Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 418
Cập nhật lúc: 2025-09-28 13:47:41
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Tưởng Nguyễn chỉ thản nhiên : “Dù ngươi đoạt đạo thánh chỉ thì ? Sẽ luôn một ngày, nó khác tìm , chân tướng chung quy sẽ phơi bày ánh mặt trời. Chờ đến ngày đó, hy vọng của vẫn hề uổng phí.”
Ánh hy vọng trong mắt Tưởng Nguyễn lọt tầm mắt Đan Chân, khiến nàng bất chợt cảm thấy bực tức khó chịu. Nàng tài nào lý giải nổi vì đến nông nỗi , Tưởng Nguyễn vẫn ôm ấp niềm kỳ vọng hão huyền một kết cục thể xảy . Đây là ngu xuẩn ngây thơ đây? Đan Chân , nàng chỉ rằng, biểu cảm nàng thấy mặt Tưởng Nguyễn lúc , tuyệt đối là vẻ hy vọng . Tưởng Nguyễn đáng lẽ hối hận tột cùng, nên suy sụp thê thảm, đau đớn chết, tự trách áy náy, chứ là cõi lòng tràn đầy mong chờ.
Phạm Khắc Hiếu
Ý niệm khiến Tưởng Nguyễn hối hận điên cuồng bao trùm tâm trí Đan Chân, nàng bất chấp tất cả, chợt lấy vật đ.á.n.h lửa, thổi thấy lửa đỏ rực cháy. Nàng đặt thánh chỉ lên ngọn lửa, trong nháy mắt, ngọn lửa nuốt chửng tờ chiếu vàng. Sắc mặt Tưởng Nguyễn đột nhiên đổi dữ dội, chỉ kịp kêu lên một tiếng “Không!” xông tới đoạt thánh chỉ. Tuy nhiên, Đan Chân nào để nàng toại nguyện, thể chợt lóe lên, nàng rắc thứ bột gì lên thánh chỉ, khiến ngọn lửa bùng lên càng lớn. Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, ánh lửa thiêu rụi vật , chỉ còn tro tàn đáng thương vương vãi mặt đất.
Tưởng Nguyễn ngơ ngác đống tro tàn đất. Mặc dù vẻ thất thần hề đau đớn đến mức c.h.ế.t như Đan Chân tưởng tượng, nhưng cô gái nãy còn khí thế bừng bừng, dáng vẻ như vạn sự đều trong lòng bàn tay, nay biến thành bộ dạng cũng đủ khiến Đan Chân hài lòng. Nàng từ từ bước đến bên cạnh Tưởng Nguyễn, cố ý cất lời hỏi: “Ngươi xem, hy vọng của ngươi, còn nữa.”
Tưởng Nguyễn cúi đầu trầm mặc, đáp. Đan Chân lạnh, tiếp: “Trong mắt , ngươi chỉ là một con kiến hôi, cái mà ngươi gọi là hy vọng, đối với mà chẳng đáng một lời nhắc tới. Cho nên Tưởng Nguyễn, Đại Cẩm của ngươi, Thập Tam hoàng tử ngươi phò tá, tất cả sẽ như đạo thánh chỉ thiêu rụi , hóa thành một đống tro bụi, còn gì sót . Mà y, cả đời , hiển nhiên chỉ thể ở bên cạnh mà thôi.” Nói xong câu , Đan Chân cũng thèm để ý đến Tưởng Nguyễn nữa, bước nhanh ngoài. Hôm nay nàng trút cơn ác khí trong lòng, khoái trá khôn xiết. Nàng sợ ở ngoài quá lâu sẽ khiến nghi ngờ, bởi hôm nay nàng lừa Kỳ Mạn để lén ngoài.
Kỳ Mạn hạ tử lệnh, cho phép động đến dù chỉ là một sợi tóc của Tưởng Nguyễn, điều khiến Đan Chân cực kỳ phẫn nộ. Nhìn kẻ ghét cay ghét đắng mà thể tay đưa nó chỗ chết, quả thực là một nỗi thống khổ vô bờ. May mắn , hôm nay thể khiến nữ nhân thất hồn lạc phách, xem cũng tệ. Về phần thánh chỉ, Đan Chân hề lo lắng. Việc giữ nó cũng là một mối họa tiềm tàng, chính Tuyên Ly cuối cùng cũng sẽ phá hủy đạo thánh chỉ . Chi bằng nàng hủy nó ngay mặt Tưởng Nguyễn, còn hơn để Tuyên Ly tự tay tiêu hủy. Việc tương đương với việc triệt hạ bộ hy vọng của Tưởng Nguyễn, đủ khiến nàng tan vỡ, đây chính là cảnh tượng nàng khát khao thấy nhất.
