Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 208
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:09:52
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuộc sống yên ả vẫn trôi qua, dường như chẳng ảnh hưởng bởi biến cố nào. Thoáng chốc, tới cuối hè, thời tiết nóng bức cũng dần trở nên mát mẻ đôi chút. Những chuyện rối ren qua dần lắng đọng, cái c.h.ế.t của Tưởng lão phu nhân cũng theo đó mà đời lãng quên.
Tại phủ Cẩm Anh Vương, một cánh bồ câu trắng từ ngoài cửa sổ bay , đậu án thư bằng gỗ Hoàng Dương. Cánh nó vô tình chạm nghiên mực, khiến bộ lông trắng như tuyết lập tức vương mấy vệt mực đen.
Tiêu Thiều bắt lấy chú chim bồ câu trắng án thư, chú chim nhỏ nghiêng đầu , đôi mắt đen như hạt đậu ánh lên vẻ nhạy bén, thông minh. Hắn sờ đầu chim bồ câu, tháo ống tròn đựng mật thư đùi nó xuống.
Phạm Khắc Hiếu
Tờ giấy bên trong chẳng lớn, đó chỉ vài dòng chữ. Tiêu Thiều xem xong, đôi mày kiếm dần dần nhíu chặt .
Một lát , cầm tờ giấy đặt lên ngọn đăng để tiêu hủy, dặn dò bên cạnh: “Chuẩn ngựa, cần rời kinh ngay.”
“Chủ tử. . .” Cẩm Nhất chút chần chờ.
“Gọi Dạ Phong đến đây. Dịch Bảo các cần giữ nữa, lập tức tới Bách Trượng lâu tìm Tề Tứ.”
Sắc mặt Cẩm Nhất vẫn đổi, cung kính đáp: “Thuộc hạ tuân lệnh.”
…
Tại Nguyễn cư, Thiên Trúc vén màn lên bẩm báo: “Cô nương, xe ngựa chuẩn xong .”
Lộ Châu thuận tay cầm giỏ điểm tâm nhỏ bàn, : “Cầm theo, đường thể dùng bữa, cũng tiện lắm đó.”
Mấy ngày , Tưởng Nguyễn nhận thiệp mời của Đổng phu nhân, nhưng thiệp ký tên Đổng Doanh Nhi, chỉ mời nàng tới tiểu phủ tề tựu, thưởng hoa đàm một phen. Kể từ khi Tưởng lão phu nhân qua đời, vì còn đang trong thời gian thủ hiếu, Tưởng Nguyễn dứt khoát bế môn bất xuất, luôn ở yên trong sân viện của , từng bước chân khỏi cửa. Nhắc đến Đổng Doanh Nhi, nàng cũng lâu gặp. Đột nhiên nhận thiệp mời từ Đổng gia, Liên Kiều và Bạch Chỉ đều cảm thấy chút bất ngờ.
Vì lẽ đó, hôm nay nàng dặn dò Thiên Trúc chuẩn xe ngựa, đích tới Đổng phủ một chuyến.
Lúc cửa, nàng trùng hợp gặp Tưởng Đan và Hồng Anh đang trò chuyện. Bụng Hồng Anh càng lúc càng lớn, ước chừng qua ít ngày nữa sẽ lâm bồn. Hiện nay, Tưởng Quyền giao phó chuyện trong phủ cho Hồng Anh xử lý. Hạ Nghiên từng thả , nhị di nương sớm hương tiêu ngọc vẫn. Hồng Anh một độc quyền, dáng vẻ hiện tại hệt như vị Đương gia chủ mẫu chân chính của Tưởng phủ.
Lộ Châu đảo mắt . Nàng rõ Hồng Anh cố tình lấy lòng phe phái , nhưng ngoại trừ Tưởng Tố Tố, thái độ đối với Tưởng Đan luôn ôn hòa, quan hệ giữa hai dường như vô cùng . Bề ngoài, Tưởng Đan trông vẻ gì sai, nhưng Lộ Châu theo Tưởng Nguyễn lâu như , tất nhiên thể chỗ thích hợp. Tứ tiểu thư tuyệt đối hề vô hại như vẻ bề ngoài. Hồng Anh hành động như , há chẳng đang tát thẳng mặt Tưởng Nguyễn ? Hay lẽ, Hồng Anh cho rằng lấy lòng Tưởng Đan, ngày thể bám nương nương trong cung?
Trên mặt Lộ Châu vẫn nở nụ ngọt ngào, nhưng trong mắt khó nén sự cam lòng. Tưởng Đan thấy họ tới, liền chào hỏi: “Đại tỷ tỷ.”
