Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 402

Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:47:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Minh Nguyệt theo Tuyên Phái lâu, vốn xuất từ Cẩm Y Vệ, trong lòng mơ hồ đoán đại khái một vài sự tình. Quả thực, Tuyên Ly chiêu đột ngột, nắm chắc quyền khống chế, như chiếm thế thượng phong. Minh Nguyệt , thực tế .

 

Thiếu niên tuấn tú mặt, kỳ thực sớm hiểu rõ ý đồ của Tuyên Ly. Dù khó tưởng tượng nổi và vì lẽ gì, Minh Nguyệt vẫn tin rằng, Tuyên Phái bắt đầu đối phó Tuyên Ly từ lâu, ngay từ lúc ai coi trọng, cho rằng y chỉ là một hoàng tử phế vật, cũng cũng chẳng . Ấy mà chính vị "hoàng tử phế vật" sắp xếp một ván cờ tinh vi. Khi Tuyên Ly sai hạ độc Hoàng đế, Tuyên Phái sớm , song y hề , hề gì, cứ như thể . Tuyệt nhiên bất cứ hành động cản trở nào.

Phạm Khắc Hiếu

 

Lấy bất biến ứng vạn biến, mượn đao g.i.ế.c , tạo thế mê man cho đối thủ, Tuyên Phái thực hiện vô cùng hảo. Mỗi cuộc chiến đoạt đích đều bước qua xương m.á.u của quân vương, tình huyết thống cốt nhục chẳng còn quan trọng. Tuyên Phái tranh đoạt ngôi vị với Tuyên Ly, việc đầu tiên cần chính là hạ bệ Hoàng đế đương triều.

 

Đối với một trưởng thành mà , những việc vốn đáng nhắc tới, cũng là lẽ hiển nhiên đối với kẻ dã tâm giỏi ẩn nhẫn như Tuyên Ly. Thế nhưng Tuyên Phái hiện nay mới chỉ là một thiếu niên cập kê, còn trẻ tuổi như thế mà thủ đoạn quyết tuyệt đến nhường , quả thực khí thế và góc của đế vương, tuyệt đối vật trong ao hồ nhỏ bé. Sau khi Hoàng đế phát hiện đứa con trai , đối xử với y cũng tệ. Một đột nhiên phụ quan tâm, yêu thương, hẳn nên cực kỳ quý trọng phần tình cảm mới .

 

Tuyên Phái màng. Y hờ hững Hoàng đế c.h.ế.t c.h.ế.t mòn, hề lấy một tia d.a.o động. Hoàng gia vốn vô tình, nhưng sự ung dung và dửng dưng đến độ khiến Minh Nguyệt âm thầm kinh hãi. Biểu hiện và tâm tính của thiếu niên , quả thực thích hợp vua một nước hơn Tuyên Ly.

 

Minh Nguyệt , Tuyên Phái sinh quyết tuyệt như . Trải qua những biến cố ở đời , Tuyên Phái thấu rõ cái gọi là tình ở hoàng gia. Sở dĩ Hoàng đế coi trọng y, chỉ vì những biểu hiện gần đây. Nếu những thứ , y vẫn chỉ là một hoàng tử phế vật. Kiếp , Tưởng Nguyễn gặp kết cục bi t.h.ả.m trong cung, Hoàng đế thể thoát khỏi liên can? Trong mắt Tuyên Phái, duy nhất đời chỉ Tưởng Nguyễn. Hoàng đế chỉ là một quân vương, là phụ . Vả , tuổi thọ của ông định đoạt từ kiếp , chung quy đều c.h.ế.t tay đứa con ruột Tuyên Ly. Tuyên Phái lợi dụng điểm , nên ngăn cản kế hoạch của Tuyên Ly gì.

 

Y từ từ hít sâu một , trầm giọng . “Bước tiếp theo của Tuyên Ly, tất nhiên là thánh chỉ phong Thái tử. Muốn đoạt lấy đạo thánh chỉ , sẽ tay cực kỳ nhanh chóng, bất ngờ kịp đề phòng. Đây chính là thủ đoạn thường dùng.”

 

Trong lòng Minh Nguyệt chút hoài nghi, Tuyên Phái , cứ như y cùng Tuyên Ly giao thủ nhiều năm, vô cùng thấu hiểu đối phương. nay Tuyên Phái từng trực tiếp đối đầu với Tuyên Ly, họ chỉ là đang ở thế cách đả ngưu mà thôi. Dù , Minh Nguyệt vẫn cung kính hỏi: “Điện hạ nghĩ như thế nào?”