Sau khi Đan Chân rời , tỳ nữ câm trở . Nàng sợ hãi liếc Tưởng Nguyễn một cái, lẽ ban nãy ở bên ngoài thấy rõ sự e sợ đối với Đan Chân. Tưởng Nguyễn tỳ nữ câm, mặt chút gợn sóng, lạnh nhạt phân phó: “Quét dọn chỗ .” Nói , nàng liền dậy, thong thả bước về phía giường.
Tỳ nữ câm vô cùng kinh ngạc. Qua biểu cảm tranh giành của cả hai , rõ ràng Tưởng Nguyễn cực kỳ xem trọng vật , nay vật Đan Chân phá hủy, Tưởng Nguyễn chẳng nên đau đớn khổ sở lắm ? Cớ nàng vẫn thể chuyện với như chuyện gì xảy , thậm chí mặt còn chẳng hề nổi nửa phần thương tiếc nào?
Tưởng Nguyễn bận tâm đến tâm tư của tỳ nữ câm. Nàng khẽ tựa lưng đệm mềm, mệt mỏi thở phào nhẹ nhõm. Màn kịch , quả thực khiến nàng hao tổn tâm lực. Giờ đang mang thai, mỗi dùng sức quá độ việc gì đó, nàng đều cảm thấy mệt mỏi hơn ngày xưa bội phần. Để để lộ chút sơ hở nào mặt Đan Chân hôm nay, khiến thể nàng khỏi khó chịu.
Cuối cùng, sự cố gắng của nàng uổng phí. Mọi chuyện đều diễn đúng như kế hoạch định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-418.html.]
Khi hai nữ tử đối mặt với , họ luôn mong thấy đối phương thất bại t.h.ả.m hại. Đan Chân cũng ngoại lệ. Nàng khát khao thấy dáng vẻ hối hận, mất mát của Tưởng Nguyễn. Không thể tay g.i.ế.c c.h.ế.t nàng , Đan Chân càng nóng lòng xé tan vẻ ung dung, trấn định của Tưởng Nguyễn. Chính vì thế, sự cố ý dẫn dắt của Tưởng Nguyễn, Đan Chân tin rằng Tưởng Nguyễn vẫn bình tĩnh như là nhờ đạo thánh chỉ mang đến niềm tin cho nàng. Chỉ cần tiêu hủy niềm hy vọng đó, sẽ tương đương với việc hủy diệt tín niệm của Tưởng Nguyễn, khiến nàng rơi tuyệt vọng.
Đan Chân là Nam Cương, hề thông thạo chữ của Đại Cẩm. Hơn nữa, Kỳ Mạn là kẻ ẩn nhẫn, tạm thời bà sẽ mở thánh chỉ mà sẽ giao nó nguyên vẹn, tổn hao gì đến mặt Tuyên Ly. Kế hoạch của Tưởng Nguyễn cực kỳ mạo hiểm. Nếu đạo thánh chỉ rơi tay Tuyên Ly, chỉ thứ thất bại trong gang tấc, mà ngay cả phận Tiêu Thiều của nàng cũng sẽ bại lộ. Cho nên mấu chốt chính là, thánh chỉ tiêu hủy ngay lúc Tuyên Ly vẫn kịp thấy nó.
Việc tiêu hủy thánh chỉ, chỉ thể để Đan Chân đích thực hiện.
Có năng lực, thêm sự thúc đẩy , việc tìm đến nàng là lựa chọn hợp lẽ nhất. Đan Chân nhầm tưởng thánh chỉ ban lập Tuyên Phái Thái tử. Kỳ thực, trữ quân ghi trong thánh chỉ là Tiêu Thiều. Thế nên, chỉ cần Thánh thượng tỉnh , thêm việc thánh chỉ hủy bỏ triệt để, thế Tiêu Thiều sẽ chôn vùi trong dòng lịch sử. Y vĩnh viễn chỉ là Tiểu Vương gia Cẩm Anh Vương phủ, là Thiếu chủ Cẩm Y Vệ, chẳng hề quan hệ huyết thống với hoàng gia.
