Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:13:07
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý khách quan tiếp

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Lâm Lang dẫn Tiêu Thiều tới chỗ, cung kính : “Đây chính là thất, nô tỳ chuẩn ít điểm tâm và , mời Vương gia nghỉ, hẳn Đại tiểu thư cũng sắp đến .”

 

Tiêu Thiều đáp, Lâm Lang hành lễ, thối lui. Trước khi , nàng liếc mắt cánh cửa khắc hoa, xách váy áo rời khỏi. Đợi Lâm Lang khuất bóng, Tiêu Thiều trầm ngâm, đẩy cửa bước .

 

Cửa mở, ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng. Hương thơm đỗi nhàn nhạt, hề nồng gắt, ngửi khiến liên tưởng đến mùi hương thiếu nữ vấn vương. Thanh thoát mà ngọt ngào, bất giác khiến tâm tư khác rộn rực.

 

Không giống hương xông trầm, mà giống như mùi thơm tự nhiên cơ thể hơn. Tiêu Thiều nhíu mày, xuống bàn. Trên bàn đặt một bình ngọc đựng rượu tinh xảo, bên cạnh vài chiếc tách lưu ly trong suốt. Một đĩa nho căng mọng, từng chùm trái to tròn, tựa như những hạt thủy tinh óng ánh.

 

Nơi đây bày trí chu đáo như thế, nào cần Lâm Lang chuẩn thêm nước điểm tâm?

 

Không chỉ , căn phòng một tấm bình phong phỉ thúy ngăn thành hai nửa, bình phong cực lớn, phỉ thúy thanh thúy ướt át, đó khắc tứ mỹ đồ, các nàng nữ tử nhảy múa và ngâm thơ, trông như khắc họa cuộc sống chân thực. Đằng tấm bình phong, truyền đến tiếng nước róc rách.

 

Âm thanh nhỏ đến nỗi, nếu Tiêu Thiều là luyện võ, nội lực thâm hậu, chắc chắn thể thấy. Như vật gì đó rời khỏi làn nước, tiếng nước chảy xuống nhỏ giọt, mang theo vẻ kiềm diễm, khiến lòng nảy sinh vô vàn suy nghĩ miên man.

 

Tiêu Thiều bất vi sở động, rủ mắt chiếc còi huýt ngọc tay, đang suy tư điều gì. Hắn sừng sững bất động, thời gian lẳng lặng trôi qua, chậm chạp thấy Tưởng Nguyễn đến. ngay lúc , tiếng nước động tấm bình phong lớn hơn, một loạt âm thanh. Tiêu Thiều chớp mắt, ngay đó, một bóng mảnh khảnh chậm rãi từ tấm bình phong.

 

Đó là một tuyệt sắc giai nhân.

 

Nàng vận một bộ áo lụa trắng thanh thuần, điểm xuyết quá nhiều hoa văn cầu kỳ. Chiếc thắt lưng màu xanh quấn quanh eo, càng lộ rõ vòng eo thon gọn, từng cử chỉ như liễu non gió, mị cốt trời sinh. Mọi cử động đều tựa hồ mang theo mị khí, khiến khác khỏi mê hoặc. Khắp cơ thể vẫn còn đọng nước vì tắm xong, những giọt nước từ cằm nàng chảy dọc xuống cổ, vạt áo che khuất, càng khiến lòng ngứa ngáy thôi.

 

Nhìn lên, một gương mặt xinh thoát tục. Ngũ quan tinh xảo, mi mắt yêu kiều, tựa như tiên nữ thuần khiết, nhuốm khói lửa nhân gian. Một gương mặt tiên khí, phối với cử chỉ yêu mị tựa như nữ tử thanh lâu, đối với nam nhân mà , đều là cám dỗ trí mạng.

 

Chính là Tưởng Tố Tố.

 

Tưởng Tố Tố thấy Tiêu Thiều, thoạt tiên như kinh hoảng vô cùng, mặt hiện rõ vẻ kinh hãi, nhưng ngay đó nhanh chóng trấn tĩnh , khẽ gọi: “Tiêu Vương gia.”

 

Tiêu Thiều chỉ liếc ả một cái, rủ mắt, hề thêm, cũng lời nào. Tưởng Tố Tố cứng đờ, từ khi tu tập mị thuật tới nay, ánh mắt nam nhân đều dính lên ả, từng khác coi thường như , nhất thời cam lòng. Nàng mỉm , khoan thai xuống chiếc ghế bên cạnh Tiêu Thiều. Mỗi cử động, một mùi hương quen thuộc phảng phất tràn , đúng là cùng một loại hương thơm trong phòng, quả nhiên là mùi từ Tưởng Tố Tố.