 

Tuyên Phái nhẹ một tiếng, ngũ quan y tinh xảo, nụ khiến gương mặt trở nên phong nhã, thoáng nét tương đồng với Tưởng Nguyễn. “Không cần bận tâm, gõ núi động hổ, chuyện khiến đối thủ cảnh giác , tuyệt đối sẽ .”

 

 

Lý công công bước khỏi tẩm cung Hoàng đế, lo âu liếc bên trong. Từ lâu đó, sức khỏe của Hoàng đế suy yếu. Chuyện ông vốn , nhưng khi chỉ cho rằng đó là do tuổi cao sức yếu, năm tháng buông tha con . Mỗi đế vương nào cũng sẽ già yếu, đây là chuyện thể tránh khỏi. Hoàng đế ngã bệnh , quả thực quá đỗi đột ngột.

 

Giữa ánh mắt của văn võ bá quan, Thánh thượng đột ngột lâm bệnh nặng, việc đối với quan viên Đại Cẩm mà , chẳng khác nào một hiệu lệnh báo một hồi phong ba bão táp sắp nổi lên. Lý công công hầu hạ chốn thâm cung nhiều năm, thấu hiểu một triều đại cuối cùng sẽ đến hồi kết, đó là sự thật bất biến. Đế vương băng hà, là tổng quản cận, ông cũng chịu phận tuẫn táng, điều đó ông hề sợ hãi. Điều ông sợ, chính là cục diện sẽ khó lòng lắng xuống.

 

Đế vương Đại Cẩm, dù rơi cảnh chư vị hoàng tử tranh đoạt đích vị, thì khi bệ hạ băng hà, ngôi vị Thái tử nhất định định. nay tình thế bất đồng, ngôi vị Thái tử vẫn còn bỏ trống, đồng nghĩa với việc, một khi bệ hạ băng hà, Đại Cẩm tất sẽ lâm cảnh đại loạn, cộng thêm sự mưu mô của Nam Cương, hậu quả thật sự khôn lường.

 

Bệ hạ dĩ nhiên sẽ dung thứ cho chuyện xảy , nhưng hết đến khác, khi tất cả quần thần đều đoán rằng Người sắp lập tân Thái tử, Người tỏ vẻ hờ hững với hai vị Hoàng tử, hề đưa bất kỳ quyết định nào.

 

Thập Tam hoàng tử Tuyên Phái tuổi còn thơ, đủ trọng lượng để tham dự, nên vẫn án binh bất động. Lý công công thấu, Bát hoàng tử thể yên, đội ngũ của đang bành trướng một cách nhanh chóng. Chắc hẳn cũng đang nghi ngờ, tại Hoàng đế chần chừ lập tân Thái tử?

 

Tại ư?

 

Dĩ nhiên là vì vị nhân . Lý công công khẽ thở dài, trong phút chốc dường như trở nên già nua. Ông ý định trong lòng Bệ hạ, và lẽ y cũng . Thế nhưng, y dùng thái độ cường ngạnh đến cực đoan để từ chối sự an bài của Hoàng đế, y chấp nhận bất kỳ toan tính nào của Người.

 

Lý công công thở một thật dài khi nghĩ đến y. Số ông thở dài trong mấy ngày gần đây, e rằng còn nhiều hơn tổng thở dài trong suốt những năm qua. Nếu là khác, Lý công công tin chắc, ai dám kháng cự quyết định của Bệ hạ. Bất kể là vì đại cục chúng sinh, vì sự cám dỗ của ngôi vị chí tôn , nhưng vị nhân , xưa nay hành sự theo ý , coi trọng bất kỳ ràng buộc nào, e rằng sẽ dứt khoát bỏ mặc tất cả.

 

Hai kẻ tính tình cường ngạnh như ở cùng một nơi, kết cục sẽ ? Lý công công nghĩ thêm nữa, mỗi nghĩ đến đều khiến ông nhức đầu vô cùng. Mấy ngày gần đây, ít kẻ bóng gió hỏi thăm tình hình, thám tử của Bát hoàng tử phái đến cũng vô tình hữu ý dò xét ông. Lý công công tinh tế, khéo đưa đẩy, bình yên sống qua mấy thập niên nơi thâm cung , dù ai thấy ông cũng nể mặt vài phần, nhưng giờ đây thúc thủ vô sách, ông cảm thấy lâm tử cục. Thật sự bắt đầu cảm thấy bản già .

