Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 198

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:38
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tưởng Nguyễn nán Tưởng phủ thêm vài ngày. Sáng hôm nay, nàng đầu tiên chạm mặt Nhị di nương.

 

Từ sự việc náo loạn tại Lang trung phủ vì cái c.h.ế.t đột ngột của Tưởng Lệ, Nhị di nương Tưởng Quyền giam lỏng. Nay bỗng nhiên thả , quả thực khiến khác kinh ngạc. Điều càng khiến mở mang tầm mắt hơn là, lúc Nhị di nương xuất hiện, bà dường như biến thành một con khác: lời, hành xử cẩn trọng từng ly từng tí, chẳng còn chút dáng vẻ ngang ngược ngông cuồng ngày , thậm chí còn nhún nhường hơn cả Đại di nương. Nhóm hạ nhân trong phủ luôn miệng nghị luận, nhất định là do Nhị di nương hiểu rõ Tưởng Lệ chết, chỉ khi an phận thủ thường sống qua ngày mới bảo bản . Thời thế nay bằng xưa, ngày là Đại di nương Hạ Nghiên dịu dàng hiền huệ, Nhị di nương xinh nhưng khắc nghiệt ngang ngược, giờ đây tất cả đều thất thế. Người chủ việc trong phủ hiện tại, chính là Ngũ di nương Hồng Anh xuất từ thanh lâu, cộng thêm việc Hồng Anh đang mang thai, thời cuộc ở Tưởng phủ e rằng sắp sửa đổi .

 

Tưởng Nguyễn gặp Nhị di nương trong hoa viên. Biểu hiện của bà vô cùng kính cẩn phục tùng, nhưng nét mặt vẻ quái lạ. Sau khi trở về Nguyễn cư, Liên Kiều thấp giọng : “Cô nương, Nhị di nương thật sự kỳ quái, ánh mắt như hàm chứa đầy oán độc.”

 

Tưởng Nguyễn thoáng trầm ngâm, gọi Lộ Châu: “Ngươi điều tra thử, khi Nhị di nương thả , từng tiếp xúc với ai, gần đây trong phủ sự kiện nào đặc biệt chăng.”

 

Lộ Châu nhận lệnh rời .

 

Theo cảm nhận của Tưởng Nguyễn, ánh mắt Nhị di nương nàng nào chỉ tức tối, cái nàng quen thuộc đến thể quen hơn nữa—một cái thù hận sâu tận xương tủy, tựa như một con rắn độc đang chuẩn tấn công, như mũi tên sắc bén kéo căng, tràn đầy mùi âm mưu.

 

Nàng cũng xem thử, rốt cuộc Nhị di nương đang toan tính giở trò gì.

 

Hiện giờ Lộ Châu là nha của Tưởng Nguyễn. Hạ nhân trong phủ đều nàng Tưởng Nguyễn coi trọng, mà phận của Tưởng Nguyễn là Hoằng An quận chúa tôn quý, thế nên thái độ của hạ nhân trong phủ đối với Lộ Châu càng thêm phần khách sáo. Lộ Châu nhanh chóng ngóng tin tức: hóa Tưởng Đan từng gặp Nhị di nương. Mấy ngày gần đây, thái độ của Nhị di nương cực kỳ an phận kính cẩn, đối với Tưởng Quyền càng nhất mực lời, đối đãi với hạ nhân cũng vô cùng rộng rãi. Tuy gia cảnh nhà đẻ Nhị di nương giàu , nhưng nữa, xuất của bà cũng chỉ là thứ nữ. Trước , bà và Tưởng Lệ đều keo kiệt bủn xỉn, xa trông rộng, nỡ chi bạc khen thưởng kẻ . mấy ngày qua thường ban thưởng hậu hĩnh. Lộ Châu xong, mở to mắt tò mò hỏi: “Cô nương, rốt cuộc Nhị di nương đang ý đồ gì ạ?”

 

Thiên Trúc cũng thấy lạ, nàng quen với việc g.i.ế.c chóc gọn gàng, nhưng quen thói quanh co mưu mô kiểu . Liên Kiều và Bạch Chỉ thấy nghi ngờ, xưa nay tính nết Nhị di nương vốn ngang ngược thành tính, tự nhiên bây giờ nhún nhường dịu ngoan, quả thực quái đản.

 

“Ta .” Tưởng Nguyễn dậy, . “Nếu Tứ nhiệt tình như , cũng ngại lớn chuyện để phụ họa theo nàng .” Nàng khẽ híp mắt, giọng chợt lạnh lẽo. “Cẩm Nhị, Cẩm Tam.”