 

Tưởng Tố Tố nghiêng đầu đó, thanh niên hắc y, chỉ ống tay áo thêu màu nổi, trông vô cùng phú quý. Gò má của xinh tuyệt trần, nhưng hề vẻ nữ tính. Môi mỏng tinh tế, ánh mắt sắc lạnh, thần sắc luôn giữ vẻ lạnh nhạt, ưu nhã từ tận sâu trong cốt tủy. Thanh niên quả thực tuấn khí khái, dù hào quang của Cẩm Anh vương phủ bao phủ, chỉ dựa khí độ bất phàm thôi, cũng đủ khiến bất kỳ nữ nhân nào rung động.

 

Ví dụ hiện tại, Tưởng Tố Tố ghen tỵ điên cuồng, tự hỏi tại Tưởng Nguyễn thể may mắn gả cho thanh niên mặt.

 

“Vừa nãy Tố Tố đang tắm, ngờ đột nhiên , thấy, thì là Tiêu Vương gia.” Giọng Tưởng Tố Tố dẻo nhẹo, như gãi lòng . “Nếu thế, bằng cùng Vương gia uống một ly.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-266.html.]

 

Cô nam quả nữ, say sưa trong thất u tịch, một mới tắm gội xong, chỉ khoác hờ áo choàng mỏng. Huống hồ còn là một mỹ nhân tuyệt sắc, hết sức chủ động tiếp cận. Bất kỳ nam nhân nào trong thiên hạ chỉ cần chứng kiến cảnh , giữ sự tĩnh tâm, quả thực là điều khó lòng .

 

Tiêu Thiều vẫn giữ sự im lặng, lãnh ý giữa đôi mày từng giảm nửa phần. Tưởng Tố Tố thấy , liền dậy, nhích sát bên , rót một ly rượu đưa đến mặt Tiêu Thiều. Nàng yểu điệu khuỵu gối xuống, hình gần như sắp phủ phục lên đầu gối của Tiêu Thiều. Ả Tiêu Thiều chăm chú, trong đôi mắt long lanh chứa mị ý rõ ràng. Giống hệt mùi hương ả, khiến khác cảm tưởng như đang thấy một đóa hoa trắng đang run rẩy trong thâm cốc, bất giác hái xuống, đó xé nát, dáng vẻ đóa hoa lóc cầu xin.

 

Thấy Tiêu Thiều bất động, Tưởng Tố Tố áp sát hơn, đôi môi đào dường như dán lên vành tai Tiêu Thiều, nhẹ giọng thủ thỉ: “Vương gia ——” thở ấm nóng tỏa tựa hương lan.

 

Tiêu Thiều ngưng mắt. Hắn đợi Tưởng Tố Tố động tác khác, chỉ thấy áo bào khẽ động, rõ cổ tay cử động lúc nào. Chiếc ly bạch ngọc vốn bàn quăng , đ.á.n.h thẳng bụng Tưởng Tố Tố. Một chiếc ly nhỏ như ám khí đoạt mạng, chỉ ầm một tiếng, Tưởng Tố Tố văng , đập thẳng tấm bình phong phỉ thúy, như diều đứt dây ngã lăn mặt đất, khạc một ngụm m.á.u tươi.

 

“Không sống chết!” Giọng Tiêu Thiều bao hàm tức giận lạnh lẽo vang lên.

 

Động tĩnh bất ngờ khiến Tưởng Tố Tố sợ ngây . Nàng chật vật bò dậy, Tiêu Thiều chỉ xuất ba phần khí lực, cũng khiến nàng chịu nổi. Càng đáng sợ hơn là, từ nãy đến giờ, Tiêu Thiều luôn thờ ơ với ả.

 

Không một nam nhân nào đời thể chống mị thuật của ả. Ả tu luyện mị thuật, ngay cả những nam nhân thanh tâm quả d.ụ.c nhất cũng sẽ ả câu dẫn, càng đừng đến thanh niên trẻ tuổi như Tiêu Thiều. Hễ là nam tử trẻ tuổi, thấy ả sẽ bất giác động lòng. Nhất là hôm nay ả còn cố ý sửa soạn, lấy tư thái nam nhân thể kháng cự mà xuất hiện mặt Tiêu Thiều.

