Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:13:12
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đầu Hồng Anh nổ một cái đùng, cảm thấy mắt tối sầm, suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh. Trong lòng nàng chỉ một ý niệm: Xong , chuyện ngày hôm nay sợ rằng cách nào vãn hồi nữa.

 

Tên thị vệ lo lắng vọt tới mặt Hồng Anh, thấy dáng vẻ Tưởng Tố Tố thì thất kinh : “Thì là ở đây! Ai biến Nhị tiểu thư thành như ? Chán sống ? Quận chúa nhất định sẽ bỏ qua cho kẻ đó!”

 

Người xung quanh vốn ôm tâm tư xem náo nhiệt, ngờ đột nhiên khác chen ngang. Nghe tên thị vệ từng câu từng chữ đều gọi Quận chúa, kỹ thì thị vệ thường, lòng họ dâng lên nhiều suy nghĩ. Ngay cả gã phú thương cũng dáng điệu của thị vệ cho chần chờ. Gã lựa chọn một lát mới hỏi: “Vị tiểu ca , ngài Quận chúa là vị nào? Tiểu thư phận gì?”

 

Hồng Anh vội vàng tiếp lời: “Ngươi cần để tâm nhiều việc như , tóm nàng là nhà chúng , bây giờ đưa nàng .”

 

Trong đám đông ai đó lớn tiếng hô lên. “Ai da, vị Đại lão gia chẳng còn đang rước cô nương về di nương thứ mười bảy của ư? Sao giờ rụt rè, nhụt chí dám tay nữa ?”

 

Thị vệ , đợi Hồng Anh kịp phản bác quát lớn. “To gan! Dám nhục tiểu thư. Mở to mắt ch.ó của ngươi mà cho kỹ, đây chính là Nhị tiểu thư Tưởng gia phủ Thượng thư tại kinh thành, là của Hoằng An quận chúa đương triều!”

 

Lời dứt, lập tức gây nên một trận xôn xao.

 

Tưởng Tố Tố gần như ghim sâu móng tay lòng bàn tay, đôi môi ngừng run rẩy, cả như rơi xuống hầm băng lạnh lẽo. Lời lẽ của thị vệ thật sắc bén, là do Tưởng Nguyễn cố ý dặn dò, công khai vạch trần phận của ả ngay mặt dân chúng, khiến ả thống khổ thôi. Chiêu so với hạ sát ả còn ác độc hơn vạn phần. Chuyện đồn , thanh danh của ả coi như bại liệt, cả đời , hủy hoại !

 

Sắc mặt Hồng Anh trắng bệch như tờ giấy, hận thể ném tên thị vệ ngoài chín tầng trời. Thấy ánh mắt dò xét của xung quanh, Hồng Anh chỉ tìm một cái lỗ mà chui xuống. Quan trọng nhất là, nàng đột nhiên sợ hãi, Tưởng Tố Tố sự trông nom của xảy chuyện tày trời . Trong ba cô con gái ở Tưởng phủ, chỉ Tưởng Tố Tố là Tưởng Quyền chân tâm yêu thương. Đứa con gái bảo bối gặp chuyện nhục nhã bậc , dù chỉ là giận ch.ó đ.á.n.h mèo chăng nữa, Tưởng Quyền cũng sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nàng !

 

Suy cho cùng, chuyện đều do Tưởng Nguyễn bày . Hồng Anh khỏi oán hận Tưởng Nguyễn tâm địa hiểm độc, nàng chỉ nhục Tưởng Tố Tố, phá hủy thanh danh của Tưởng Tố Tố, mà còn khiến ả từ nay còn mặt mũi đời. Đối với Tưởng phủ và cả Tưởng Quyền, đây đều là một đả kích khổng lồ. Tưởng Nguyễn tay mà chẳng màng tới tình cốt nhục. e rằng Hồng Anh quên, ban đầu nàng và Tưởng Tố Tố hợp mưu tính toán Tưởng Nguyễn, từng nghĩ tới tình thủ túc ? Cái gọi là gieo gió gặt bão, hại cuối cùng biến thành hại , cũng chỉ mà thôi.

 

Người vây xem bàn tán sôi nổi, ngay cả gã trung niên mới đầu la hét đưa Tưởng Tố Tố về di nương thứ mười bảy cũng ngậm miệng, dò xét ả từ xuống . Trong mắt đều là vẻ dám tin, chợt lên tiếng . “Ta mà, mặt mũi tiểu thư trông giống Nhị tiểu thư Tưởng gia, mà các ngươi còn chịu tin.”