 

lúc , Lý công công đột nhiên bất giác nhớ tới một vị bằng hữu. Thời gian cung gần như cùng lúc với ông. Lúc ông vẫn chỉ là một tiểu thái giám hèn mọn, còn nọ là học trò tại Quốc tử giám, hiểu hai kết . Sau , Lý công công bắt đầu dần dần lập trong cung, thì vị bằng hữu là Thám hoa lang đương triều. Lý công công vẫn mang chút đố kỵ với đó. Kết quả, ngay lúc đang đỉnh cao sự nghiệp, nọ vì một chuyện mà dứt khoát từ quan quy ẩn, rời trong sự khó hiểu của bộ đồng liêu.

 

Chỉ Lý công công lý do vị rời , bởi vì vị mới là thấu rõ ràng nhất. Có lẽ khi từ quan, nọ lường cục diện như hôm nay. Giã từ quan trường khi đang đỉnh vinh quang, sớm rút lui khỏi hồi hỗn loạn . Nếu vị còn tại đây, hiện giờ sẽ thế nào để ứng phó cảnh rối ren ?

 

“Công công, Công công.” Tiểu Trần tử gọi khẽ. Lý công công đột nhiên bừng tỉnh, lúc mới phát hiện miên man suy nghĩ quá xa. Sao ông chợt nghĩ đến chuyện cũ như ? Quả nhiên là vì tuổi tác cao chăng?

 

Lý công công khẽ thở dài, tiểu Trần tử ông, vội vàng an ủi. “Thưa Công công, đang lo âu cho long thể của Bệ hạ ư? Bệ hạ chân long hộ thể, tất nhiên sẽ gặp hung hóa cát, nhất định chuyện gì, xin Công công đừng quá lo lắng.”

 

Tiểu Trần tử một tay Lý công công nâng đỡ. Ai cũng hoạn quan vốn hậu nhân, nhưng tất cả đều cam tâm nhận mệnh . Lý công công đối xử với Tiểu Trần tử luôn , từng tiểu Trần tử phạm sai, ông thuận tiện mấy câu, cứu mạng . Bởi , tiểu Trần tử nhận Lý công công nghĩa phụ. Thấy Lý công công lo lắng khác thường, trạng thái , dĩ nhiên quan tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-402.html.]

 

[]

 

“Ôi chao,” Lý công công thở dài, tuổi trẻ mắt. Lão nhân gia còn thể trụ vững ở vị trí bao lâu? Trái , đứa trẻ luôn lỗ mãng ngây thơ, nếu che chở, chẳng c.h.ế.t oan bao nhiêu ở chốn thâm cung . Sau khi , còn ai giúp tiểu tử gặp hung hóa cát đây? Lý công công cảm thấy phiền muộn, ông tiểu Trần tử dặn dò. “Mấy ngày nay ngươi chớ nên ngoài. Nếu thể, sẽ sắp xếp cho ngươi tạm thời xuất cung tránh một chút, cứ về quê chịu tang, tóm đừng ở trong cung.”

 

“Tại ?” Tiểu Trần tử hiếu kỳ hỏi. “Nghĩa phụ, bệ hạ long thể khiếm an, chung quy cũng quá liên lụy đến đám nô tài chúng , đến mức xuất cung?”

 

“Đừng hỏi nhiều như .” Lý công công trừng mắt . Đạo sinh tồn nơi thâm cung, càng nhiều c.h.ế.t càng sớm, đây là chuyện xưa nay rõ ràng. Đứa trẻ trời sinh ngây ngô, nào cũng gây trắc trở.

 

“Nghĩa phụ, nghĩ trong cung, cục diện tiếp theo sẽ diễn biến thế nào? Bát điện hạ và Thập Tam điện hạ sẽ giao chiến ? Lúc khi ở bên ngoài việc, Bát điện hạ từng khen ngợi , hình như ý thu nạp . Người xem, liệu cơ hội nào ?” Tiểu Trần tử chút che giấu sự vui mừng, tựa như chỉ cần Bát điện hạ ban cho gã một cơ hội, gã sẽ lập tức chạy đến đầu quân. Chuyện hề hiếm thấy, phàm là tiểu thái giám trong cung, chẳng ai an phận thủ thường mãi, ai cũng ôm mộng phất lên, ít nhất vị trí Đại tổng quản vẫn là một sự cám dỗ lớn. Tiểu Trần tử dự tính của , chỉ thể hiện dã tâm, mà còn phần hồ đồ.