 

Hai ám vệ lập tức xuất hiện, dọa mấy cô nha giật . Tưởng Nguyễn khi Tiêu Thiều phái tới, bọn họ luôn ẩn trong bóng tối để bảo vệ sự an cho nàng. Nàng : “Thiên Trúc là hầu bên cạnh , tiện ngoài điều tra. Các ngươi tới Lang trung phủ, chuyện cần các ngươi tương trợ.”

 

Cẩm Nhị và Cẩm Tam liếc , đồng thanh đáp: “Tất cả theo lệnh cô nương sai bảo.”

 

 

Lại , hiện tại Tưởng phủ như phủ thêm một tầng bóng tối cái c.h.ế.t của Tưởng Lệ. Lang trung phủ phồn hoa náo nhiệt khi xưa bắt đầu tiêu điều. Mấy năm qua, con đường quan của Tưởng Quyền vốn dĩ thông suốt hanh thông, gần đây liên tục gặp vận rủi, ngay cả mối quan hệ với Hạ Hầu phủ cũng xa lạ nhiều. Mấy đứa con càng khiến đau đầu, hai đứa xuất sắc nhất hiện nay, hề yêu thương nhất.

 

Sức khỏe của Tưởng lão phu nhân vốn yếu, vì cái c.h.ế.t của Tưởng Lệ mà càng trở nên tệ hơn. Đại phu tới khám, ẩn ý cho Tưởng lão phu nhân thể sống qua năm nay. Bà cụ tuổi cao, dù dùng thêm linh đan diệu d.ư.ợ.c cũng vô dụng mà thôi. Xét từ một phương diện khác, Tưởng lão phu nhân là một thông suốt, hiểu rõ Tưởng phủ to lớn chẳng mấy chốc sẽ suy bại, lòng mang ưu tư, sức khỏe càng ngày càng tệ hơn. Có thể thấy rõ bằng mắt thường bà cụ ngày một yếu , so với vị lão phu nhân đoan trang khôn khéo thời điểm Tưởng Nguyễn về phủ giống như hai khác biệt .

 

Cùng ngày hôm đó, Đỗ Quyên phụng lệnh Tưởng lão phu nhân tới mời Tưởng Nguyễn đến Quế Lan viện. Nhiều ngày qua, Tưởng lão phu nhân thường gọi mấy cô cháu gái đến chỗ . Bà cụ hạ lời mời, Tưởng Nguyễn cũng lý do để từ chối, nàng dẫn theo Liên Kiều và Bạch Chỉ bước , vặn bắt gặp Tưởng Đan đang .

 

Thấy Tưởng Nguyễn, Tưởng Đan ngừng , : “Đại tỷ tỷ.”

 

“Tứ .” Tưởng Nguyễn đáp lời một cách qua loa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-198.html.]

 

Tưởng Đan cũng tỏ vẻ uất ức khi nàng lạnh nhạt như khi, ngược tâm trạng vẻ , hỏi: “Đại tỷ tỷ đến sân viện của Tổ mẫu ?”

 

Tưởng Nguyễn khẽ gật đầu. Tưởng Đan liền híp mắt : “Giờ đây Tổ mẫu xem trọng Đại tỷ tỷ, thật sự khiến khác hâm mộ.”

 

Hâm mộ ? Tưởng Nguyễn khẽ, đáp: “Tứ hà tất ước ao. Ngày so với , ắt hẳn Tứ càng đời xem trọng hơn gấp bội.”

 

Tưởng Đan sửng sốt, mắt khẽ lóe lên, ý tứ hàm xúc Tưởng Nguyễn : “Đại tỷ tỷ cứ thích đùa, thời gian còn sớm nữa, Đại tỷ tỷ vẫn nên nhanh chân thì hơn! Lỡ đến trễ, Tổ mẫu sẽ trách phạt Đan nương mất.”

 

Tưởng Nguyễn gật đầu cáo từ. Tưởng Đan yên tại chỗ, theo bóng lưng của Tưởng Nguyễn, nở một nụ khoái trá.

 

 

Tại Quế Lan viện, Thải Tước và Đỗ Quyên hai bên, khẽ quạt mát cho lão phu nhân. Cánh quạt uyển chuyển lên xuống, gió mát thổi qua, mặt Tưởng lão phu nhân hiện lên vẻ thư thái hiếm . Tuổi tác bà cao, thể dùng đá lạnh để tránh nhiễm phong hàn.