 

Ả tự nhận thứ kẻ hở, tính sai định lực của Tiêu Thiều. Ả Tiêu Thiều thích nữ sắc, nhưng tất cả chỉ là lời đồn. Nếu thật sự thích nữ sắc, thể xin Hoàng đế cho cưới Tưởng Nguyễn? Mặc dù Tưởng Nguyễn là giai nhân tuyệt sắc, nhưng so về phong tình và sự hấp dẫn, nào bì kịp ả? Không ngờ Tiêu Thiều chẳng hề ả mê hoặc, còn tay nặng với ả như !

 

“Tiêu Vương gia,” Tưởng Tố Tố hộc máu, vết m.á.u dính đôi môi đào, một loại cám dỗ khác thường. Ả . “Tiêu Vương gia thèm thương hương tiếc ngọc như thế, thật khiến Tố Tố đau lòng.”

 

Tiêu Thiều lạnh lùng ả.

 

“Hôm nay Tiêu Vương gia thấy cơ thể , cho rằng thể bước khỏi đây dễ dàng ?” Tưởng Tố Tố nhếch môi , đắc ý . “Tỷ phu, ngươi cơ thể , chính là của ngươi. Vốn dĩ hôm nay dịu dàng với tỷ phu một chút, ngờ tỷ phu bất cận nhân tình như , thể gì khác ngoài việc ngoài đôi câu, khiến mặt mũi tỷ phu mất mấy phần thôi.”

 

“Ăn càn rỡ.” Lời còn dứt, trong phòng đột nhiên vang lên một giọng nam. Một nam tử ăn mặc y phục thị vệ nhảy xuống từ xà nhà, chút nghĩ ngợi với Tưởng Tố Tố: “Ta cũng cơ thể ngươi , thế chẳng ngươi cũng là của ? Ở đây Cẩm Y Vệ nhiều lắm, e rằng đều thấy cơ thể ngươi, thế ngươi là của ai mới đúng đây?” Dứt lời cố ý khổ não gãi đầu. “ mà các thích nữ tử đoan chính, lớn gan lẳng lơ như tiểu thư đây, bọn thật sự dám nhận.”

 

Người ai khác, chính là Cẩm Nhị. Hắn theo chân Tiêu Thiều mai phục ở đây từ lâu, vốn dĩ xem thử Tưởng gia rốt cuộc gì. Sau đó thấy Tưởng Tố Tố câu dẫn Tiêu Thiều, trong lòng tất nhiên khinh bỉ vạn phần. Nếu là nữ tử thanh lâu thì cũng thôi, Tưởng Tố Tố dầu gì cũng là đích nữ Thượng thư phủ, ngày xưa kinh thành ca tụng là tài nữ tài đức vẹn đè bẹp bao nhiêu cô gái. Con gái nhà thường dân còn thế nào là lễ nghĩa liêm sỉ, còn ả Tưởng Tố Tố ngay cả liêm sỉ cũng cần.

 

Mặc dù , Cẩm Nhị vẫn Tưởng Tố Tố thêm nào nữa. Tưởng Tố Tố vốn là một mỹ nhân, cộng thêm tu luyện mị thuật, thật sự thể hấp dẫn ánh mắt nam nhân. Nhất là đôi mắt, nếu sẽ dễ dàng ả nhiếp hồn, bản sẽ rơi mỹ nhân kế của ả từ lúc nào.

 

Tưởng Tố Tố từ nhỏ Tiêu Thiều tiếp quản Cẩm Y Vệ, xông pha núi đao biển lửa, khả năng tự chủ tất nhiên cao hơn thường. Những năm qua gặp bao nhiêu cám dỗ, từng thấy qua tuyệt sắc yêu cơ, chút công lực của Tưởng Tố Tố, chẳng là gì đối với Tiêu Thiều, chớ đừng tới động tâm.

 

Phạm Khắc Hiếu

Tưởng Tố Tố suýt phun thêm một ngụm m.á.u nữa. Không ngờ trong phòng còn thêm một , giọng điệu của kẻ , thì trong phòng chỉ mỗi ả. Nghĩ đến hôm nay vô duyên vô cớ một đám thị vệ thấy cơ thể , Tưởng Tố Tố bực bội thôi. Đã đến bước đường , cũng chỉ thể đ.á.n.h một trận cược. Nam nữ ở chung một phòng, mặc dù ảnh hưởng thanh danh nữ tử, nhưng nam nhân cũng dễ trốn tránh trách nhiệm. Tưởng Tố Tố há mồm hô to, định kêu lên để bên ngoài chờ sẵn . há miệng, Cẩm Nhị lanh tay lẹ mắt điểm huyệt câm của ả, một tiếng ú ớ cũng phát .

 

“Chủ tử, đám xử lý thế nào?” Cẩm Nhị hỏi.

 

Tiêu Thiều nhíu mày, . “Giết.”

 

Loading...