Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 182
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:22
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại kinh thành, ngày thứ hai khi Lang Trung Tả Giang thành hôn, khắp nơi đều rộ lên những lời đồn thổi xôn xao, náo nhiệt. Đầu tiên, rằng Lang Trung Tả Giang bề ngoài vẻ là một nam tử trọng tình trọng nghĩa, nhưng quả nhiên nên chỉ bắt hình dong. Hắn hóa một sở thích háo sắc biến thái, ưa thích việc cùng ngoài chơi đùa thê tử của . Nam nhân háo sắc đời hiếm, nhưng một tân lang để thê tử mới cưới sỉ nhục như thế thì quả thực là vô nhân đạo, vô liêm sỉ. Lời đồn còn rằng, Tả Lang Trung cam tâm tình nguyện đội nón xanh, chẳng những bỏ vợ mà còn dám gây khó dễ cho vị hoàng tử sắc quỷ .
Bởi lẽ tai tiếng , Tưởng Lệ mất hết thể diện, thể ngẩng mặt ở kinh thành. Nàng sợ hãi như chim trúng tên, cả ngày chỉ dám ru rú trong phòng dám bước ngoài nửa bước. Ngay cả đám gia nhân trong phủ cũng dùng ánh mắt kỳ quái mà nàng . Còn Tả Giang thì khỏi , cứ hễ thấy mặt là thượng cẳng chân hạ cẳng tay với nàng. Ngự sử dâng tấu, khởi tố Lang Trung phủ vì tội dâm loạn hậu trạch, tiện thể vạch tội quản giáo gia quy.
Nếu những chuyện tai tiếng là quá bất ngờ, thì sự kiện tiếp theo sẽ khiến kinh thành dậy sóng dữ dội hơn gấp bội, bởi lẽ: Tuyên Du, c.h.ế.t !
Tuyên Du chết, c.h.ế.t ngay trong chính phủ của . Toàn bộ trong phủ, từ xuống , một ai còn sót , tất cả đều đoạt mạng bằng một đao chí mạng. Tuyên Du là kẻ c.h.ế.t t.h.ả.m nhất, thể băm thành từng khúc, đầu lâu biến mất. Nếu nhờ dấu ấn xiêm y, e rằng ai thể nhận đó là Tam Hoàng tử. Đối phương tay tàn khốc đến mức , ai nấy đều đoán là cừu địch của Tuyên Du tìm đến báo thù. Tuần Bổ phòng phái điều tra, nhưng tiếc , cho đến nay vẫn chút tiến triển nào.
Tam Hoàng tử Tuyên Du vốn ỷ phận tôn quý, ngang ngược ức h.i.ế.p dân lành ở kinh thành, gieo rắc tai họa cho bao cô nương khuê các, sớm bách tính khinh ghét. Nay Tuyên Du chết, trăm họ đều như trút gánh nặng, khắp nơi nhà nhà vui mừng, cảm thấy mối hận rửa sạch. Chính vì Tuyên Du kết quá nhiều thù oán, nên chẳng ai rốt cuộc là kẻ nào xuống tay. Chỉ là vài ngày , Tuyên Du mất mặt Tả Giang, nên xem là đối tượng nghi ngờ lớn nhất.
Tả Giang quả thực vô cùng bất đắc dĩ. Tuyên Du mất mạng, Trần Quý phi lập tức nghi ngờ là kẻ tay, xem đó là hành động công khai bày tỏ thái độ bất mãn với bà . Trần Quý phi tính cách tàn nhẫn, việc bà sinh lòng nghi ngờ cũng là lẽ đương nhiên. Giờ đây, trở thành tâm điểm chú ý, nhất cử nhất động đều theo dõi, vô ánh mắt bí mật dõi theo, nên dám hành động thiếu suy nghĩ. Quãng thời gian , Tả Giang đúng là chịu tiếng oan thấu trời.
Những chuyện động trời ở kinh thành đều truyền đến tai Tưởng Nguyễn, trong lòng nàng cũng thoáng chút rùng . Mấy ngày nay, nàng vẫn an dưỡng tại Cẩm Anh Vương phủ. Tiêu Thiều phái đưa thư đến Tướng quân phủ, rằng Tưởng Nguyễn kẻ bày mưu, hiện đang tạm nghỉ ngơi tại phủ của . Bên ngoài, lời đồn là Tưởng Nguyễn đến Tướng quân phủ thăm vợ chồng Triệu Quang. Cẩm Anh Vương phủ từ đến nay đều bảo mật cực kỳ nghiêm ngặt, nên hiện tại vẫn ai phát hiện .
