Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 244
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:12:45
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới Trúc lâu, thủ hạ giấu kỹ t.h.i t.h.ể Hòa Di quận chúa, dọn dẹp sạch sẽ vết m.á.u đất. Trong Trúc lâu, Tuyên Ly và Tuyên Lãng đối diện án, sắc mặt vẫn hề thả lỏng.
“Ta chỉ , nó tới đây.” Tuyên Ly chằm chằm Tuyên Lãng.
Nơi đây sâu trong cung, chứa đựng nhiều ẩn khúc và bí mật, nơi mà ai cũng thể tìm thấy. Nếu từ đường khác, nhất định gặp thị vệ giữ cửa. Mà Hòa Di quận chúa tới đây mà gặp trở ngại nào, chắc chắn rằng gặp bất kỳ ai. Như biểu thị, nàng bằng con đường mà của chúng thường xuyên sử dụng. Hòa Di quận chúa hiển nhiên thể nào là của , trong bọn họ e rằng nội gián.
Phạm Khắc Hiếu
Chỗ bí mật, bình thường Tuyên Ly và Tuyên Lãng chuyện cần thương lượng đều hẹn gặp ở đây. Hôm nay chạm mặt Hòa Di quận chúa, hai bọn họ hồ như cùng lúc nổi lên sát tâm. Mặc dù chỗ là một hậu viện bỏ hoang, nhưng nếu khác hai họ cùng xuất hiện ở đây, tất nhiên sẽ khiến khác hoài nghi.
Tuyên Lãng kinh hãi, vội hỏi: “Bát , chẳng lẽ đang hoài nghi ?” Hắn giải thích mới . “Ta thề , thể chuyện cho nàng ?”
“Ta là ngươi.” Tuyên Ly khoát tay. “Có điều, của ngươi ai đến chỗ ?”
Tuyên Lãng lắc đầu. “Trừ vài thị vệ Bát đưa , thì còn ai nữa. Ta cũng cảm thấy kỳ quái, Hòa Di đột nhiên tìm tới nơi , nếu chỉ vô tình tới đây, thế thì quá trùng hợp.” Dừng một chút, mặt Tuyên Lãng thoáng hiện vẻ ảo não. “Đáng lẽ , nên tra hỏi cho rõ ràng mới .”
Đáng tiếc khi nãy cảm xúc của mất khống chế, kích động nhất thời g.i.ế.c c.h.ế.t Hòa Di quận chúa. Bây giờ trong lòng hối hận sợ hãi. mũi tên rời cung, thể đầu , cũng chết, gì cũng trễ .
“Chuyện thật sự quá kỳ quặc.” Tuyên Ly nheo mắt. “Hòa Di đột ngột mất tích, ắt sẽ khiến khác hoài nghi. Không thể để khác liên tưởng đến chúng , chỉ còn một đường duy nhất.”
“Đường gì?” Tuyên Lãng thoáng giật .
“Kẻ thế tội.” Tuyên Ly mỉm . “Hòa Di quận chúa kẻ khác giết, thể chúng giết. Hiện giờ kẻ nào trong cung thù oán với nàng , thì chính là kẻ g.i.ế.c nàng. Nếu thể dùng cách để trừ cái đinh trong mắt, thế coi như nàng c.h.ế.t cũng mãn nguyện.”
Mắt Tuyên Lãng sáng lên, đúng , giấu xác Hòa Di quận chúa trong cung biện pháp an , lén đưa t.h.i t.h.ể khỏi cung cũng chuyện dễ. Hiện tại, chỉ thể tìm một kẻ thế tội, nhưng thể tùy tiện chọn một chịu tội . Tốt nhất là một mũi tên trúng hai con nhạn, vứt củ khoai lang nóng bỏng tay , thể trừ mối họa lớn trong lòng. Tuyên Lãng suy nghĩ một chút, trong đầu đột nhiên hiện lên một bóng lạnh nhạt.
“Ta .” Hắn kích động . “Bát , một .”
“Ồ?” Mắt Tuyên Ly lóe lên. “Nói thử xem.”