 

“Ai mà ngờ chứ,” đáp lời. “Có điều đồn Nhị tiểu thư thanh thuần như băng tuyết , vì lẽ gì lâm bước đường , chăng khác hãm hại?”

 

“Hãm hại gì chứ, ngươi cử chỉ nàng xem, y phục thấy lẳng lơ, khiến huyết mạch sôi trào. Khuê nữ nhà ai đắn bộ dáng phong tình như thế? Theo thấy , Tưởng Nhị tiểu thư e rằng sớm nếm mùi hoan ái .”

 

“Nói đúng lắm, than ôi, dáng dấp tựa như Thiên Tiên , mà việc , quả thật giống cô nương nhà lành, khó trách khác cho rằng là kỹ nữ hạng nhất tại thanh lâu.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-270.html.]

[]

 

Lời bàn tán tương tự phát ngớt, từng lời từng chữ như búa bổ lòng Tưởng Tố Tố, khiến ả hổ thẹn chết. mà dân chúng kinh thành đời quả thực tinh tường. Sau khi Tưởng Tố Tố tự luyện mị thuật, giữa cử chỉ nhấc tay nhấc chân đều tràn ngập mị ý. Dung mạo tuy tươi nhưng thể che giấu khí chất ướt át dâm mỹ, khác biệt với vẻ quyến rũ lạnh lùng của Tưởng Nguyễn. Thứ mà ả toát càng là sự cám dỗ trần trụi, khiến chỉ chiếm đoạt. Nam nhân bình thường hiểu rõ chuyện phòng the, tất nhiên phân biệt . Huống chi, khuê nữ nhà nào phong tư thướt tha đến thế, càng đừng đến cách ăn mặc lộ liễu, dâm đãng của ả hôm nay.

 

Cẩm Nhị thầm nháy mắt với Cẩm Tam đang trộn trong đám đông để dẫn dắt dư luận, trong lòng thấy cực kỳ đắc ý. Vừa trong lúc cấp bách cao giọng quát lên, những lời nên nên , xung quanh đều rõ mồn một. Cẩm Tam cũng cao giọng, như vô tình . “Uầy, nếu là Nhị tiểu thư Thượng thư phủ, hôm nay những thấy hết sạch thế , các vị nên chịu trách nhiệm với ? Người là tiểu thư trong sạch đắn, thể bỗng dưng nhục chứ.”

 

Vừa dứt lời, dấy lên một trận xôn xao, Tưởng Tố Tố và Hồng Anh ngây như phỗng. Mà xem náo nhiệt xung quanh cũng kẻ hồi thần , hô lớn. “Nói đúng, tiểu thư thấy cơ thể, tại hạ nguyện ý phụ trách, cưới tiểu thư về nhà chính thê!”

 

Phạm Khắc Hiếu

Lời đường đường chính chính, nhưng qua nọ, chỉ là một tên côn đồ lưu manh. Trong lòng sáng tỏ, Tưởng Tố Tố khác ném giữa phố cho công chúng , chỉ một mà là nhiều . Hễ nhà nào chút danh tiếng sẽ cưới ả về chính thê, thế chẳng khác nào trò cho thiên hạ buổi dư tửu hậu. đám lưu manh vô công rỗi nghề trong kinh thành thì khác, dù Thượng thư phủ cũng là quan gia, Tưởng Tố Tố dung mạo tệ, nếu rước về nhà còn thể dựa Thượng thư phủ, trái là một mối lợi . Nghĩ , nguyện bằng lòng “Phụ trách” càng lúc càng nhiều, tranh chấp tới lui cuối cùng đồng loạt quyết định sẽ tới cửa phủ Thượng thư cầu .

 

Hồng Anh ngăn cản , vây quanh càng lúc càng nhiều. Cẩm Nhị cao giọng . “Nói nhăng cuội gì đó!” Hắn những gia đinh quát. “Còn ngớ đó gì, mau đỡ Nhị tiểu thư về phủ. Những chuyện nhảm nhí ngày hẵng !”