Nghe Thiên Trúc kể , Tưởng Nguyễn khỏi suy tư: Giết hại Hoàng tử ngay giữa kinh thành một cách công khai, ngoại trừ của Cẩm Y Vệ, còn ai thể ? Thủ đoạn quả thực nhanh như gió lốc, chẳng khác nào dùng đao mổ trâu để g.i.ế.c gà, đúng là phong cách của Tiêu Thiều. Ban đầu, nàng cũng ý định tha cho cả nhà Lang Trung lẫn Tuyên Du, nhưng ngờ Tiêu Thiều tay nhanh chóng đến thế. Phải rằng, hành động của giảm bớt nhiều phiền toái cho nàng, mà cũng cực kỳ xả cơn giận. Song, liệu như khiến chiêu dẫn tai họa ?
Cẩm Nhất, Cẩm Nhị, Cẩm Tam, Cẩm Tứ đang một cây cổ thụ cách phòng Tưởng Nguyễn xa. Sau sự việc ở Lang Trung phủ, Tiêu Thiều lệnh cảnh giác tối đa, chỉ một Thiên Trúc là đủ. Chủ thượng phân phó, mấy ngày bảo vệ Tưởng Nguyễn thật chu .
Ngày hôm qua, Cẩm Nhất và Cẩm Nhị đến Tam Hoàng tử phủ đồ sát chừa một ai. Thân là sát thủ, bản chất của bọn họ vốn dĩ chút khát máu. hôm đó, Tuyên Du do chính tay Tiêu Thiều đích xử lý. Một trăm lẻ tám nhát dao, những nhát cắt thấu tận xương tủy, mà đến nhát cuối cùng Tuyên Du mới tắt thở. Cẩm Y Vệ vô thủ đoạn tra tấn, nhưng ánh mắt của Tiêu Thiều đêm qua quá mức lạnh lẽo, khiến ngay cả đám ám vệ như bọn họ cũng kinh hãi.
Những năm gần đây Tiêu Thiều hành sự trầm , hiếm khi để lộ sát ý. Tuyên Du thể xem như cảm thụ thủ đoạn đau đớn nhất khi chết. Hắn c.h.ế.t trong tay Tiêu Thiều, quả thực coi như " đáng" .
Cẩm Tam vuốt nhẹ mái tóc. “Chủ thượng triệu Dạ Phong hồi phủ, dùng việc gì đây?”
Kể từ ba năm , Dạ Phong điều Dịch Bảo Các, đó Tiêu Thiều gần như hề bận tâm đến nữa. Mấy bọn họ đều rõ Dạ Phong phạm sai lầm tày trời. Hắn suýt nữa khiến tương lai Thiếu phu nhân và Thiếu chủ mâu thuẫn như lửa với nước. Thiếu chủ giận đến mức cạo đầu Dạ Phong là vô cùng nhân từ . Giờ đột nhiên bắt đầu trọng dụng Dạ Phong, quả thực kỳ quái.
Cẩm Tứ nhíu mày. “Ta cũng rõ! Dạ Phong quá mức ngu đần.” Dù dung mạo Cẩm Tam và Cẩm Tứ giống như đúc, nhưng tính cách khác muôn dặm. Chỉ cần y phục là thể dễ dàng phân biệt rõ: Cẩm Tam phong lưu đa tình, Cẩm Tứ mang vẻ khí sắc bén. Cẩm Tứ và Dạ Phong xưa nay hợp , nên dĩ nhiên Dạ Phong việc cho Tiêu Thiều.
Cẩm Nhị chắp tay gáy, lười nhác cất lời. “Dạ Phong đoạt một chuyện .”
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-182.html.]
“Chuyện gì cơ?”
Cẩm Nhị đầy thâm ý. “Đến Tư Mộng điện của Quý phi nương nương, dâng lên một món lễ vật lớn.”
Tư Mộng điện hôm nay mang một bầu khí vô cùng quái dị, còn vẻ khói hương lượn lờ, ấm áp lưu luyến như ngày thường, mà hiện tại chút gì đó ngột ngạt, khó thở. Người phụ nữ xinh đang ở vị trí chủ tọa cũng mất hết kiên nhẫn, buông quyển sách đang cầm tay xuống.
“Nương nương, chiếc áo choàng may xong hôm qua đưa tới ạ.” Cung nữ sợ sệt .