“Cách , đảm bảo so với việc tìm một kẻ thế tội, càng khiến Bát hài lòng hơn. Chúng thể mượn cái c.h.ế.t của Hòa Di, để đạt sở nguyện của Bát .”
Tuyên Lãng khẽ, kéo mảnh giấy mặt tới, xuống một cái tên.
…
Thiên Trúc về điện công chúa, để giỏ hoa xuống, cũng thật sự hái một giỏ hoa đầy, đổ hết cánh hoa chậu gỗ dùng nước rửa sạch.
“Đã lúc nào mà tỷ tỷ còn tâm tình đây xử lý loại chuyện vặt chứ.” Lộ Châu kéo chậu gỗ đặt sang một bên, nắm tay áo kéo Thiên Trúc phòng. “Chủ tử vẫn đang chờ tỷ báo cáo đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-244.html.]
Thiên Trúc nhún vai. Thân là thuộc hạ, thị đương nhiên thành việc chủ tử sai bảo. Ngoài việc dẫn đường, Tưởng Nguyễn còn dặn thị hái hoa. Thị thể vì việc mà bỏ sót việc . Bất kể việc lớn việc nhỏ, thảy đều là lời dặn dò của chủ tử.
Trong phòng, Tưởng Nguyễn đang phân loại cánh hoa hái. Gần đây tâm trạng Ý Đức Thái hậu tệ, chỉ rõ nàng học điều chế vài lọ hương liệu. Kiếp nhờ phúc Tuyên Ly mà lúc ở trong cung nàng học qua một ít, nên việc hề khó khăn, giờ cũng thuận tay hơn.
“Cô nương, dẫn đường xong .” Thiên Trúc . “Thuộc hạ tận mắt thấy Hòa Di quận chúa , đợi một giờ cũng thấy ả . Thuộc hạ theo dặn dò của cô nương, tới Kinh Trúc uyển hái hoa.”
Trước đó Tưởng Nguyễn dặn Lộ Châu chú ý động tĩnh bên chỗ Hòa Di quận chúa. Vừa Hòa Di quận chúa mới sáng sớm rời khỏi cung Thục Phương, nàng bèn sai Thiên Trúc ăn vận như cung nữ, cầm theo giỏ hoa ‘vô tình gặp ’ Hòa Di quận chúa. Lại cố ý để Thiên Trúc ‘ theo đuôi’, thuận tiện chỉ đường cho Hòa Di quận chúa.
Nàng hề giải thích nguyên nhân vì , mấy Lộ Châu cũng hiểu, chỉ cảm thấy đây là một chuyện vô cùng hệ trọng. Riêng Thiên Trúc, thị là tập võ. Tưởng Nguyễn gọi thị phòng, đưa một tấm bản đồ, thị theo chỉ dẫn, mới phát hiện chỗ xảo diệu của tấm bản đồ .
Hoa viên Tưởng Nguyễn sai nàng dẫn Hòa Di quận chúa tới, rõ ràng là một nơi cực kỳ bí ẩn. Con đường Tưởng Nguyễn vạch sẵn, tránh tất cả thị vệ canh gác. Nơi bề ngoài tưởng chừng sáng sủa, nhưng vô cùng khó khăn. Bên trong nhiều lối rẽ, từng lối rẽ chia thành nhiều nhánh nhỏ. Muốn tới nơi cần đến thật sự là một việc bất khả thi; chỉ cần nhầm lẫn một bước, lập tức sẽ gặp thị vệ canh giữ, kinh động đến chủ nhân. Nếu kẻ thăm dò tin tức đây, chúng sẽ chỉ phát hiện đây là một khu vườn, chẳng thể nắm bất kỳ manh mối nào.
Đây thật là một mật thất vô cùng táo bạo, táo bạo đến mức hiển lộ mặt . Mật thất và hoa viên lộ thiên, thế nhưng trừ chủ nhân , căn bản ai thể bước .
Mà hiển nhiên Tưởng Nguyễn sớm rõ chỗ , hơn nữa con đường nàng chọn sẵn cực kỳ an . Cố ý dẫn Hòa Di quận chúa dẫn đến đó, hung hiểm bên trong chỉ cần nghĩ cũng . Nếu là , Tưởng Nguyễn chắc chắn sẽ dùng biện pháp . Nói cách khác, chiêu mượn đao g.i.ế.c của Tưởng Nguyễn, thật sự cực kỳ cao minh.