 

Tưởng Nguyễn bước thấy cảnh tượng . Thần sắc lão phu nhân lộ rõ vẻ mệt mỏi, xiêm y chút nhăn nhúm, mái tóc bạc phơ. Nghe thấy tiếng động, bà khẽ mở mắt , con ngươi phần mờ đục.

 

Người mặt , quả thực còn là nữ chủ nhân một thời hô phong hoán vũ của Tưởng phủ năm xưa nữa, giờ đây chỉ là một lão thái thái luống tuổi, thời gian bào mòn mà thôi.

 

“Nguyễn nha đầu tới , mau đến bên cạnh tổ mẫu.” Tưởng lão phu nhân vẫy tay ý bảo.

 

Cho dù là kiếp kiếp , Tưởng lão phu nhân từng tỏ ôn hòa mật với nàng như thế. Tuy rằng kiếp lão phu nhân từng trực tiếp khó nàng, nhưng hành vi của Hạ Nghiên và Tưởng Quyền đều sự đồng ý ngầm của bà. Trong mắt Tưởng lão phu nhân, vinh quang của Tưởng phủ nặng hơn tất cả. Chỉ cần thể giúp Tưởng phủ hưng thịnh ngừng, thì việc hy sinh một Tưởng Nguyễn đáng là gì.

 

Kiếp , Tưởng lão phu nhân qua khỏi mùa Đông năm . Nhớ , là khi nàng tiến cung, đến mùa Thu thì bà bệnh liệt giường, thể gầy yếu, cưỡi hạc về Tây ngay ngày cuối năm. Tính , bây giờ chỉ còn vài tháng nữa thôi.

 

Tưởng Nguyễn theo lời, bước đến an tọa mặt Tưởng lão phu nhân. Thải Tước dâng lên cho nàng. Lão phu nhân vỗ vỗ tay Tưởng Nguyễn, ôn tồn : “Nguyễn nha đầu, đây là thơm Sơn Tra mới dâng tiến năm nay. Các nương nương trong cung thường dùng loại , nhưng những cô gái cùng lứa tuổi với con thì thích uống ngọt. Nào, con nếm thử xem.”

 

Tưởng Nguyễn mỉm , nâng chén lên nhấp một ngụm, đáp: “Thật ngọt ạ.”

 

Tưởng lão phu nhân càng thêm hài lòng, dặn dò Đỗ Quyên: “Đỗ Quyên, gói ghém một ít đưa sang cho Nguyễn nha đầu.” Đoạn, bà sang Tưởng Nguyễn, ánh mắt từ ái như một vị tổ mẫu đang cháu gái ngoan hiền, tiếp lời: “Mới chớp mắt thôi mà Nguyễn nha đầu lớn đến nhường . Tổ mẫu còn nhớ lúc con mới lọt lòng, chỉ nhỏ như một nắm bột thôi.”

Phạm Khắc Hiếu

 

Vô cớ mà nhắc đến chuyện cũ, Tưởng lão phu nhân ắt hẳn ý đồ. Tưởng Nguyễn chỉ mỉm lắng . Lão phu nhân tiếp tục: “Mẫu con là bạc mệnh, sớm tạ thế mà để hai các con bơ vơ. Ngày Hạ Nghiên tâm địa quá xa, khiến con chịu đựng ít thiệt thòi, những năm qua phụ con mềm lòng, vô duyên vô cớ để con nếm trải đủ khổ đau. Dù nữa, Tưởng phủ cũng với con.”

 

Đỗ Quyên gói , chỉ còn Thải Tước im lặng bên cạnh. Sắc mặt Bạch Chỉ và Liên Kiều khẽ biến, chỉ Tưởng Nguyễn vẫn bất động như núi Thái Sơn, thần sắc hề lay chuyển, lặng lẽ những lời lẽ đầy ẩn ý hối hận và nhận của lão phu nhân. Thấy nàng trầm tĩnh như thế, vẻ mặt lão phu nhân cứng . như , kéo tay nàng, thủ thỉ: “May mắn các con phúc phận , mệnh khi trở về phủ đều thuận lợi, e rằng đây cũng nhờ liệt tổ liệt tông Tưởng phủ phù hộ cho các con.”

 

Khóe môi Tưởng Nguyễn khẽ cong lên một cách đầy hàm ý. Ý tứ lời chính là, bất luận bọn họ gặp phúc lành gì hiện tại, tất thảy đều do tổ tiên Tưởng gia ban tặng ?

 

Loading...