Tưởng Nguyễn gật đầu đáp : “Tứ , di nương.”
Hồng Anh một tay vịn bụng, mặt hề chút tiều tụy lôi thôi của phụ nữ mang thai, ngược còn càng thêm xinh , so với ngày dường như còn thêm mấy phần phong tình và thanh nhã. Làn da nàng bóng loáng như ngọc, y phục và đồ trang sức đều là loại thượng thừa, hiển nhiên Tưởng Quyền sủng ái. Nàng thấy Tưởng Nguyễn, : “Đại cô nương đang ý đó?”
“Đổng tiểu thư mời đến phủ thoại.”
Tưởng Đan lên: “Đại tỷ tỷ quả nhiên khiến hâm mộ.”
“Ngày cũng sẽ thêm nhiều tỷ bầu bạn, cần hâm mộ chứ.” Hồng Anh .
“Di nương trêu ghẹo .” Tưởng Đan mắc cỡ cúi đầu xuống.
Tưởng Nguyễn một màn hòa thuận vui vẻ mắt. Giờ đây, tiểu trong phủ và thứ nữ chung sống với . Hồng Anh hành động như , e rằng chẳng liên quan gì đến việc do Tưởng Quyền dặn dò . Trong mắt nàng lóe lên một tia lãnh ý, song lúc ngẩng đầu lên vẫn giữ nguyên nụ với lúm đồng tiền như hoa. “Nếu thế, quấy rầy di nương và Tứ hàn huyên nữa. Ta một bước.”
“Đại tỷ tỷ thong thả.” Tưởng Đan hiền dịu. Nếu là rõ chuyện, sợ rằng còn tưởng hai là tỷ cùng một thâm tình như ruột thịt.
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-208.html.]
Sau khi lên xe ngựa, Lộ Châu rốt cuộc vẫn nhịn : “Ngũ di nương ý gì ? Nhìn dáng vẻ đó của nàng đối với Tứ tiểu thư còn nhiệt tình hơn đối với cô nương nữa.”
Tưởng Nguyễn lắc đầu: “Ngũ di nương là thông minh, tất nhiên chiếm lợi lộc nào từ .” Nàng tính tình vốn lạnh nhạt, chỉ bởi vì Hạ Nghiên và nhị di nương, mới tạm thời coi như cùng một chiến tuyến với Hồng Anh. Hạ Nghiên và nhị di nương đều thất thế, ở trong phủ Hồng Anh còn sự uy h.i.ế.p nào, chỉ cần lấy lòng Tưởng Quyền là đủ. Từ đến nay Tưởng Quyền ưa nàng, nếu Hồng Anh quá nhiệt tình với nàng, e rằng sẽ mất sự yêu thích của phụ nàng.
“ thế cũng quá mức trơ trẽn ạ.” Lộ Châu suy nghĩ một lúc, cuối cùng lắc đầu .
“Lòng khó đoán, cần gì mong đợi quá nhiều.” Tưởng Nguyễn khép hờ mắt, dựa thành xe nghỉ ngơi.
Lộ Châu lè lưỡi, gì thêm nữa. Thiên Trúc như điều suy nghĩ Tưởng Nguyễn. Càng theo vị chủ tử lâu, nghi ngờ của Thiên Trúc đối với Tưởng Nguyễn càng thêm sâu sắc. Nàng hiểu sự lạnh bạc của Tưởng Nguyễn rốt cuộc tới từ . Trước một vài chuyện, nàng còn ác hơn cả sát thủ. Ở Cẩm Y Vệ, Thiên Trúc cũng coi như gặp qua đủ các loại , nhưng đến giờ từng gặp qua một tiểu thư khuê các thông minh đáng sợ nhường .
Mà những lời Tưởng Nguyễn với nhị di nương khi chết, cũng để dấu ấn sâu đậm trong lòng Thiên Trúc.
Tưởng Nguyễn Tưởng phủ nợ mạng nàng, nàng sẽ đòi từng cái một, nhưng tính từ đến nay, c.h.ế.t của nàng trong Tưởng phủ cũng chỉ mỗi ruột Triệu Mi mà thôi. Món nợ đòi hết lượt từng mạng rốt cuộc là từ ?
Thiên Trúc cảm thấy trong lòng Tưởng Nguyễn cất giấu một bí mật sâu, bí mật ngay cả nha gần gũi bên nàng từ cũng hề . Nàng đang nghĩ, lẽ hẳn tìm thời cơ, chuyện cho Thiếu chủ mới .
