Mộ Giang bước lên lầu, liền cảm thấy cổ họng khô rát, cơ thể khẽ run rẩy.
Anh vươn tay nới lỏng cổ áo, định phòng ngủ của thì cánh cửa đột ngột mở từ bên trong.
"Anh Giang?" – giọng nữ mềm mại vang lên.
Là... Hoàng Vũ Nhu.
Cô tóc tai rối loạn, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt long lanh như phủ sương mù, thể lảo đảo như vững.
Vừa thấy , cô lập tức bổ nhào về phía , ôm lấy cánh tay , một tay nắm áo, một tay như vuốt ve lên ngực.
Phạm Khắc Hiếu
“Em... khó chịu quá... đừng ... Ở với em một lát thôi, ?”
Mộ Giang cả kinh, lập tức lùi nửa bước, đỡ lấy cô theo phản xạ nhưng sắc mặt vô cùng khó coi.
“Hoàng Vũ Nhu? Cô... cô say ? Sao ở trong phòng ?”
Lúc , Hà Loan Loan trong góc khuất ngoài hành lang, ánh mắt lạnh lùng bộ cảnh tượng.
Cô gọi điện cho Bùi Oánh Oánh, cũng đồng thời mở chức năng ghi âm trong điện thoại.
– Tình huống hiện tại rõ ràng:
Hoàng Vũ Nhu tự uống ly nước đ.á.n.h tráo thuốc.
Cô nhầm (hoặc sắp xếp cố tình ) phòng của Mộ Giang.
Ý đồ là để phát sinh chuyện mờ ám, lấy cớ “chị dâu tương lai” nhục hoặc... trực tiếp đổ vấy tội cho Mộ Giang.
Một chiêu cực hiểm, thể sắp đặt từ lâu!
Trong phòng, Mộ Giang nhíu chặt mày, đẩy nhẹ Hoàng Vũ Nhu :
“Cô buông . Cô đang cái gì ? Nếu ai thấy, danh dự của cả hai chúng đều hủy!”
Hoàng Vũ Nhu mất kiểm soát, tay run rẩy mò khóa áo sơ mi của Mộ Giang, lẩm bẩm:
“Tại ai cũng chỉ khen cô ... Cô là gì chứ... Một con nhỏ xuất thấp kém mà tất cả yêu quý... Còn em thì ... Em cũng là tiểu thư danh giá... Em yêu lâu như ... Mộ Giang... thấy ?!”
Soạt! – một cúc áo của Mộ Giang giật bung.
Ngay lúc đó, “cạch!” – cửa phòng đẩy !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-324.html.]
Hà Loan Loan bước , tay vẫn cầm điện thoại đang ghi âm, giọng điệu nhàn nhạt:
“Xin phiền – thấy hình như Hoàng tiểu thư nhầm phòng, đúng phòng của con trai chủ nhà.
sợ lát nữa ‘ rõ tình hình’ sẽ tung tin thất thiệt nên... ghi âm bộ, để bằng chứng.”
Mộ Giang sững , lập tức kéo áo , lui xa.
Sắc mặt đỏ bừng vì tức giận và hổ.
Hoàng Vũ Nhu lúc mềm nhũn, rốt cuộc ngã gục xuống đất, bắt đầu run rẩy và thở gấp, t.h.u.ố.c bắt đầu phát tác mạnh hơn.
Hà Loan Loan nhạt:
“Hoàng tiểu thư , cô nên ... nếu uống ly nước là , thì giờ trong phòng cũng là .
Vậy thì... hậu quả sẽ ? Cô định gài bẫy con trai cả nhà họ Mộ để đổi lấy danh phận ?”
Cô nghiêng đầu, cúi xuống Hoàng Vũ Nhu đang run lẩy bẩy như cá mắc cạn:
“Đáng tiếc là cô đủ thông minh.”
Ngay lúc đó, Bùi Oánh Oánh cũng chạy lên cùng vài giúp việc.
Mọi chuyện rõ ràng: từ lúc xuống lầu, Bùi Oánh Oánh ngầm điều động camera tầng hai, cùng lúc gọi cô – bà Mộ.
Bà Mộ bước lên, ánh mắt sắc lạnh, thấy Hoàng Vũ Nhu liền quát lớn:
“Còn mặt mũi ở đây nữa ?!
Cô dám chuốc t.h.u.ố.c mưu hại Loan Loan, còn định quyến rũ con trai ?! Ai cho cô lá gan đó?!!”
Không ai lên tiếng bênh vực Hoàng Vũ Nhu.
Ngay cả Hoàng Vũ Vi lúc cũng chỉ cúi đầu im lặng, môi run rẩy, sợ đến mức dám xen .
Tư lệnh Mộ từ lầu bước lên, ánh mắt trầm như đáy biển:
“Từ hôm nay, nhà họ Hoàng còn tư cách bước chân cửa nhà nữa.”
“Người như , dù là thiên kim nhà nào, cũng xứng dâu nhà họ Mộ!”
Kết quả:
– Hoàng Vũ Nhu trục xuất khỏi bữa tiệc trong nhục nhã.
– Hà Loan Loan chính thức ghi điểm tuyệt đối trong lòng nhà họ Mộ, cần tranh, cần cướp, chỉ dùng trí thông minh và bình tĩnh lật ngược ván cờ.
– Mộ Giang bắt đầu ấn tượng sâu sắc với cô, tình cảm nam nữ, mà là sự thán phục tuyệt đối một cô gái thông minh, quyết đoán.