Vì lẽ đó, Đan Chân sẽ ngưng một thời gian. Còn Tuyên Ly, với bản tính cẩn trọng cố hữu, dĩ nhiên sẽ mạo hiểm lộ diện lúc . Hắn nhất định chờ phong ba qua mới tính toán tình hình. Trước đó, Đan Chân cũng sẽ chủ động tiết lộ chuyện thánh chỉ, thành khi Tuyên Ly đến nơi, thánh chỉ biến mất. Dẫu cho nghi hoặc, cũng chẳng thể tìm thấy bất cứ chứng cớ nào. Huống hồ, sẽ hề hoài nghi, ngược còn buông lỏng cảnh giác với Tuyên Phái, chuyên tâm thể hiện lòng hiếu thảo bên cạnh Thánh thượng.
Cái gọi là "Treo đầu dê bán thịt chó", "Di hoa tiếp mộc", qua tuy đơn giản, song mỗi bước đều như đang múa dây thép, chỉ cần sơ sẩy một ly là rơi xuống vực sâu vạn trượng. Tưởng Nguyễn gan dám nghĩ, càng gan dám thực hiện. Từng bước, từng bước một, vì hài tử trong bụng, nàng bước vạn phần gian khổ. Những chuyện vốn dĩ vô cùng đơn giản, giờ đây vẻ quá sức. Nàng quan sát một lát, bỗng vẫy tay gọi tỳ nữ câm. Tỳ nữ câm chờ đợi nàng phân phó, Tưởng Nguyễn liền cất lời. “Ta quả thực chút buồn chán, ngươi hãy tìm cho một con tiểu cẩu đến đây. Nơi chỉ một , tiểu cẩu bầu bạn cũng là một niềm vui.”
Tỳ nữ câm kinh ngạc khi nàng đề xuất, song lời Tưởng Nguyễn dặn dò thể tuân theo. Có lẽ do những phía căn dặn, yêu cầu của Tưởng Nguyễn đều thỏa mãn. Sau khi trấn kinh, tỳ nữ câm liền lui ngoài. Khuất lưng nàng, Tưởng Nguyễn khẽ đưa tay xoa nhẹ thái dương.
Thật , sức ăn của nàng ngày càng lớn. Vì mang hài tử trong bụng, lượng thức ăn hằng ngày hiển nhiên là đủ. Vả , rõ vì lý do gì, thức ăn ở đây tuy tinh xảo, nhưng phần lớn đều là cháo trắng và thức ăn chay đạm bạc, thấy chẳng khẩu vị. Vốn dĩ t.h.u.ố.c an thai, nếu nàng còn ăn đủ, e rằng sẽ ảnh hưởng đến hài tử. nếu đột nhiên sức ăn tăng vọt sẽ khiến kẻ khác nghi ngờ. Đám tâm tư thâm trầm, chỉ cần thấy một chút bất thường sẽ lập tức nhận . Chi bằng tìm một con tiểu cẩu đến. Như , tuy nàng dùng bữa chay, nhưng tiểu cẩu thể ăn chay, lượng cơm nếu lớn hơn một chút, khác cũng sẽ nghĩ là tiểu cẩu dùng hết mà thôi.
Tưởng Nguyễn bỗng nhiên thấy buồn . Cả đời nàng, từ lúc suy vi chán nản đến khi áo gấm lụa là, coi như nếm trải đủ ấm lạnh nhân gian. Nào ai ngờ , khi gả cho Tiêu Thiều, trở thành Cẩm Anh Vương phi áo gấm ngọc thực, chỗ dựa vững chắc, tình huống , nàng luân lạc đến mức giành giật thức ăn từ miệng chó. Chính vì những kẻ khác thể lường , Tuyên Ly và Kỳ Mạn tất nhiên cũng chẳng thể nghĩ . Bởi lẽ, bọn chúng đời nào ngờ một Vương phi phận cao quý tranh giành đồ ăn với tiểu cẩu. Chuyện nếu cũng ai tin, và Tưởng Nguyễn lợi dụng chính điểm để che giấu ý đồ thực sự của .
"Xin con." Hai tay Tưởng Nguyễn bất giác đặt lên bụng, thầm thì. Hài tử mới đặt chân tới cõi đời rơi tình cảnh hiểm nguy khôn lường như , chung quy đều là của như nàng. Mỗi đời đều sẽ dốc hết bộ tâm sức để bảo vệ con bình an. Dẫu phía là núi đao biển lửa, nàng cũng sẽ vì hài tử mà bảo hộ bản chu .
Còn về phần kinh thành, trong tâm trí nàng hiện lên nụ nhẹ nhàng của Tiêu Thiều, nàng cũng mỉm theo, khẽ lầm bầm. “Cứ giao phó cho .”