách lâu, thật sự cảm thấy tiếc nuối. Hôm nay một chén rượu , lời tâm tình tỷ , mời đại tỷ cạn chén.”

 

Dứt lời, nàng đưa chén rượu đến mặt Tưởng Nguyễn.

 

Tưởng Nguyễn nàng , mỉm , nhưng lập tức nhận lấy chén rượu.

 

Sắc mặt Tưởng Quyền khẽ biến, trong lòng nén cơn tức giận. Tưởng Nguyễn ngay cả rượu mừng của thứ cũng chịu nhận, chuyện nếu truyền ngoài thì còn thể thống gì!

 

Tưởng Lệ trùm khăn hỉ, thấy bên ngoài, chỉ cảm thấy rượu dâng lên mãi nhận, trong lòng khỏi chút nóng nảy. Nàng đang định lên tiếng, thì chợt một giọng nam hợm hĩnh, chút ghê tởm vang lên. “Hoằng An Quận chúa nhận rượu của ? Chẳng lẽ là ?”

 

Âm thanh đó vô cùng chán ghét, trong ánh mắt ẩn chứa sự mờ ám. Tất cả đều về hướng Tưởng Nguyễn. Nàng vận cẩm y vân nhạn màu trắng nhạt. Hôm nay, để phân biệt với tân nương, nàng trang điểm cầu kỳ như lúc , thoạt ôn nhu hơn nhiều. Lúc , nàng khẽ mỉm , làn da trắng như tuyết tôn lên vẻ xinh yêu kiều, diễm lệ.

 

Thấy ánh mắt của đều tập trung Tưởng Nguyễn, Tưởng Tố Tố siết chặt nắm đ.ấ.m trong tay. Tưởng Nguyễn vẫn mỉm , đưa tay nhận lấy ly rượu Tưởng Lệ đưa qua. Tiệc cưới của Đại Cẩm triều quy tắc: rượu mừng của tân nương tử nhất định nhận, nếu chính là tôn trọng chủ nhà. Chỉ uống cạn rượu thừa một giọt, mới xem là lời chúc phúc chân thành cho nhà trai. Rất nhiều uống một giọt rượu nào trong tiệc cưới cũng thể từ chối rượu của tân nương.

 

Nhất là là rượu của thứ . Nếu như nhận, khó tránh khỏi kẻ nàng ngạo mạn với phận Quận chúa mà nhục nhã thứ trong phủ.

 

Tưởng Nguyễn như : “Những lời của tam quả thực khiến bản Quận chúa cảm động vô cùng.”

 

Hai tay Tưởng Lệ chút run rẩy. Tưởng Đan thấy tất cả, chỉ cúi đầu xuống coi như . Trong đám , một ánh mắt phát sự mừng rỡ.

 

Tưởng Nguyễn nhận lấy ly rượu , lấy tay áo che mặt, uống cạn rượu trong chén còn thừa một giọt nào, đưa cho . Xong, nàng mới đến gần Tưởng Lệ, thấp giọng : “Tam , chứng, uống còn dư một giọt nào đấy.”

 

Tưởng Lệ cũng vội vàng uống cạn chén rượu của , giọng mềm mại ngọt ngào: “Đại tỷ quả nhiên là thương yêu .”

 

“Tốt! Hoằng An Quận chúa quả thật là độ lượng!” Giọng khiến khác phát ngấy vang lên một nữa. Tuyên Du từ trong đám vui mừng ồn ã bước , đôi mắt chằm chằm Tưởng Nguyễn. “Hoằng An Quận chúa đúng là nữ hào kiệt.” Đôi mắt híp đ.á.n.h giá Tưởng Nguyễn từ xuống , ánh mắt khiến cho khác buồn nôn.

 

Tuyên Du quả thực vui mừng đến phát điên, mỹ nhân thèm khát từ lâu, ngờ ngay cả ông trời cũng giúp , ban cho cơ hội quý giá ngày hôm nay. Ánh mắt một nữa rơi hai chiếc ly khay, lên Tưởng Nguyễn. Làn da lớp y phục mỏng manh chắc chắn sẽ thơm ngon vô cùng. Nghĩ đến thể tuyệt vời , Tuyên Du ngừng nuốt xuống từng ngụm nước bọt lớn, ánh mắt Tưởng Nguyễn càng thêm kiêng dè, lộ liễu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-176.html.]

Tưởng Nguyễn chỉ liếc mắt một cái liền rõ những suy nghĩ xa trong lòng , khỏi lạnh trong bụng, : “Ta cảm thấy chút choáng váng, xin phép ngoài hóng mát một chút.” Nói xong liền xoay rời khỏi phòng tân hôn.

 

Tưởng Đan như điều suy nghĩ, thoáng qua ly rượu bên khay, đột nhiên nhếch môi khẩy, trong mắt lóe một ý nghĩ mơ hồ nào đó. Tưởng Tố Tố lãng quên, chôn chân tại chỗ. Tuy nhiên, nàng từ đến nay luôn giả bộ, chỉ vài câu liền thu hút ánh mắt của tập trung lên .

 

Tưởng Nguyễn rời khỏi tân phòng, trực tiếp thẳng ngoài. Phủ Tả Lang Trung rộng lớn vô cùng, kiếp nàng từng đặt chân đến đây, thêm cổ họng bắt đầu cảm thấy khô khốc, khó chịu.