…
Trong phủ Kinh Triệu doãn.
Đổng Doanh Nhi dựa ghế mềm, là dựa, chẳng bằng rằng mất hết sức lực mà ngã vật đó. So với dáng vẻ gầy nhom tiều tụy mấy ngày , gần đây nàng dường như da thịt hơn, chẳng qua mặt vẫn nhuốm sầu bi, nào còn giống thiếu nữ buồn lo khi xưa.
Nha Hồng Nhi bưng chén cháo hạt sen nấu đường đỏ để bên cạnh, cung kính : “Tiểu thư, dùng chút cháo ạ.”
“Ta ăn.” Đổng Doanh Nhi uể oải đầu sang chỗ khác.
Giọng lạnh lẽo, cứng rắn truyền đến: “Không ăn cũng nuốt.” Kinh Triệu doãn Đổng đại nhân đẩy cửa bước , thần sắc cực kỳ lạnh lùng, nghiêm nghị : “Mau thu tâm tư bừa bãi đó của ngươi . Chân dung trình cung, chẳng bao lâu nữa sẽ đến đón. Ngươi nhất hãy ngoan ngoãn nhập cung cho .”
“Phụ ,” Giọng Đổng Doanh Nhi mềm yếu, nhưng vẫn kiên quyết: “Doanh Nhi tuyệt đối nhập cung.”
“Không nhập cung? Vậy ngươi hãy cùng mẫu ngươi đến Thường gia quỳ gối tạ , gả Thường gia cho !” Đổng đại nhân nổi trận lôi đình.
“Cả đời Doanh Nhi chỉ gả cho một , chính là Tưởng Đại tướng quân Tưởng Tín Chi!”
Lời dứt, Đổng đại nhân giận dữ nén , lập tức giơ tay định tát Đổng Doanh Nhi. Nàng hề sợ hãi, thẳng thắn mắt ông. Cuối cùng, Đổng đại nhân vẫn đành lòng, đ.á.n.h xuống, chỉ giận dữ gằn giọng: “Hồ đồ! Ta thấy ngươi vẫn tỉnh ngộ, hãy nhốt thêm vài ngày nữa!”
Nói , ông nổi trận lôi đình phất tay áo rời .
Đổng đại nhân , Đổng Doanh Nhi liền như trút hết sức lực , thể suy sụp, gục xuống chiếc ghế mềm nấc lên. Từ tới nay, Đổng đại nhân luôn yêu thương nàng hết mực, mà giờ đây giam lỏng nàng trong phòng, ngày ngày cử trông coi việc ăn uống, vì lẽ gì khác, chỉ vì đẩy nàng chốn thâm cung. Vốn dĩ nàng luôn tự hào một cha , từng cảm thông cho cảnh của Tưởng Nguyễn, nhưng hôm nay xem , phụ nàng và cha Tưởng Nguyễn khác gì , rốt cuộc đều là những tàn nhẫn như !
Bên ngoài, Tưởng Nguyễn bước xuống xe ngựa, của Đổng phu nhân đón phủ. Nàng từng đến Kinh Triệu doãn phủ vài , nên hầu quen mặt. Dẫn nàng chính sảnh, Đổng phu nhân đang thất thần, thấy nàng bước , liền vội vàng dậy nghênh đón, hành lễ: “Quận chúa.”
“Phu nhân cứ gọi là Nguyễn nương là .” Tưởng Nguyễn đáp.
Đổng phu nhân gượng gạo: “Nguyễn nương, thật thiệp mời là mượn danh nghĩa Doanh Nhi để mời ngươi tới, ngươi sẽ trách chứ?”
“Phu nhân quá lời ,” Tưởng Nguyễn đáp. “ là Doanh Nhi tỷ gặp chuyện gì?”
Đổng phu nhân giật , thẳng Tưởng Nguyễn. Đôi mắt nàng chất chứa ý ôn hòa, ánh sức mạnh trấn an, khiến khác tin tưởng, giúp bà mở lòng. Bà thở dài : “Nói cũng chẳng sợ Quận chúa chê , con bé Doanh Nhi , nay từng khiến phiền lòng, vốn hiểu chuyện từ sớm. Nguyễn nương chắc từng qua, từ nhỏ Doanh Nhi hôn ước với Tam công tử Thường gia. than ôi, hết tới khác giờ phút mấu chốt , con bé trong lòng, còn tự đến với Thường Tam thiếu gia, hủy bỏ hôn ước.”