 

Hắn chỉ lấp lửng, nửa kín nửa hở, càng khiến đám lưu manh tin tưởng vô điều kiện. Theo suy nghĩ của bọn chúng, nhà đại hộ gặp chuyện nhục nhã thế , vị tiểu thư tất còn mặt mũi sống tiếp, nếu tự sát thì cũng sẽ cắt tóc quy y cửa Phật. Chẳng qua, việc Tưởng Thượng thư hết mực thương yêu thứ nữ vốn dĩ cả kinh thành đều tỏ tường, ắt hẳn Tưởng Quyền chẳng nỡ con gái tự vận sống đời khổ hạnh. Tuy nhiên, nếu là danh gia vọng tộc thì tuyệt đối chịu cưới Tưởng Tố Tố về dâu, chẳng đến lượt đám côn đồ hạ tiện như chúng ? Vừa nghĩ tới đây, những tên lưu manh càng thêm hưng phấn, mắt dường như hiện cảnh tượng bản khoác lên hồng bào, đường hoàng trở thành rể hiền Tưởng phủ.

 

Song, vì danh vọng của Thượng thư phủ cùng hồng danh Hoằng An Quận chúa của Tưởng Nguyễn, những kẻ dám quá mức càn rỡ. Đợi khi Cẩm Nhị phân phó gia đinh đưa Tưởng Tố Tố lên xe ngựa hồi phủ, phía vẫn là một nhóm thanh niên trai tráng lén lút bám theo. Trong đó, cũng những kẻ ôm chí nguyện “chịu trách nhiệm” cho sự trong sạch của Tưởng Tố Tố—dù nhiều, nhưng đám côn đồ chốn kinh thành tinh thông nhất chính là thủ đoạn bức ép, dây dưa. Chúng chỉ cần giở chút mánh lới bỉ ổi là đủ khiến khác thể yên .

 

Những xem xong náo nhiệt, vốn chỉ ngoài cuộc, thì từ xa nghị luận, phỏng chừng Thượng thư phủ sắp hứng chịu thêm một trận phong ba bão táp nữa tại kinh thành.

 

 

Khi Tưởng Quyền thoái triều lập tức tin dữ về Tưởng Tố Tố. Trên đường hồi phủ, đầu óc lão dường như trống rỗng. Vừa đặt chân đến sân viện của Hồng Anh, lão thấy Tưởng Tố Tố thất hồn lạc phách giường lóc thút thít, còn Hồng Anh cũng bộ dạng kinh hãi, hồn xiêu phách lạc.

 

Nghe tiếng bước chân của lão, cả hai đồng loạt đầu . Tưởng Tố Tố Tưởng Quyền, rống lên: “Cha!” Nàng kìm nữa, nước mắt lã chã rơi xuống.

 

Nếu là ngày thường, Tưởng Tố Tố lóc như thế, Tưởng Quyền ắt hẳn sẽ mềm lòng. sự thể ngày hôm nay chẳng hề đơn giản. Trước Hạ Nghiên càn rỡ tư thông với khác, nay đứa con gái Tưởng Tố Tố chuyện , quả như một cú đ.ấ.m thẳng nỗi kiêng kỵ thâm sâu nhất của Tưởng Quyền, khiến lão hồi tưởng đến những chuyện qua. Chút thương tiếc còn sót trong lòng lão tan thành mây khói. Lão sải mấy bước dài đến mặt Tưởng Tố Tố, chẳng chẳng rằng, hung tợn vung tay lên, ‘chát’ một tiếng bạt tai giòn giã giáng thẳng xuống mặt nàng .

 

Tưởng Tố Tố Tưởng Quyền tát cho sững sờ. Lớn đến nhường , Tưởng Quyền từng động thủ với nàng . Hôm nay xảy chuyện , mặc dù nàng cũng sự việc nghiêm trọng, nhưng vẫn đinh ninh rằng chỉ cần lóc, Tưởng Quyền tất sẽ vì mà giải quyết thỏa. Ai ngờ lão hỏi han tay đ.á.n.h nàng . Dù ngày thường Tưởng Tố Tố ngu ngốc đến nữa, thấy thái độ bất thường của Tưởng Quyền, lòng cũng hoảng hốt, đại sự , vội vàng rống lên: “Cha!”

 

Tưởng Quyền tay xong, lòng hối hận. Tưởng Tố Tố là bảo bối của lão, đừng là đánh, từ nhỏ đến lớn ngay cả một lời nặng tiếng cũng từng thốt . Cho dù Hạ Nghiên gây chuyện nhục nhã, Tưởng Tố Tố cũng từng vạ lây. Lão Tưởng Tố Tố đang ôm mặt than, lòng mềm nhũn, lửa giận cũng vơi bớt, chỉ lạnh lùng cất lời: “Rốt cuộc xảy chuyện gì? Mặt mũi Tưởng gia đều ngươi cho mất sạch !”

 

Loading...