 

Lý công công thì giật , so với bất kỳ ai, ông càng thấu rõ thánh ý của Hoàng đế hơn. Nếu Tiểu Trần tử thật sự đầu phục phe Bát hoàng tử, chẳng những chút lợi lộc nào, cuối cùng còn liên lụy. Lý công công luôn giữ kín miệng, những kẻ moi tin từ miệng ông đều thất bại, nhưng nay đối mặt với nghĩa tử của , sự thương yêu rốt cuộc thắng thế kinh nghiệm giữ kín miệng bao năm. Lý công công kéo Tiểu Trần tử qua một bên, khẽ giọng dặn dò: “Nhỏ tiếng một chút, chuyện ngươi chớ tham dự, tuyệt đối đừng tùy tiện đồng ý lời chiêu mộ từ phía Bát hoàng tử.”

 

“Tại ?” Tiểu Trần tử tò mò hỏi.

 

Cái tên tiểu tử , lắm lời thắc mắc đến , Lý công công sốt ruột, rõ vì , ông cứ cảm thấy Tiểu Trần tử sẽ từ bỏ ý định. Dù bất đắc dĩ, Lý công công vẫn mơ hồ: “Thánh ý khó lường, kẻ hạ tiện nào cũng thể dò xét. Bát điện hạ chọn. Ngươi chớ đùa giỡn với hiểm nguy, ngày rước họa sát .”

 

Chỉ một câu , thông minh sẽ lập tức lĩnh hội ý của Lý công công, bởi vì ông rõ ràng: ý Hoàng đế đặt Bát hoàng tử, lựa chọn Bát hoàng tử, sẽ mất tất cả. Lý công công dặn dò: “Nhớ kỹ lời với ngươi hôm nay, lời ngàn vạn chớ để lộ nửa lời với kẻ khác.”

 

Tiểu Trần tử khẽ giật trong lòng, gật đầu. Dù gã ngu độn đến , cũng ẩn ý sâu xa trong lời Lý công công. Đây là đầu tiên nhiều năm Đại tổng quản bên cạnh Hoàng đế, Lý công công chuyện thất thố với phận, ông tiết lộ cơ mật của Thánh thượng cho ngoài. Dù ông từng lão luyện và sắt đá đến , với nghĩa tử của , rốt cuộc ông vẫn xem như con ruột, tuyệt đối thấy gã rước họa .

 

Lý công công dứt lời, bên ngoài tiểu thái giám đến bẩm báo Ý Đức Thái hậu ở cung Từ Ninh triệu kiến. Lý công công lập tức hành một chuyến, mà hề , tiểu Trần tử vốn cúi gằm mặt chậm rãi ngẩng đầu lên. Gương mặt ngây ngô, ngu độn thường ngày biến mất còn một chút dấu vết, đó là nét mặt thâm sâu khó dò. Sau đó, tròng mắt gã đảo quanh, lập tức cúi đầu xuống, giống như từng xảy chuyện gì, rảo bước rời .

 

 

Việc Hoàng đế lâm trọng bệnh gây một phen sóng gió dứt, sự việc kế tiếp phát sinh chính là Lý công công mất tích. Thân là Đại tổng quản bên cạnh Thiên tử, Lý công công chủ quản việc sinh hoạt và ngự thiện của Hoàng đế, ông là thấu rõ thánh ý hơn ai hết. Lý công công mất tích kinh động đến cả Ý Đức Thái hậu, nhưng thái giám trực đêm khẳng định ban đêm thấy ai ngoài, như , Lý công công chắc chắn vẫn ở trong cung cấm.

 

Sau khi lùng sục khắp nơi trong Hoàng cung, rốt cuộc phát hiện t.h.i t.h.ể Lý công công cái giếng cạn phía Cảnh Dương cung. Trên t.h.i t.h.ể dấu vết khác lạ, còn tìm thấy di thư ông. Lý công công gieo xuống giếng tự vẫn. Một Đại tổng quản tại gieo tự vẫn? Di thư chỉ bày tỏ rằng ông cảm thấy hổ thẹn với Hoàng đế, thể tiếp tục phục vụ Hoàng đế. những kẻ lòng suy đoán, lẽ Lý công công thấy mạng Hoàng đế còn dài, cảm xúc nặng nề, cực kỳ sợ hãi, mới nhảy xuống giếng tự vẫn.