Thiên Trúc rõ vì Tưởng Nguyễn mật thất và lối đó. Thị cảm thấy chủ tử mới nhiều bí mật. Thị nghĩ, nơi đây, lẽ ngay cả Cẩm Y Vệ ẩn núp trong tối ở hoàng cung tối cũng tới.
Lộ Châu nhịn hỏi. “Cô nương, tại chờ đến tận một giờ? Mà đủ một giờ Thiên Trúc tỷ trở ?”
“Một giờ là đủ .” Ánh mắt Tưởng Nguyễn cánh hoa, khi rửa sạch, cánh hoa càng tươi hơn, nàng . “Giết chỉ cần một nén nhang, thời gian còn , chỉ cần dọn dẹp hiện trường thôi.”
“Giết ?” Lộ Châu cả kinh, vội vàng che miệng , thầm hận thất thố, nhỏ giọng hỏi: “Hòa Di quận chúa… vong mạng ?”
Tưởng Nguyễn liếc Lộ Châu, thản nhiên đáp: “Cứ theo tính khí của ả , đến tận giờ vẫn trở , tất nhiên vong mạng .” Điểm , ngay từ đầu sớm . Kẻ bước chân chốn đó, trừ phi là cùng phe, nếu bất luận là ai, cũng đừng hòng an lui .
Lộ Châu Tưởng Nguyễn, Thiên Trúc, bừng tỉnh hiểu : “Cô nương cố ý, cô nương sớm Hòa Di quận chúa sẽ chết, mới sai Thiên Trúc tỷ dẫn đường?”
“Phải.” Tưởng Nguyễn phân loại cánh hoa để từng hộp gỗ nhỏ, đầu đáp. “Ta tính toán sẵn từ lâu.”
Lộ Châu rõ trong lòng cảm giác gì, khoảnh khắc cảm thấy cô nương nhà thật đáng sợ. Tưởng Nguyễn thấy ánh mắt sợ hãi của Lộ Châu, chẳng để tâm khẽ, khiến Lộ Châu áy náy. Trong đầu nàng nghĩ Hòa Di quận chúa cứ dăm ba bữa gây chuyện với Tưởng Nguyễn, còn hận thể dồn Tưởng Nguyễn chỗ chết, xuống tay cũng , tránh cho ngày sinh thêm nhiều rắc rối. Lộ Châu nghĩ thông, còn mất tự nhiên như nữa, với Tưởng Nguyễn: “ cô nương Hòa Di quận chúa nơi đó ắt chết? Nơi đó là chỗ thế nào?”
Là nơi thế nào? Tưởng Nguyễn sững sờ, ý niệm chìm sâu hồi ức.
Tuyên Ly tự nhận là phong nhã, cho dù thương lượng âm mưu, cũng tìm một nơi phong cảnh tươi . Thí dụ như khu vườn , chính là thứ khiến Tuyên Ly kiêu ngạo.
Chỉ vì nơi đó bí mật tuyệt diệu, thường khó mà tìm . Đời , Tuyên Ly cũng từng dẫn qua mấy . Ngẫm thì, đối với một con cờ, Tuyên Ly chịu xuất công phu, cần bỏ thứ gì, chỉ cần thể hiện chút dịu dàng, vài bí mật cho , khiến khó mà tin tưởng.
Đó là mật địa riêng của Tuyên Ly. Hắn thường xuyên hẹn gặp Tuyên Lãng tại nơi . Con đường Tuyên Ly từng dẫn qua, chính là đường mà chỉ phe cánh mới . Chắc hẳn cho rằng chỉ là một nữ nhân, trí nhớ chẳng mấy sắc sảo, bởi hề để tâm. , thuở bé khi đưa đến thôn trang, vì tìm kiếm thảo d.ư.ợ.c trong núi để bán lấy tiền sinh nhai, khả năng nhận phương hướng của cực kỳ . Cho dù chỉ qua một , cũng sẽ ghi nhớ rõ ràng, huống hồ là nhiều .