Tư Y điện luôn ưu tiên cung cấp y phục cho Tư Mộng điện, ai nấy đều rõ vị Trần Quý phi Thánh thượng cưng chiều bậc nhất, nên tay chân họ luôn nhanh nhẹn hơn . Hôm nay cũng , khi trở về tẩm điện thấy chiếc hộp, cung nữ liền sai mang tới đây ngay.
Nhìn thấy chiếc hộp, sắc mặt Trần Quý phi mới khá hơn đôi chút. Bà bảo cung nữ trình hộp lên, nhẹ nhàng mở nắp. Đây vốn là chuyện thường ngày, nhưng bất chợt bà thất kinh thốt lên một tiếng thét “A!”, chiếc hộp tay rơi xuống, phát tiếng vang lanh lảnh. Một vật thể tròn vo lăn lông lốc từ trong hộp , kéo theo một vệt màu đỏ thẫm.
Cung nữ và thái giám gần rõ, vội cúi đầu xuống xem. Sau khi thấy, tất cả đều thiếu chút nữa hồn vía thất lạc. Thứ trong chiếc hộp vật gì khác, chính là chiếc đầu mất tích mấy ngày của Tuyên Du!
Thân thể Tuyên Du c.h.ế.t trong sự đau đớn tột cùng, nỗi sợ hãi tột cùng vẫn còn nguyên vẹn hằn rõ gương mặt há hốc. Vết kiếm c.h.é.m cổ cực kỳ sắc bén, m.á.u tươi nhuộm đỏ y phục, nhưng kỳ lạ , gương mặt sạch sẽ hề vương chút máu, tựa hồ lau rửa cẩn thận. Đôi mắt Tuyên Du trừng lớn, chăm chú Trần quý phi, khiến sắc mặt bà tái mét, suýt chút nữa ngã gục xuống đất.
“Nương nương tha mạng!” Cung nữ tự phạm sai lầm lớn, vội vàng quỳ lạy dập đầu. Tất cả cung nữ trong điện Tư Mộng đồng loạt quỳ xuống. Trần quý phi hét lớn: “Trần tổng quản! Trần tổng quản!!”
Trần công công vội vàng chạy đến, thấy thứ ở sàn nhà thì cũng kinh hãi tột độ. Sau đó ông nhanh chóng đến cầm lấy đầu Tuyên Du đặt trong hộp, đoạn liếc mắt đám cung nữ đang quỳ. “Lui hết ngoài!”
Các cung nữ hoảng sợ lùi xuống, chạy vội khỏi điện. Trần quý phi hít thở dồn dập, Trần công công, giọng mang theo sự hoảng loạn tột độ: “Trần tổng quản, là ! Nhất định là !”
Trần công công là của nhà đẻ Trần quý phi đưa , theo bà từ lúc mới nhập cung. Ông từ tiểu thái giám một đường lên tới tổng quản, là tâm phúc của Trần quý phi. Chuyện hãm hại Tưởng Nguyễn, Trần công công cũng rõ, mặc dù đồng ý với tình cảm tiểu thư nhà dành cho Tiêu Thiều, nhưng Trần công công vẫn luôn dọn dẹp chướng ngại phía cho Trần quý phi.
Tưởng Nguyễn nếu giữ sẽ là đại họa. Tiêu Thiều cũng hiền lành, chuyện hôm nay cũng thể thấy rõ. Biết rõ Tuyên Du c.h.ế.t là do Tiêu Thiều tay, nhưng ngờ hề kiêng dè mà đưa thứ đến đây, công khai mang đầu Tuyên Du đến mặt Trần quý phi! Đây là cảnh cáo là công khai khiêu chiến?
Trần quý phi chằm chằm chiếc hộp Trần công công đang cầm tay, đột nhiên bà lớn . “Hắn đối đầu với ? Bất chấp tất cả để đối địch với ư?” Bà c.ắ.n chặt răng, vẻ điên dại trong ánh mắt dần biến mất, đó là dáng vẻ lạnh nhạt và xinh vốn . nếu kỹ, thể thấy ngọn lửa đố kỵ đang cháy hừng hực nơi đáy mắt bà . Bà thấp giọng : “Được thôi! Hắn như thế thì cũng đừng trách bổn cung vô tình. Bổn cung thật sự xem sẽ vì nữ nhân mà đến mức nào.”
Môi Trần công công mím , thêm lời nào. Trần quý phi liếc ông một cái, lạnh lùng dặn dò: “Đám cung nữ ngày hôm nay, ông tự cách chứ?”
Đây là g.i.ế.c diệt khẩu. Trần công công cúi thấp : “Vâng.”
Phạm Khắc Hiếu