 

Mặc dù thế khó tin, nhưng khả năng. Thân là Đại tổng quản, mệnh gắn liền với Thiên tử. Pháp y nghiệm thi, Lý công công sớm muộn, phát sinh đúng thời điểm Hoàng đế lâm trọng bệnh. Ngoài khả năng , còn thể là lý do gì khác? Quan trọng nhất là, trừ sự kiện , ai tìm nguyên nhân nào khác khiến Đại tổng quản tự vẫn.

 

Lý công công cũng là Đại tổng quản trong cung, ở bên cạnh Hoàng đế nhiều năm dù đại công cũng khổ lao phục vụ lâu năm, nhưng Lý công công nhân nào khác. Lúc một tiểu thái giám tình nguyện , là nghĩa tử của Lý công công, nguyện lo liệu tang sự, đưa Lý công công nhập quan an táng. Hành động trọng tình nghĩa bề hết lời tán thưởng. Vì , gia sản cùng ngân lượng của Lý công công, thuận lý thành chương rơi tay Tiểu Trần tử. Tiểu Trần tử cũng nhờ đó mà coi trọng, dần dáng vẻ của một Đại tổng quản.

 

Lúc chuyện của Lý công công đến tai Tưởng Nguyễn, nàng đang thương thảo sổ sách với Lâm quản gia. Thị vệ Cẩm y Vệ bẩm báo, hề né tránh Lâm quản gia. Cái c.h.ế.t của Lý công công quả thực quá đột ngột. Tưởng Nguyễn suy tư, chợt phát hiện Lâm quản gia mặt đầy hoảng hốt. Chỉ chốc lát , Lâm quản gia còn đang tinh thần phấn chấn đối chiếu sổ sách cùng Tưởng Nguyễn, đột nhiên thế quả là kỳ lạ. Tưởng Nguyễn chăm chú quan sát ông, phát hiện nơi đáy mắt ông ánh lên một nỗi ưu thương khó tả.

 

Ưu thương? Tưởng Nguyễn nhíu mày, khẽ lên tiếng gọi: “Lâm quản gia?”

 

Lâm quản gia giật tỉnh táo , tựa hồ nhận sự thất thố của , nhất thời ngượng ngùng : “Dạ. Thiếu phu nhân, lão nô quả thật lỡ lời.”

 

Tưởng Nguyễn mỉm . “Không trách cứ ông. Bất chợt chuyện trong cung, ông giật cũng là lẽ thường tình, cũng bất ngờ . Lâm quản gia thâm trầm suy nghĩ, hẳn là đang cân nhắc việc . Không ý kiến của ông về sự tình ?”

 

Lâm quản gia khan vài tiếng, vốn định tài sơ trí thiển, dám suy đoán. Song, đối diện với ánh mắt của Tưởng Nguyễn, ông thốt nên lời. Ánh mắt nàng vẫn như thuở nào, dịu dàng mà ẩn chứa sự sắc bén, gần như thấu triệt lòng . Hiển nhiên, nàng nhận thấy sự bất thường của ông, nhạy cảm nắm mấu chốt, giờ chỉ là hỏi mà thôi. Xét về khả năng suy đoán lòng , quả thực hiếm ai xuất sắc hơn Thiếu phu nhân.

 

Lâm quản gia chấn chỉnh thần sắc, thu hồi sự lúng túng ban nãy, trong nháy mắt dường như biến thành một khác, cất lời: “Lý công công tại vị nhiều năm, từng trải qua bao phong ba bão táp, tất nhiên sẽ vì chuyện nhỏ mà tự vận. Hơn nữa, di thư để những chuyện chẳng liên quan, quả là sơ hở trăm bề. Lão nô cả gan suy đoán, Lý công công tự vẫn, mà là kẻ khác g.i.ế.c hại, ngụy tạo hiện trường thành tự sát mà thôi.” Lúc câu , dù cố khắc chế, nhưng giọng ông vẫn nén sự tức giận bộc lộ .

 

Tưởng Nguyễn khẽ gật đầu, ôn tồn . “Không sai. Vậy Lâm quản gia nghĩ, ông kẻ nào sát hại?”

 

“Lý công công là Đại tổng quản, tâm tư thâm trầm tinh , thường tất nhiên thể lừa gạt ông . Chỉ cực kỳ cận mới thể tay. Mà cận đến mức khiến Lý công công mảy may phòng , tất nhiên là kẻ sớm tối kề cận, ông tín nhiệm. Lý công công c.h.ế.t tay tin tưởng, đây là sự thật thể nghi ngờ!”

 

Loading...