Phạm Khắc Hiếu

 

Chén rượu , thừa lúc để ý, nàng lệnh Thiên Trúc đ.á.n.h tráo với chén của Tưởng Lệ. Chỉ là ngờ chiêu vẫn trúng. Chỉ mới dính một chút lên môi, lúc cảm thấy rã rời, thiếu lực.

 

Cân nhắc hồi lâu, chỉ một cách giải thích duy nhất: hai chén rượu khay đều bỏ độc. Cho dù đổi thế nào nữa, kết quả vẫn đổi. Chuẩn chu đáo đến mức , ngoại trừ Tuyên Du, còn thể là ai? Kẻ đồng lõa với Tuyên Du, đoán ngoài Tưởng Lệ. Tưởng Lệ ngu xuẩn vô tri, tự cho thông minh, cứ nghĩ thiên hạ đều là kẻ đần độn như nàng . Sự việc ngày hôm nay, nàng quả thật thỏa đáng chút nào, chẳng qua cũng chỉ là Tuyên Du lợi dụng. Tuyên Du thật sự là gan trời, dám lớn mật chuyện ngay giữa thanh thiên bạch nhật!

 

Chẳng qua, sự việc hôm nay vẫn còn nhiều điểm kỳ lạ. Nàng dám nán tân phòng quá lâu, bởi đầu óc bắt đầu choáng váng. phủ Lang Trung lớn như , tại hề lấy một bóng ? Khách khứa trong yến tiệc đột ngột biến mất còn dấu vết.

 

Phủ Lang Trung cũng nhúng tay chuyện ? Vì lẽ gì? Tưởng Nguyễn càng càng nhanh, nàng mẫn cảm nhận điều gì đó bất thường lưng. Thiên Trúc cảnh giác theo sát, sát thủ vốn dĩ luôn nhạy bén hơn thường. Thiên Trúc khẽ cất lời: “Chủ tử, phía .” Nàng dừng một chút, biểu cảm hiếm thấy trở nên nghiêm trọng: “Chúng mai phục.”

 

Tưởng Nguyễn lạnh, một cuộc mai phục ngay trong phủ Tả Lang Trung, còn nhắm nàng. Tả Lang Trung thật sự cam tâm đ.á.n.h đổi tiền đồ quan lộ của vì một Hoàng tử háo sắc ư? Phải , nếu việc bại lộ, danh dự của hủy hoại là một chuyện, nhưng Thái hậu nổi giận thì những kẻ liên can tuyệt đối thể thoát tội. Tuy nhiên, từ cục diện hôm nay, phủ Lang Trung cũng chắc nhúng tay .

 

Thiên Trúc bất chợt tuột thắt lưng, lớp đai lưng là một nhuyễn kiếm ngân sắc. Cùng lúc đó, xung quanh cũng đồng thời vọt một đám mang bộ dạng thị vệ. Những thị vệ kỳ lạ, hề giống thị vệ của phủ Tả Lang Trung.

 

Kẻ cầm đầu quát lên: “Giết nha , đừng Quận chúa thương.” Lời còn dứt, Thiên Trúc tung nhảy vút lên cao. Thân thể nàng nhẹ tựa hồng mao, trong chớp mắt, trung chỉ thoáng thấy một tia sáng bạc lướt qua. Kẻ gần Thiên Trúc nhất đột nhiên nghiêng , cổ lập tức rỉ một vệt máu, đổ bịch xuống đất.

 

Mấy tên thị vệ đều ngây . Vốn dĩ chúng chỉ nghĩ đây là một nha chút quyền cước sơ sài, ngờ khi tay hung tàn đến . Vừa chạm trán đoạt tính mạng của một , những kẻ dĩ nhiên Thiên Trúc xuất là sát thủ, nhất thời ánh mắt hung hãn hiện rõ, thêm lời nào, tất cả đều đồng loạt xông về phía Thiên Trúc.

 

Đến giờ phút , Tưởng Nguyễn Thiên Trúc che chắn phía , nhưng nàng thể tự thoát , chỉ vì d.ư.ợ.c lực đang bốc lên quá mạnh. Nàng khẽ nhíu mày: Không đúng, nhất định bỏ sót một chi tiết nào đó. Yến tiệc hôm nay rõ ràng là một cái bẫy giăng sẵn cho . Tuyên Du thể to gan lớn mật đến thế? Hắn dùng cái gì để mua chuộc thần tử như Tả Lang Trung?

 

Yến tiệc đầy rẫy tân khách , thật sự chỉ do một Tuyên Du chỉ huy ?

 

Một tên thị vệ khác nhân lúc Thiên Trúc vòng vây, lặng lẽ lách qua, áp sát Tưởng Nguyễn. Vừa mặt nàng, lập tức thấp giọng: “Quận chúa, đắc tội .” Dứt lời, vươn tay chộp lấy cánh tay nàng.

 

Tưởng Nguyễn hề né tránh, vẻ mặt nàng bình tĩnh đến mức khác thường. Nàng thẳng tên thị vệ, hỏi: “Ngươi là của Trần Quý phi?”

 

Thân thể tên thị vệ cứng đờ ngay lập tức, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin. Hắn còn kịp mở miệng lời nào, giây , thể chậm rãi ngã vật xuống đất.

 

Loading...